221 Vũ Trạch Huy chỉ chờ những lời này, sau khi Trần Lộ Dao làm xong bước đệm, hắn trầm giọng báo cáo: - Bí thư Hầu, tôi vừa nhận được điện thoại của người anh họ, vị bí thư Tử Quân của chúng ta có lẽ là vì quá sốt ruột cầu kiến lãnh đạo thị ủy An Dịch, thế nên lấy danh của lãnh đạo thị ủy Hồng Ngọc để đi gặp mặt người ta.
222 - Ghi rất hay! Sáng hôm sau Vũ Trạch Huy an vị trên chiếc xe hơi mới cáu cạnh của Hầu Thiên Đông, hai người ngồi song song sau xe, Hầu Thiên Đông khẽ vỗ vai của Vũ Trạch Huy rồi lên tiếng.
223 - Bí thư Hùng, sự việc là thê này, đồng chí Vương Tử Quân. . . Trước đó ở trên xe Vũ Trạch Huy đã suy xét đến vấn đề báo cáo với bí thư Hùng Trạch Luân như thế nào cho phải, tuy khi đi học thì thành tích của hắn cực kỳ kém, nhưng khi làm trưởng phòng tuyên truyền thì lại rất phù hợp vì tài ăn nói của hắn là cực tốt.
224 Khi Hầu Thiên Đông rời khỏi phòng làm việc của bí thư Hùng Trạch Luân thì sau lưng áo đã ướt đẫm, dù thế nào thì đây cũng là một lần lão lọt qua cánh cửa hẹp của mối nguy cực độ.
225 - Liễu Yên Hồng là ai? - Liễu Yên Hồng là người dẫn chương trình của đài truyền hình huyện Lô Bắc chúng ta, chồng của cô nàng này là một quân nhân. Trương Tân Dương nhanh chóng trả lời, rõ ràng hắn biết rất rõ về chuyện này.
226 Trong một huyện nghèo khó mà bừng bừng sức sống như Lô Bắc thì những chuyện phong lưu thường được người ta nói với nhau say sưa trong những lúc trà dư tửu hậu.
227 Quán ăn hóa Tam Quân. Quán ăn khá mới nhưng cũng khá nhỏ, tuy vị trí có hơi xéo nhưng đặt ở phía đông huyện thành Lô Bắc, giá cả lại rẻ, món ăn đậm đà, thế nên được nhân viên công nhân tôn sùng.
228 Vũ Trạch Huy thấy vẻ mặt Địch Đức Phát biến đổi thì kéo Liễu Yên Hồng cùng quỳ xuống nói: - Anh bạn, anh bạn, mong anh đại nhân đại lượng tạm tha cho chúng tôi, chúng tôi lần này không phải cố ý.
229 Giáp Ngư Thôn, đây là địa phương mà trước kia Vũ Trạch Huy đến không biết mệt, hơn nữa bí thư Tôn của xã Thanh Ngõa Lĩnh có giao tình rất sâu với Vũ Trạch Huy.
230 Tháng hai rồng ngẩng đầu, không cần phải nói thì cũng biết rồng cũng phải ngủ đông, rồng ngẩng đầu thì mùa xuân đến như vị khách không mời. Lúc này huyện Lô Bắc đầy hoa đào, ra khỏi cửa đã thấy đất trời sáng lạn, nước chảy róc rách, hoa bung nhụy đón gió xuân, nếu dùng lời hay ý đẹp để miêu tả thì rõ ràng câu nói “ đây là mùa vạn vật sống lại “ rất phù hợp.
231 Vương Tử Quân nhìn tên mặt thẹo đang nằm dưới đất, nhìn những cây tuýp sắt vứt ngổn ngang, hắn chợt hiểu ra điều gì đó. Hắn không ngờ đám người kia lại phát rồ, không những không coi công văn của huyện Lô Bắc ra gì, còn chạy đến huyện Lô Bắc đánh những người thôn dân Lưu Gia đáng thương.
