261 Vương Tử Quân gật đầu, cục trưởng cục thương mại Trương Thắng Lợi lại không ngừng lau mồ hôi, bọn họ thật sự không có tư tưởng chuẩn bị đối với hội chợ đầu tư thương mại lần này, bọn họ chỉ nghĩ rằng thành phố An Dịch đang kêu gọi đầu tư, thế cho nên cùng bí thư Vương đi đến để học tập, biết đâu bí thư Vương sẽ xác định chuyện khởi công cầu đường An Lô.
262 "Quốc lộ!" Lưu Hội Nhượng nhìn thấy hai chữ kia và cảm thấy mình đã hiểu ra, đồng thời cũng cực kỳ kinh ngạc, hắn chợt bừng tỉnh giống như nghe được tiếng sấm truyền, giống như nhận ra được trọng điẻm, nhưng lại giống như khó thể nắm bắt được.
263 Cuối cùng thì người chờ đợi cũng đến, mọi người túm tụm chung quanh như sao quanh trăng, đó là một người đàn ông cao lớn, quần áo phẳng phiu, bộ dạng nhàn nhã như đi dạo chơi.
264 Đỗ Tiểu Trình ghét nhất chính là Vương Tử Quân luôn không tự giác được gọi mình là cháu, không ngờ tên kia lại càng làm trầm trọng thêm, thậm chí khi gọi mình là cháu còn ra vẻ giống hệt bố mình, đúng là quá mức, nàng có thể nhịn nhưng rõ ràng là không thể nhẫn.
265 Có câu trên thích thì dưới chiều, Vương Tử Quân nhớ đến phương diện thích trà của Hầu Thiên Đông, hắn chợt nghĩ đến một điển cố mà không biết nên khóc hay cười.
266 Khi Nam Thần Vũ rời đi, tâm tình kích động của Tôn Hạ Châu đã bình tĩnh trở lại. Hắn ngẩng đầu nhìn những ánh mắt ghen ghét khắp chúng quanh, ai cũng nở nụ cười đầy nịnh nọt, không khỏi cảm thấy trong lòng có chút ấm áp.
267 - Đề tài tôi vừa nói có chút trầm trọng, nếu tổng quát lại thì năm nay tình thế của huyện Lô Bắc chúng ta thật sự rất tốt. Bí thư Tử Quân, nhà khách huyện ủy đã chuẩn bị xong rồi chứ? Đi, chúng ta đi uống rượu, lúc này tôi cần phải mời vị đại công thần của huyện Lô Bắc hai ly mới được.
268 Vương Tử Quân bắt một chiếc xe ba bánh và nhanh chóng đi đến ngọn núi nhỏ bên cạnh huyện thành, nói đây là một ngọn núi nhưng thật ra nó cũng không quá lớn, chỉ là một ngọn núi cao chưa đến một trăm mét, nhưng đặt ở vùng đồng bằng nên cũng có chút sắc xanh và bắt mắt.
269 Khi danh tiếng ngày càng lên cao thì uy tín cũng càng được đề cao, Vương Tử Quân công tác càng thêm thuận tay, hắn rõ ràng cảm nhận được lực ảnh hưởng của mình ngày càng nhiều, ngày càng mạnh.
270 Tiểu Chung đã sớm có chuẩn bị với chuyện này, thế cho nên thấy Hầu Thiên Đông lên tiếng dò hỏi thì trầm ngâm một chút và mở miệng: - Bí thư Hầu, đều là chút tin đồn về bí thư Vương, tôi nghe nói bí thư Vương có động chân động tay trên hạng mục cầu đường An Lô, công ty xây dựng Bác Minh tuy có thực lực rất tốt, thế nhưng có quá nhiều người cùng cạnh tranh, dựa vào cái gì mà hạng mục lại nằm trong tay công ty Bác Minh? Hầu Thiên Đông tất nhiên sẽ tỏ ra vui vẻ với những đề tài về Vương Tử Quân, hắn mỉm cười hỏi Tiểu Chung: - Động tay động chân thế nào? Nhưng sau khi hỏi những lời này thì Hầu Thiên Đông không khỏi cảm thấy kinh hồn, vì trong sự kiện này chính lão là người không sạch sẽ, thế cho nên sinh ra cảm giác có tật giật mình.
