161 Nội thị sắc mặt xấu hổ, đối với lời chỉ trích của thái tử vô pháp phản bác, chỉ là đầu cúi thấp run run. Thái tử phi tiến đến đi tới bên cạnh thái tử cúi người hành lễ, "Thái tử vạn an.
162 Lúc nãy, thái tử phi thu hết thần thái của thái tử vào trong mắt nhưng tịnh không nói ra, lại ôn tồn cùng hắn một hồi mới rời đi. Ra cửa bọn thị vệ vừa bị thái tử giáo huấn cũng đi theo thái tử phi, thẳng đi một đoạn đường mới tìm được nơi hảo hảo nói chuyện, không muốn bị người khác để ý.
163 Duệ vương gia là người mà cả phụ thân nàng cũng không dám chọc vào, thái tử từ trước luôn đọng trên môi lời tán thưởng vị huynh đệ này, hắn không phải là một lòng nghĩ muốn thất điện hạ trở thành người phụ tá dưới trướng của hắn sao? Hắn như thế nào ở phía sau lại nổi lên tà tâm với nữ nhân của Duệ vương gia đâu?Thái tử cũng không phải là loại người không thức thời, bị mỹ sắc làm choáng váng đầu óc.
164 Nàng bị trói, hai tay cùng hai chân cột lại nhìn trông như cái bánh chưng đang nằm trên giường, miệng không bị bịt lại có lẽ người đó còn muốn hỏi chuyện nàng.
165 Nữ nhân mang hắc sa ngạo mạn nói, "Đừng nói thêm lời vô ích nữa, nhanh lên nói cho ta biết, chủ tử nhà ngươi ở nơi nào?""Nhan Hi không phải là chủ tử của ta.
166 Đào Tiểu Vi cũng cảm thấy ngưỡng mộ hắc sa nữ nhân, rất dũng cảm, đã bị Nhan Hi bắt được, cư nhiên còn có thể trấn định mà tức giận mắng. Nhan Hi bình thản ung dung mà nhàn nhã, tiện tay nắm lên chiếc chăn, giúp nàng bao trụ lại.
167 Sự thực chứng minh, cầu khẩn của Đào Tiểu Vi nửa điểm tác dụng cũng không có. Bọn họ mới ăn xong điểm tâm thì Cửu Đĩnh liền đã tiến đến, vẻ mặt trung hậu cười cười, "Gia, điều tra ra là dư nghiệt của Ngụy quốc, nữ nhân này còn có thân phận là một công chúa.
168 Hắc sa nữ nhân nằm ở trên giường Cửu Đĩnh, hé ra mặt có nét xinh đẹp nhưng là bị sưng đỏ cùng xanh tím. Nhan Hi cũng không bởi vì nàng là nữ tử mà thủ hạ lưu tình, một cái tát giáng xuống đầu người cũng sưng thành đầu heo a.
169 Hắc sa nữ nhân liếc nàng trắng cả mắt, nàng tự nhủ bỏ qua không để ý đến Đào Tiểu Vi, ngực giận đến muốn bùng nổ, nàng thực sự không muốn ình thêm ngột ngạt.
170 Ra cửa ngồi chồm hổm trên bậc thang lạnh lẽo, Đào Tiểu Vi vùi đầu trong hai gối, thần tình u buồn nhìn xa xa trên cây lớp băng còn động lại, ánh mặt trời chiếu rọi xuống làm nó như thủy tinh phát quang lấp lánh.
171 Từ kinh thành cách đây ba trăm dặm truyền đến công văn khẩn cấp, rốt cục sau ba ngày cũng đến được trong tay Nhan Hi. Trên trang giấy hơi mỏng ấy là nét chữ tự tay Yến quốc hoàng đế viết, "Lão Thất, diệt hết bọn muốn gây rối cho trẫm, thi hành như thế nào do ngươi xem xét mà quyết định, nói chung, trẫm sẽ đáp ứng mọi yêu cầu, muốn người có người, muốn lương thảo có lương thảo.
172 Cửu Đĩnh đứng ở phía sau Nhan Hi, cố nén cười ra tiếng. "Không phải, làm gián điệp không phải ta. " Nhan Hi tự nhiên đáp lại, con mắt thủy chung không rời quyển sách trên tay, không biết là từ nơi này tìm thấy hắn cẩn cẩn dực dực xem thật lâu mới lật qua một tờ, động tác mềm nhẹ dường như cầm trong tay là một khối đậu hũ mềm mại dễ vỡ.
173 Nghe vậy, Nhan Hi âm thanh có chút xót xa nổi lên trong mắt, "Vi Vi, ngươi là vương phi của Duệ Vương gia, chuyện này cho dù có một vạn thân nhân cũng thay đổi không được, trừ phi ta chết.
174 "Không ủy khuất, không ủy khuất, chỉ là, chúng ta đã nói trước, quân tử ước định. " Đào Tiểu Vi khiếp đảm liếc mắt Nhan Hi, lập tức đem ánh mắt chuyển tới nơi khác, ngưng thở một hơi, "Ngày nào đó, nếu thân nhân của ta rơi vào trong tay ngươi, có thể hay không, thả bọn họ một con đường?"Nhan Hi không nói, bầu không khí lại trở nên buộc chặt.
175 Đàm phán không thành, Đào Tiểu Vi đơn phương tuyên bố tiến nhập chiến tranh lạnh, đang cầm mặt nạ nàng trân ái quay ra gương đồng đắp lên, nó là cái nàng thật vất vả nghiên cứu chế tạo thành công, nó sẽ không làm mặt bị dị ứng và có khả năng dính rất chặt vào mặt thật, nàng lại phấn cùng má hồng xát lên đường nối, nhìn qua rất tự nhiên.
176 Hoa cốc có địa thế như một cái hồ lô, miệng hồ lô rất chật hẹp chỉ dung được một chiếc xe ngựa miễn cưỡng đi qua, do một đội người nhãn thần hung ác nhưng mang trang phục thôn dân canh giữ.
177 Nhan Hi nói không có việc gì, thật là sẽ không có việc gì sao? Đào Tiểu Vi ngực chính là không yên. Bất quá hắn luôn luôn biểu hiện dáng dấp đã liệu trước, nói vậy đã sớm an bài rồi, vì vậy nàng đè xuống bất an, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhíu đi theo Nhan Hi bên cạnh.
178 Cửa sổ đều đã đóng rất tốt, tên này đem phòng tân hôn của người ta làm tửu lâu đến tột cùng là vào bằng cách nào?"Uy, ở đây không cho ngoại nhân tiến vào, sợ một lát bị phát hiện, ngươi mau đi ra a.
179 Nam tử giả ra hình dạng hung thần ác sát, một tay cầm gà nướng, tay kia uốn lượn thành quỷ trảo, trợn tròn con mắt giả giọng cả giận, "Không sai, ta chính là thích khách chuyên làm chuyện xấu, sợ rồi sao, tiểu cô nương nếu là muốn sống, đem tất cả rượu cất kỹ trong phòng này ra cho ta, nếu như không phải, ngươi mạng nhỏ khó bảo toàn!"Đào Tiểu Vi bị hắn dọa cười khanh khách, "Ở đây ta với ngươi như nhau không quen thuộc, đừng nói là vàng bạc châu báu đến cả hầm rượu ta cũng không biết? Cái này ta không giúp được ngươi.
180 Nam tử ngẩn người, "Ngươi luôn luôn đối người bên ngoài tốt như vậy sao? Cho dù là lịch bất minh, có mang ác ý cũng không chút nào tiếc rẻ mà nỗ lực quan tâm.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 5