232 Tôn Hạ Châu rót nước rồi nhanh chóng bỏ đi, Liên Giang Hà lấy ra một phần tài liệu nói với Vương Tử Quân: - Bí thư Vương, ngày hôm qua mười mấy người kia đã bị thẩm vấn, đây là kết quả.
233 Đèn đường trong huyện thành đã tắt, ánh trăng đêm phiêu lãng, trời đêm thê lương lạnh lẽo, ánh trăng và ánh sao có vẻ quá xa xôi, cũng chính nó làm cho bóng Vương Tử Quân đổ dài ra trên đường.
234 Gặp phải chuyện như vậy thì dù là ai cũng tức giận, tuy báo pháp chế tỉnh Chiết Giang không phải là báo đảng, nhưng bị truyền thông điểm danh phê bình, hơn nữa còn làm kích phát tinh thần trọng nghĩa vô han của dân chúng.
235 Những ngày gần đây tâm tình của cảnh sát Đỗ Tiểu Trình có chút vui vẻ, dù thế nào thì hơn chục tên tay chân của mỏ than Chính Tân đã bị bắt, như vậy cũng mở ra một cánh cửa cho việc phá án.
236 - Bí thư Vương, anh cứ yên tâm, cục công an chúng tôi nhất định sẽ xử lý tốt vụ này. Hai giờ chiều, các vị thường ủy huyện ủy tập trung trong phòng họp huyện ủy, lúc này đại đa số vẻ mặt các vị thường ủy đều có chút đè nén, mà người mất tự nhiên nhất chính là Đỗ Tự Cường.
237 Trương Tân Dương vừa nghe thấy Vương Tử Quân nói mình đi bắt phóng viên thì hai mắt trố lên, đầu óc vận chuyển như cái máy. Từ khi hắn biết Vương Tử Quân đến bây giờ, vị cán bộ lãnh đạo này luôn làm việc không theo đúng khuôn phép, không ra bài theo lẽ thường, nhưng mỗi sự kiện đã xảy ra không phải rất sinh động sao? Trương Tân Dương nghĩ đến đây thì dùng giọng rất khí phách đồng ý: - Bí thư Vương, anh cứ yên tâm, tôi sẽ cẩn thận bắt hắn mang về.
238 Một đêm phồn hoa ở thành phố Giang Thị, ở sâu trong chốn phồn hoa, có một hội sở bí mật. Trần Lưu Căn đang chỉ huy nhân viên phục vụ dọn đồ ăn thức uống lên bàn, còn vỗ vào mông một phụ nữ xinh đẹp không chút kiêng kỵ, sau đó cười lớn nói với Triệu Nhân Sơ: - Lãnh đạo Triệu, anh trước tiên bổ sung chút thể lự, nếu không chút nữa lòng dạ thì dư thừa mà thể lực không đủ, cũng đừng trách anh em không nhắc nhở anh.
239 Vương Tử Quân cũng không nóng nảy, hắn liếc mắt nhìn thì đã biết rõ, tên phóng viên vừa rồi còn tỏ ra cực kỳ hung hăng vênh váo và hơn người đã bắt đầu lo lắng sợ hãi như một đứa cháu nội, hơn nữa đối phương sẽ chống đỡ không được bao lâu nữa thì sẽ gục ngã, điều này làm hắn sinh ra một cảm giác thoải mái khó thể kiếm được, hắn biết rõ thế thắng của mình đang bắt đầu.
240 Triệu Nhân Sơ chợt lóe lên một ý nghĩ, chợt nghe thấy Đinh Nhất Bình lên tiếng hát đệm: - Bí thư Lưu, nghe nói báo chí bán được với số lượng lớn, cuộc sống gia đình của Cận Đông Cường cũng tạm ổn, làm dịu hơn so với những người cầm lương ba cọc ba đồng như chúng tôi, cho dù thổ hào đấu địa chủ cũng không đến đầu tiểu tử này.