701 Trừ Chu Khả, những người khác cũng đi ra nghỉ ngơi. Ngọc La Kiều ngồi ngay ngắn ở án thư, chấp bút, thật lâu mới thở một hơi dài nhẹ nhõm, trên thư là mạng của nàng.
702 Đào Tiểu Vi ão não ôm bụng to, giống như con vịt đi trở lại trên giường êm tà dựa, “Phu quân, chàng không cảm thấy bụng của ta quá lớn sao? Nhị tẩu lúc sinh cũng không lớn đến loại tình trạng này, mắt thấy còn tới ba tháng mới đến thời gian, thật không biết đến lúc đó bụng ta lại muốn lớn lên đến hình dáng ra sao.
703 “Nương nương, không thể không ăn được, ngài bây giờ trong thân thể còn ở tiểu chủ tử, bị đói bụng tiểu chủ tử sẽ đau lòng. ” Đem chiếc đũa đưa đến trong tay Đào Tiểu Vi, Thiên Đồng ôn nhu khuyên.
704 Vân Diễm được giáo chúng trong Yến quốc thông báo đã gặp phải tấn công hủy diệt. Hắn dốc lòng bố trí kế hoạch mới tiến hành một nửa. Kịch biến tới quá đột ngột, thậm chí không có thời gian phản ứng, giáo chúng trong Yến quốc chịu trách nhiệm trung thành với thần giáo từ đầu đến cuối toàn quân bị diệt, chỉ có một tốp trốn về đến, nói được bốn chữ – Quang Minh thần giáo.
705 Ngạc nhiên là, Tô Mạt Nhi cũng không có tức giận giống như lúc ban đầu, nàng cúi đầu, tóc dài nhỏ vụn che đi thủy mâu, gợn sóng không sợ hãi nói, “Cái này tất nhiên không cần huynh nhắc nhở, Bối Nhi đã hiểu rõ.
706 “Người đâu, mang Thánh cô đi Tĩnh Tâm trì, không có bổn tôn phân phó, không cho nàng đi ra ngoài nửa bước. ” Vân Diễm làm bộ không nhìn thấy thái độ Tô Bối Nhi không tình nguyện, không đợi nàng phản kháng, cấp tốc xuất thủ dùng công pháp đặc thù chế trụ quanh thân mười tám nơi đại huyệt.
707 Vừa dứt lời, Tô Bối Nhi cũng không muốn chờ Vân Diễm trả lời cái gì, nhanh chóng xoay người, tay khoác lên vai nữ hộ vệ, mượn lực mà đi, chậm rãi rời đi.
708 Bị bắt dọn khỏi phủ thái tử, Hòa Thạc thân vương mang theo thân quyến đem đến một phủ đệ bên trong thành cũng như cũ điêu lan ngọc thế, cao sang quý tộc, cả vườn phồn hoa, nhưng tâm tình làm sao cũng không trở về như lúc ban đầu.
709 Nhã Nhu hôm nay mặc một bộ y phục đen gấm, đen đậm như mái tóc của nàng, chỉ dùng một cây trâm Bạch Ngọc cố định ở sau gáy, sắc mặt trong suốt, làn da sáng như tuyết, trắng noản không tì vết.
710 Nhã Nhu ngẩn người, nhưng ngay sau đó chợt hiểu ra, Hòa Thạc vương gia thật lâu trước kia đã có thói quen như vậy, mỗi khi trong lòng áp lực quá nặng, không cách nào giải được, liền thích tìm nơi nào không phải là giường làm chuyện này.
711 Chợt co rút nhanh, thế nhưng không thể kiềm được, gầm nhẹ một tiếng, bén nhọn mười ngón tay khấu ở bên hông Nhã Nhu, thả ra chồng chất ở trong lòng tích khí, có lẽ, còn có rất nhiều những thứ không chiếm được, muốn ngừng mà không được nên trầm muộn.
712 Có cái gì cực khổ đâu, vì hắn, vì ngôi hoàng đế dễ như trở bàn tay nhưng cũng vừa xa cuối chân trời kia, nếu như ngay cả nàng – thê tử của hắn cũng không giúp đỡ, còn có ai có thể vì hắn chia sẻ đâu?“Bệ hạ, Nhu nhi không cảm thấy cực khổ, sau này nô tì sẽ tận lực nhiều hơn đi gặp Ngọc Thái phi, đem tâm ý của ngài truyền cho nương nương, nhưng này phải cần một khoảng thời gian.
713 Đào Tiểu Vi yêu cực kỳ yêu thích tiểu oa nhi phấn trang ngọc thế này, thỉnh thoảng muốn qua tới thăm, bụng của nàng mỗi ngày lại như lớn hơn một chút, vóc người xinh xắn đột ngột tròn như quả cầu, mạo hiểm lảo đảo muốn ngã.
714 Lấy cứng chọi cứng Nhan Hi mới là không sợ. Đối mặt với những đứa trẻ, hắn lại cam bái hạ phong lui đến một bên. Không sờ, không đụng, không lộ ra vẻ mặt thích, muốn tránh còn tránh không kịp.
715 Nhan Noãn Noãn khi nào thì nghe hiểu được nhiều như vậy. Bị quấn kín mít thành cái bánh chưng nhỏ, thật vất vả tay có thể lộ ra ngoài động mấy cái, nàng rất vui vẻ, khanh khách cười lên, một đôi mắt to củng là mi dài cong cong, đầu lưỡi vươn ra liếm loạn trên miệng, thích thú không chịu rút lưỡi về bên trong.
716 Những thứ này tự nhiên không thể để cho Đào Tiểu Vi biết. Huống chi, trong tâm tưởng Nhan Hi hắn nguyện ý thấy Ngọc La Kiều không đến tới cửa để tẩy não Đào Tiểu Vi.
717 “Có thể không?” Đáng thương nhìn Nhan Hi, đôi mắt trong suốt mở to, lông mi run run, thật khả ái như một hài tử. Nàng rõ ràng là sắp trở thành mẫu thân của người khác, làm sao lại còn có bộ dáng đáng yêu như vậy chứ.
718 Cái gì ngũ hành bát quái, nói toạc ra không phải là thầy tướng số sao. Ngay cả kiến giá thánh thượng cũng không hiểu thay đổi lại một bộ xiêm y tốt hơn, cổ áo cùng ống tay áo đã sờn cũ, áo choàng thì ngắn ngủn mà còn mặc, còn có vết dầu mỡ của thức ăn khắc trên vạt áo.
719 Ngô Hổ Thước chợt cảm thấy thể diện bị xem nhẹ, lầm bầm nói, “Chỉ chút chuyện như thế cũng nhìn không ra, ta còn được gọi là Dự Ngôn Sư vĩ đại sao?” Mấy chữ ‘Vĩ đại nhất’ trước mặt hoàng đế mà dùng thật không thích hợp lắm, cho nên hắn ngậm miệng.
720 Hắn muốn chết phải đi chết. Nhưng lúc này hắn Ngô Hổ Thước là người nàng tiến cử, bọn họ là đứng chung một thuyền, Ngọc La Kiều e sợ Nhan Hi tức giận, đem hỏa khí nuốt vào bụng, cũng không giải thích được cái gì, Ngọc La Kiều tay nhỏ bé vừa lặng lẽ hướng bên hông Ngô Hổ Thước đi qua, chuẩn bị cho hắn một cái nhéo ưu nhã.