681 Theo Nhan Hi vào triều, đã có mấy ngày không gặp Trúc Diệp Đồng. Ngày này trở lại sớm, cỗ kiệu vừa dừng lại, Đào Tiểu Vi lấy lòng cùng Nhan Hi làm nũng, nàng muốn đi gặp Nhị tẩu tâm sự.
682 Tháng tám trời thu mát mẻ mà mồ hôi đầm đìa. Nhan Hi đến, làm cho nàng đổ mồ hôi mà còn thấy lạnh run. Ngọc Thái phi thi lễ, hai tay nắm nhau, đứng ở một bên.
683 Nói đến đây, đã có sát khí bén nhọn chen vào trong đó. Ngọc Thái phi chỉ cảm thấy cả người lạnh như băng, từ bên trong ra ngoài, nội tâm dường như bị hắn nhìn thấu triệt.
684 Ngọc Thái phi nâng cằm lên, tay đỡ trên bàn, vẻ mặt nghi ngờ nhìn trên bàn thật dầy một chồng sách, cũng không phải bởi vì công vụ phức tạp mà tâm thần không yên, thật sự là suy nghĩ không ra tâm tư hoàng đế, mới vạn phần bất an.
685 Người càng trắng tay thì càng tham vọng. Ngọc Thái phi bị tiên hoàng lạnh nhạt rất nhiều năm, đợi nàng lần nữa được sủng ái, còn chưa có hưởng thụ được mấy ngày thì lão hoàng đế đã đi đời nhà ma.
686 Lúc này trong Yến quốc cũng không có quốc giáo, phía triều đình không thống nhất tín ngưỡng, các nơi đều có các vị thần quỳ bái. Có khi là Long vương gia, Thổ thần, Thiên thần, Đại thần, Xà Thần, cũng có khi là anh hùng chết trận, khi có thiên tai phiến loạn, luôn sẽ xuất hiện một nhóm người lừa bịp thu mua dòng dân vì tín ngưỡng.
687 Có hoàng đế bệ hạ chống lưng, có thể tưởng tượng tốc độ phát triển của Thần giáo sẽ nhanh chưa từng có, thông qua không ngừng đả kích Thần quyền mà củng cố có tinh thần của dân chúng, chờ khi nó phát triển lớn mạnh đến một mức độ toàn dân kính ngưỡng, Nhan Hi sẽ thẳng lập làm Quốc giáo Yến quốc chánh thống.
688 “Sau này không cần gọi ta nương nương nữa, ra khỏi hoàng cung, kiểu xưng hô đó cùng ta không còn liên quan. ” Thản nhiên khép lại ly trà, đầu lông mày nhảy lên, thật là vui mừng nói, “Chu Khả ngươi nhớ kỹ tên của ta, Ngọc La Kiều.
689 Vốn tưởng rằng Nhan Hi sẽ không thuận lòng nàng, đem Ngọc tỷ tỷ từ trong thâm cung đón ra, không nghĩ tới hắn đã sớm thỏa mãn tâm nguyện của nàng, đem hết thảy làm xong.
690 Ngọc La Kiều cáo từ trở về phủ, Đào Tiểu Vi cố ý phân phó người đưa trở về, tỷ muội ôm nhau cáo biệt. Đào Tiểu Vi dìu Trúc Diệp Đồng, một đường đưa nàng trở về phòng, thuận tiện sẽ đón tướng công trở lại.
691 Nhan Dung mấy lần nói lên muốn rời kinh, cũng bị Nhan Hi cản lại, hai huynh đệ đóng cửa không biết nói thầm những gì, cuối cùng cho ra quyết định, Nhan Dung cùng Trúc Diệp Đồng lại vô hạn trong Duệ vương phủ, ít nhất trước khi hài tử xuất thế đừng nghĩ chuyển chỗ.
692 Nhan Dung nghe được phía sau có tiếng bước chân, vừa quay đầu lại, vừa lúc nhìn thấy phu thê Nhan Hi rất xa đi tới, vừa định chào hỏi, thì nghe thấy bên cạnh Trúc Diệp Đồng nhịn không được rên rỉ một tiếng, dưới váy giống như xôn xao chảy ra rất nhiều chất lỏng.
693 Nhan Hi lập lại chiêu cũ, nghĩ lần nữa điểm huyệt Nhan Dung, thân thể mới động, Nhan Dung lập tức cảnh giác thối lui khỏi thật xa, trợn tròn ánh mắt quát, “Đệ đừng ngăn ta.
694 Kia bà mụ đột nhiên kinh hô một tiếng, hét lớn, “Đã nhìn thấy đầu, nương nương ngài tiếp tục rặn đi, mông dùng sức, đúng, lại dùng sức. ”Nhan Dung đã chuẩn bị xong quả đấm, chậm rãi, từ từ, nhẹ nhàng rũ xuống.
695 Nhìn bộ dạng Nhan Dung cũng chật vật so sánh với nàng không khá hơn là bao, tóc cũng ướt đẫm mồ hôi, lấy ra khăn nhẹ nhàng giúp hắn lau sạch sẽ mới cười khúc khích nói, “Trước lúc sinh thiếp có chút sợ, đến khi thật sự muốn sinh ngược lại không hiểu được cái gì là sợ.
696 “Ta là phụ thân, nữ nhi của ta tại sao không thể ôm đi?” Hoàn toàn là khẩu khí bốc đồng, Nhan Dung tức giận nhìn lên hai người đang ngăn cản trước mặt, mới vừa rồi chính họ ngăn ở cửa, nói gì đều không cho hắn đi vào.
697 Nhớ tới Đào Tiểu Vi cũng đang mang thai, Nhan Dung không dám làm cho nàng ở ngoài cửa chờ lâu, tự mình đi tới đem cửa phòng mở ra, ủy ủy khuất khuất tố cáo, “Đệ muội, những bà mụ kia không để cho ta để uội nhìn hài tử.
698 Nhan Hi nhìn người là không thể sai, cũng không cần can thiệp, Ngọc La Kiều lá gan dần dần to hơn, dứt khoát hẳn hoi dựa theo kế hoạch nàng nghĩ ra được, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để hoàn thành kế hoạch.
699 Quang Minh thần giáo, ở nửa năm trước còn chưa có người nghe qua tên, ở ngắn ngủn trong vòng mấy tháng, đã trở thành chủ đề bàn luận của dân chúng. Hơn nữa ở kinh thành phía bắc có một khoảng lớn đất trống, được Hoàng thượng cho phép xây thần điện, ra ra vào vào đều là sứ giả Quang Minh, trên người mặc trường bào màu xanh, trên áo thêu một đồ đằng cổ xưa, có một loại mùi thơm từ lá tre chế thành, các dân chúng khi đi ngang qua, mùi hương này có thể làm lòng người cảm thấy bình thản, thật có một mùi vị siêu phàm thoát tục.
700 Chu Khải phong trần mệt mỏi đi theo ảnh vệ gấp gáp trở về, bọn họ mang đến tin tức tốt trong dự liệu về cho Ngọc La Kiều. Ở đây là danh sách " tử vong " phác thảo bước kế tiếp, điều này đại biểu cho vừa có một tông giáo biến mất.