281 Mùa hè khá nóng, lúc này khu vườn nhỏ của Vương lão gia tử đã đầy màu xanh, những dây thường xuân và giàn nho càng có sức sống mạnh mẽ, đã bò ra đến tận ngoài tường.
282 Đỗ Tiểu Trình biểu hiện có vẻ không quan tâm, thế nhưng trong lòng nàng cũng mơ hồ có chút đau lòng. Lẽ ra nàng nên chán ghét tên khốn lúc nào cũng chăm chăm gọi nàng là cháu gái mới đúng, nhưng vừa nghe thấy tin tức vị trí bí thư huyện ủy của Vương Tử Quân bị người ta cướp đi, trong lòng nàng cũng không nhịn được phải cảm thấy khổ sở, hơn nữa hôm nay nàng còn phá vỡ giao ước với Đỗ Tự Cường, dám nói đến chuyện công trong nhà.
283 Tiếng nghị luận nho nhỏ liên tục vang lên trong đám người, không ít ánh mắt tham khảo nhìn về phía Vương Tử Quân. Lúc này Vương Tử Quân đứng trước mặt người khác vẫn rất bình tĩnh, hắn khẽ nói chuyện với các lãnh đạo ở bốn phía, tạo thành một đối lập rất tiên minh.
284 Dù đã lập thu thế nhưng thời tiết ở huyện Lô Bắc giống như khá lạc nhịp, vẫn còn đang dừng lại ở mùa hè, nhiệt độ khá nóng, độ ẩm cao, tất cả cảnh tượng vẫn còn là mùa hè.
285 - Có điểm gì không được? Anh nói xem. Mạc Tiểu Bắc chợt cảm thấy nôn nóng, nàng vội vàng ngồi xuống bên cạnh Vương Tử Quân rồi trầm giọng nói. Vương Tử Quân nhìn gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Mạc Tiểu Bắc lúc này có chút mất kiên nhẫn, hắn cười ha hả nói: - Hệ điều hành này rất tốt, sau này không cần phải tiếp tục cho ra những lệnh ngoài DOS như trước nữa.
286 Cuối hè đầu thu, mặt trời vẫn tỏa sáng rực rỡ, đường cái huyện Lô Bắc thỉnh thoảng có một chiếc xe chạy qua, ngay sau đó đã khuất dạng nơi cuối đường, biến mất không thấy đâu.
287 Đến khi bà chủ quán tính cách hào sảng chạy từ trong phòng bếp bưng món ăn ra như gió cuốn, Vương Tử Quân muốn gắp một miếng, Mạc Tiểu Bắc lúc này mới giống như dùng giọng trả thù nói: - Bại hoại, hôm nay anh ăn món mình gọi, em ăn món thịt thôi.
288 Mặt trời lên cao, bao quát mặt đất. Trong phòng họp huyện ủy Lô Bắc, đây là hội nghị đầu tiên từ khi Dương Quân Tài đến huyện Lô Bắc nhận chức, hắn ngồi ở vị trí cũ của Hầu Thiên Đông, vẻ mặt tràn đầy lạnh lùng.
289 Dương Quân Tài đặt cây bút trong tay xuống bàn, sau đó dùng ánh mắt do dự nhìn đám người chung quanh, lại dùng giọng khí phách nói: - Từ sau khi tôi đến huyện Lô Bắc thì đã tiếp xúc với đủ mọi người, có thể nói là muôn hình muôn vẻ, nói từ phương diện cá nhân, tôi cảm thấy phó khu trưởng thường trực của khu quy hoạch là một đồng chí tốt, không những an tâm chịu khó công tác, quan trọng là có ý nghĩ khoáng đạt, ý thức đổi mới là rất tốt.