271 Tiền Diễm Lệ lúc này có biện pháp nào khác hơn? Các vị thường ủy huyện ủy đã cho ra quyết định như vậy, nàng chỉ là một phó chủ tịch huyện chưa tiến vào thường ủy, sao có thể thay đổi được quyết định của hội nghị thường ủy? - Thúy Hà, em cứ đi đến đó công tác một thời gian ngắn, em cứ yên tâm, có chị ở đây, không xảy ra vấn đề gì đâu.
272 - Đã đến! Cục trưởng cục công an Liên Giang Hà nghe được tin tức phát ra từ bộ đàm thì nhanh chóng chạy đến trước mặt Hầu Thiên Đông và Lưu Thành Quân, sau đó trầm giọng báo cáo với lãnh đạo.
273 Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt rầu rĩ không vui của Hầu Thiên Đông, hắn trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng hắn ngẩng đầu nói: - Tôi nghĩ ra một biện pháp, tôi có một người thân công tác trên tỉnh, anh cũng đừng gấp, để tôi xem có đường sống vẹn toàn nào không? Vương Tử Quân nói tuy không nhiều nhưng lại làm cho hai mắt Hầu Thiên Đông tỏa sáng, lão nhìn Vương Tử Quân bằng ánh mắt có nhen nhóm chút hy vọng.
274 Hai người buôn chuyện thêm vài câu, Lưu Thành Quân đột nhiên nói: - Bí thư Tử Quân, bây giờ trong huyện Lô Bắc có hai ba vị trí phó chủ tịch để trống, nếu nhìn vào từ kinh nghiệm của tôi, ít nhất thì trong huyện có thể giải quyết được hai vị trí, cậu có lựa chọn phù hợp nào không? Vương Tử Quân không ngờ Lưu Thành Quân lại trực tiếp nói ra đề tài này, nhưng hắn biết rất rõ, đối phương biểu hiện trưng cầu ý kiến của mình, thực tế đã có ý nghĩ rồi.
275 Lưu Canh là bí thư ủy ban tư pháp tỉnh, hắn biết rõ những tin đồn về người thanh niên này, đối phương nhìn có vẻ thanh nhã, thực tế thì tướng mạo còn trẻ hơn so với miêu tả rất nhiều.
276 Không biết đã bao nhiêu năm rồi chưa từng sử dụng loại nhà vệ sinh thế này, nhưng bây giờ bí thư Địch Hướng Đông một đời hiên ngang cũng không còn có cách nào hay hơn, hắn bắt đầu ngồi xuống, ánh mắt nhìn qua lổ hỗng, thấy được tình huống Lưu Canh đang mời thuốc một ông cụ đứng gần bên chiếc xe bốn mươi chỗ.
277 Nói thật, sau khi Vương Tử Quân đến huyện Lô Bắc này, thành tích mà hắn tạo ra thật sự đã quá rõ ràng. Nếu nói từ ý nào đó thì chạy tiền chính là kiến thức cơ bản nhất của các vị cán bộ trong các địa phương nghèo khó, tất cả mọi người đều nghèo và khó khăn, vì thế mà những quan viên cơ sở giống như những tên ăn mày vậy.
278 Lý Cẩm Hồ là người mới đến nhận công tác ở huyện Lô Bắc, Vương Tử Quân đã giúp mình rất nhiều, điều này không khỏi làm cho hắn cảm kích trong lòng. Dù hắn không biết Vương Tử Quân có gì xin mình giúp đỡ, thế nhưng ngoài miệng vẫn sảng khoái đồng ý.
279 Vương Tử Quân cười nói: - Bí thư Hầu, anh nói vậy là quá coi trọng tôi rồi. Anh là bí thư huyện ủy Lô Bắc, nếu như không có sự ủng hộ của anh, tôi dù có bản lĩnh bằng trời cũng không thể thi triển được.
280 Tháng sáu ở huyện Lô Bắc là đầu hạ, không khí cũng đã khá nóng, Vương Tử Quân đi dạo, lúc này mới biết được huyện thành trải qua một đêm là thế nào. Dân chúng ngủ khá muộn, lúc này có một đám người đang ngồi nói chuyện với khí thế ngất trời dưới ánh đèn đường vàng nhạt, Vương Tử Quân lặng lẽ đi đến nhìn khắp chung quanh, có vài bộ bàn ghế đặt ven đường, đám đàn ông xắn tay áo hăng say vung tay đàm tiếu, thoải mái uống rượu, bầu không khí vui vẻ.