1501 Không biết từ lúc nào Trì Hoa Trục và Du Giang Vĩ thích gọi Vương Tử Quân là lãnh đạo. Mặc dù xưng hô như vậy căn bản không quá thích hợp ở trường hợp công cộng, thế nhưng hai người và lái xe Tiểu Trần lại thích như thế.
1502 Tiểu Trần chạy xe vào một khúc rẽ, đi đến một khu dân cư đầy khí tức của niên đại tám mươi. Nói thật thì những khu dân cư thế này căn bản không còn nhiều ở thành phố Đông Hồng, người nơi đây phần lớn chỉ là gia đìnhh trung bình, gia đình có tiền đã đến những khu dân cư cao cấp hơn.
1503 Trong đầu liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ, mặc dù Vương Tử Quân cảm thấy mình căn bản không phải là người không quả quyết, thế nhưng lúc này sự việc liên quan quá rộng, hậu quả quá lớn, làm cho người ta sinh ra cảm giác do dự khó quyết.
1504 Người phụ nữ kia ôm lấy Tiểu Bảo Nhi đang tiến về phía Mạc Tiểu Bắc, sau đó lấy ra một món đồ chơi khá lớn bằng nhung từ bên cạnh ghế cho Tiểu Bảo Nhi.
1505 - Anh yên tâm, em nhất định sẽ cố gắng công tác, sẽ cho ra những thành tích để không phụ hy vọng của anh. Lỗ Kính Tu trầm ngâm giây lát rồi trầm giọng nói với Lỗ Kính Liên.
1506 - Nhân tài khó kiếm, nhân tài có thể từ trong nghịch cảnh phát triển lên mây xanh càng khó có được. Trưởng phòng Tử Quân, phòng tổ chức các cậu sau này cần phải chú tâm vào phương diện dự trữ nhân tài, chỉ khi nào có dự trữ đủ nhân tài, như vậy mới là cơ sở cho sự nghiệp của chúng ta phát triển lên cao.
1507 Khi Vương Tử Quân đi đến đập nước Nam Nha thì người nghênh đón hắn chính là phó thư ký trưởng văn phòng thị ủy Đông Hồng, là Đỗ Dược Cao. Người này hơn bốn mươi tuổi, đeo một cặp kính gọng vàng, nhìn qua làm cho người ta sinh ra cảm giác hào hoa phong nhã.
1508 Mã Vi Hồng thật sự chỉ chờ câu giới thiệu của Đậu Minh Đường, lúc này nghe thấy Đậu Minh Đường khen mình là đệ nhất cao thủ câu cá, hắn không khỏi xoa xoa ty khiêm tốn nói: - Đây chẳng qua là bí thư Đậu khiêm tốn mà thôi, khi đó tôi sở dĩ là cao thủ câu cá cũng là vì bí thư Đậu chú tâm học tập, căn bản không tham gia thi câu.
1509 Lời nói của Vương Tử Quân lúc này càng làm cho Triệu Hòa Duyệt cảm thấy sốt ruột, hít thở dồn dập. Con trai cả của Triệu Hòa Duyệt nhanh chóng thay bố cảm tạ lời thăm hỏi của Vương Tử Quân, Hùng Nghiêu Đống là bí thư đảng ủy công ty xe hơi Đông Hồng lại đại biểu đơn vị tỏ thái độ với Vương Tử Quân, dù có xuất hiện bao nhiêu khó khăn cũng sẽ sáng tạo điều kiện, đảm bảo giám đốc Triệu sẽ nhanh chóng có chuyển biến tốt đẹp.
1510 - Trong mắt anh Triệu thì cậu chính là nhân tuyển tốt nhất có thể thay đổi khốn cảnh của nhà máy, vì vậy anh ấy luôn bồi dưỡng cậu, cũng là vì muốn giao công ty cho cậu, để cậu có thể trừ tất cả bệnh tật, đưa công ty xe hơi Đông Hồng dần tiến lên thành công ty xe hơi hành đầu trong nước.
1511 Lý Thừa Uyên cười cười nói: - À, rất tốt, cậu còn trẻ, thật sự nên học tập mạnh mẽ hơn, vì nhiệm kỳ mới sắp đến rồi. Xà Tiểu Cường nói, Lý Thừa Uyên cũng nói với theo, xem như dạy bảo rất đúng cách, căn bản không làm cho người ta cảm thấy khó chịu.
1512 Sau khi Du Giang Vĩ nhận được chỉ thị của Vương Tử Quân thì liệt kê ra vài phương án tiếp cận, công phu không phụ lòng người, cuối cùng nghe nói có con một người đồng sự đang công tác ở công ty xe hơi Đông Hồng.
1513 - Tôi là người của công ty xe hơi Đông Hồng, tôi nhận được thông báo đến gặp trưởng phòng Vương. Lưu Thành Lâm nói chỉ cảm thấy chân mình có hơi mềm nhũn, hắn căn bản cảm thấy bực mình vì biểu hiện không tốt này của mình, không phải chỉ là một bảo vệ thôi sao? Có gì đâu chứ?Viên nhân viên an ninh kia nhìn chằm chằm vào Lưu Thành Lâm, sau đó điền vào mẫu đăng ký, cuối cùng mới khẽ nói: - Phòng của trưởng phòng Vương ở lầu tám, trước tiên anh đi tìm trưởng khoa Du cái đã.
1514 Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi trầm giọng nói: - Chủ tịch Chử, tôi cảm thấy hoàn toàn có thể đề bạt, phân công lớn mật một chút. Hiện trạng trước mắt của công ty xe hơi Đông Hồng căn bản là ngài thấy rõ ràng, nếu như cục diện hiện tại không được cải thiện, như vậy phương diện phát triển sau này là rất đáng lo ngại, nếu làm tiểu phẫu thì không bằng vung tay mạnh một chút.
1515 Một cái lắc đầu đơn giản thật ra đã tỏ thái độ quá rõ ràng, Triệu Kỳ Tường buồn bực rất lâu, hắn viết ra bài viết kia có tình cảm khá mãnh liệt, thế nhưng căn bản biến mất sau khi thấy phản ứng của hai vị lãnh đạo chủ chốt của ủy ban nhân dân tỉnh.
1516 Diệp Thừa Dân mãi quan sát Vương Tử Quân, trước kia Vương Tử Quân đến phòng làm việc của mình đều thoải mái tùy ý, hôm nay lại có thái độ ngưng trọng khác thường.
1517 Dù Diêu Trung Tắc có bực bội cũng không biểu hiện ra bên ngoài mặt, Phòng Quảng Thắng dù sao cũng là thủ hạ đi theo hắn nhiều năm, ít nhiều cũng phải nể mặt một chút.
1518 - Hai đồng chí này đều vĩ đại, đều có năng lực công tác rất mạnh, tính kỷ luật cao, trẻ khỏe, thật sự là những cán bộ có khả năng thúc đẩy doanh nghiệp phát triển.
1519 Cũng không phải chỉ có một người có phản ứng với lời nói giúp đỡ Vương Tử Quân của Diêu Trung Tắc, lúc này người bình tĩnh nhất chính là Vương Tử Quân.
1520 Diệp Thừa Dân cho ra kết luận như vậy thì Chử Vận Phong căn bản có chút ảm đạm, lão quay đầu nhìn thoáng qua Vương Tử Quân, trong mắt có chút áy náy khó nói nên lời.