290 Những năm qua Lý Quốc Quyền đã nắm trong tay rất nhiều phụ nữ, gái đẹp qua tay rất nhiều, nhưng cô gái kia vẫn làm cho hắn cảm thấy giật mình. Quan trọng là khi hăn đưa danh thiếp thì cô gái kia lại thẳng thừng từ chối một cách không khách khí, sau khi từ chối còn thản nhiên đón ánh mắt của hắn, bộ dạng vừa xinh đẹp vừa cực kỳ bình tĩnh, không coi ai ra gì, cực kỳ có cá tính.
291 Ánh mắt Vương Tử Quân vẫn giữ trên mặt Mạc Tiểu Bắc, gương mặt của nàng giống như hạt trân châu trong vỏ sò, giống như phát ra ánh sáng dịu dàng nhàn nhạt.
292 Liên Giang Hà dù đang hút thuốc nhưng hai lỗ tai vẫn gióng lên nghe nghóng cuộc điện thoại của chủ tịch Vương Tử Quân. Lão không nghe rõ Lưu Xuyên Thăng ở đầu dây bên kia nói những lời gì, thế nhưng dựa vào những lời của Vương Tử Quân thì lão biết bây giờ chủ tịch đang vấp phải một cây đinh mềm.
293 Không lan truyền ra ngoài thì tất nhiên sẽ là rất tốt, nhưng có một vấn đề, đó là chuyện thế này có thể gạt người được sao? Trần Lộ Dao cảm thấy ý nghĩ của Đỗ Tự Cường rất hèn mọn, con bà nó Đỗ Tự Cường, đây không phải là anh đang châm ngòi ngọn gió, để càng làm cho bí thư Dương thêm tức giận sao? Dù nghĩ như vậy nhưng Đỗ Tự Cường người ta lên tiếng cũng vì huyện ủy, Trần Lộ Dao có tức giận thế nào cũng phải gật đầu đồng ý mà thôi.
294 - Vừa rồi thầy giáo kia gọi anh là bí thư Vương sao? Dù là một người từ trong thôn đi ra, bố của Liêu An Như vẫn rất mẫn cảm với hai chữ này. Vương Tử Quân cười cười nói: - Trước kia cháu là bí thư đảng ủy khối trong trường.
295 - Ồn ào cái gì? Đến đồn công an rồi nói sau. Tên đồn trưởng Triệu rõ ràng cho thấy mình là người lệch sang một phía, hắn cũng không chờ Liêu An Như nói cho xong, đã dùng giọng mất kiên nhẫn quát lớn.
296 Phó chủ tịch Trần Tiến Đường tiếp nhận khối công tác vốn được phân công cho Tôn Hạo, Vương Tử Quân thật sự không có ấn tượng tốt về người này. Trần Tiến Đường có năng lực nhưng cách đối nhân xử thế lại trơn trượt như một con cá chạch, bình thường không nói nhiều, tâm cơ thâm trầm, làm cho người ta khó thể nào suy xét được.
297 Trần Lộ Dao ngồi bất động trong phòng làm việc của mình, cơ thể dựa hẳn lên lưng ghế, ánh mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt béo núc tràn ngập nụ cười trước mặt, nhưng trong lòng lại tràn đầy đắc ý.
298 Người ngoài nhìn vào thì thấy các vị thường ủy huyện ủy đang đồng tâm hiệp lực, hòa hợp êm thấm, nhưng dù là ai cũng có thể cảm giác được hơn chục người nắm quyền lớn ở huyện Lô Bắc này đều có tâm tư của riêng mình.
299 Nụ cười trên mặt Dương Quân Tài càng thêm sáng lạn, lúc này hắn giống như một người đang nhận được niềm vui tột đỉnh, tràn đầy sung sướng vì sự phản đối của Vương Tử Quân.
300 Tề Chính Hồng có thân hình cao lớn, trên gương mặt hình chữ quốc luôn treo nụ cười nhàn nhạt, hiện lên trong mắt người đối diện rất có lực tương tác. Dương Quân Tài đứng bên cạnh hắn tuy có tinh thần cao độ, anh tuấn trẻ tuổi, thế nhưng nếu so sánh với Tề Chính Hồng thì khí thế lại thua kém rất nhiều.