41 "Lão sư chớ quá tức giận, lần này tuy rằng xác thực có hơi mất mặt, nhưng cũng không phải là không có thu hoạch. " Thái tử cười yếu ớt, tự nhiên nhẹ giọng nói, "Nguyên lai thất đệ vạn năng của ta cũng có nhược điểm a.
42 "Bí mật nằm ngay trong đội ngũ cung nghênh thái tử. " Thái tử ba một tiếng khép lại chiết phiến trong tay, tự tin nói, "Thất đệ vẫn tưởng bảo hộ được nhược điểm này, nhưng ngày hôm nay lại bị hạ nhân trong phủ vô tình đưa đến trước mặt chúng ta, hắn nóng lòng muốn đuổi chúng ta, không muốn ta chú ý tới một người trong đội ngũ đó.
43 Thái tử âm điệu dị thường chắc chắn, "Nếu ta đoán không lầm, tiểu cô nương ngày hôm nay quỳ gối trước đội ngũ, đó là vong quốc công chúa. "Quý Mộ có chút phản ứng, tỉ mỉ hồi tưởng, theo lời thái tử hình như thực sự thấy một hài tử tướng mạo phi thường khả ái, hai mắt như hai viên ngọc hiếu kỳ nhìn lại.
44 Thiên Sương cũng rất hoang mang, tất cả đều hảo để tiếp đãi thái tử, về tỷ muội các nàng cũng không có gì sơ sẩy, thật không biết làm sai chuyện gì để thất điện hạ giận dữ như vậy.
45 Lần đầu tiên nhìn thấy Tú lâu, Đào Tiểu Vi đã tự nhận định đó là cấm địa của mình. Mỗi khi Nhan Hi nhắc tới Tú lâu, nàng luôn luôn hiện ra biểu tình vô cùng bài xích, nếu không làm vậy, nàng sợ một ngày nào đó, lập tức sẽ bị Nhan Hi đuổi ra sống một mình.
46 Nói chuyện như cái rắmNgụy quốc nếu dễ dàng nghe lời như vậy, bọn họ cũng không lặp đi lặp lại nhiều lần muốn tìm hiểu Yến quốc, kinh thành cũng không buông tha, phái người ra cũng toàn là cao thủ.
47 Đào Tiểu Vi hầu như không thể tin được trước mắt mình. Hằng hà sa số đồ chơi đặt chỉnh tề trên các giá, có nơi sưu tập đặc sản, chế tạo tinh xảo, thậm chí ngựa gỗ, bàn đu dây, có cả thang trượt là một loại đồ chơi rất lớn.
48 Nhan Hi tiếp ấn soái, tam vạn tinh binh thống nhất giao trong tay hắn, tiến hành huấn luyện. Hắn còn muốn bố trí phòng ngự lại cả kinh thành, nếu trong thành đã xuất hiện mật thám cùng thích khách của ngụy quốc, vậy thì nhất định sẽ có khả năng lại bị theo dõi.
49 Đã cuối thu bắt đầu vào mùa đông, những trận mưa nhỏ qua đi, hơi lạnh tràn ngập vào đêm, không khí băng lãnh không có một tia độ ấm. Đào Tiểu Vi sớm đã thay y phục dày hơn, tóc hai bên giản đơn thắt lên, đỉnh đầu đeo thêm mũ lông, gió thổi nhẹ, sợi lông trên mũ nhẹ nhàng phiêu động, thoạt nhìn càng thêm khả ái.
50 Có gì đó bất an, rất bất an, phi thường bất an. Đào Tiểu Vi buổi sáng thức dậy liền tâm tình không yên. Chỗ Nhan Hi nằm đã lạnh lẽo, người đã không thấy tăm hơi.
51 "Mang ta đi gặp Vương gia. " Bàn tay nắm chặt, Đào Tiểu Vi đối với quản gia kiên định nói. Quản gia vẻ mặt hơi tái đi, bàn tay vô ý thức bao trùm cái mông từng bị chấp hành gia pháp, đau đớn dường như mơ hồ còn tồn tại.
52 Lúc xuất binh, Nhan Hi đã dự đoán đại khái mất một năm rưỡi có thể đánh hạ ngụy quốc. Nhưng người tính không bằng trời tính, hắn dũng mãnh phi thường, dù sao cũng không thể trong nháy mắt làm thay đổi tình thế trên chiến trường được.
53 "Thiên Sương, nghênh tiếp Vương gia đã có nhiều người như vậy, ngươi cần gì phải chấp nhất có ta hay không. " Trở lại giường, nhặt lên một quyển sách một lần nữa tỏ ra thảng nhiên, Đào Tiểu Vi trên mặt hiện ra bộ dáng quật cường, "Lúc hắn đi, cũng không quan tâm ta có muốn hay không đi tiễn, giờ trở về cũng không thể như vậy sao.
54 Đào Tiểu Vi đem quyển sách trên tay để ở trên đầu, cả giận nói, "Các ngươi làm sao biết hắn thất vọng khi không thấy được ta? Rõ ràng không phải như thế, tất cả đều là các ngươi nói Người xấu hắn sủng ta luyến tiếc ta, vì vậy ta mới ngu si tin tưởng cho rằng mình chính là người quan trọng của hắn, nhưng có thật là như vậy không, năm năm trước các ngươi cũng đều thấy hắn như vậy, không nói một tiếng rời bỏ ta, năm năm nay các ngươi có thấy được hắn có một câu hỏi thăm ân cần nào tới ta không? Không, các ngươi đều bị lừa, trong lòng Vương gia ta không là cái gì cả, đi ra ngoài, tất cả đều đi ra ngoài cho ta, không lôi thôi nữa.
55 Sau khi đón tiếp bằng nghi thức long trọng, thái tử bắt đầu nói chuyện phiếm với Nhan Hi, về chiến tranh, về biến hóa của kinh thành, về sự nhớ mong của phụ hoàng, thậm chí thái tử phi vừa mới cưới cũng làm đề tài chuyện phiếm, một nói hai nói, không chịu ly khai.
56 "Vi vi đâu?" Dường như từ khi vào cửa vẫn không có nhìn thấy hài tử này, lẽ nào lúc hắn không ở đây, đã xãy ra chuyện gì? Nhan Hi trong mắt hàn quang sắc bén hướng đến quản gia.
57 Phòng trò chơi ở Tú lâu Đào Tiểu Vi sớm đã không tới đó nữa, lúc nhỏ nàng bất tri bất giác dần dần rời xa nó, nơi đó đã từng cho nàng vô số niềm vui, nhưng hơn nửa năm nay nàng cũng không bước vào.
58 Ma pháp của thời gian thật thần kỳ, năm năm, bất quá là hắn chỉ tốn hao thời gian đem một quốc gia cường đại nhập vào bản đồ của bổn quốc, mà nàng Đào Tiểu Vi, từ một cô bé khả ái xinh xắn chỉ thích ôm hắn làm nũng, bây giờ lại duyên dáng yêu kiều mà lột xác thành một tiểu mỹ nhân thiên tiên tuyệt sắc.
59 Tiếng khóc nức nở dần dần nhỏ lại, cái miệng nhỏ nhắn cắn cánh tay Nhan Hi không biết khi nào đã buông ra, Đào Tiểu Vi giống như con mèo nhỏ ghé vào trong ngực hắn, mắt buồn ngủ nữa híp.
60 Ánh mắt bức nhân lập tức chuyển hướng đến Đào Tiểu Vi (mắt của Hi ca nhá), người phía sau khiếp sợ mà không tình nguyện nói, "Đưa đến Tú lâu đi. "Hàn băng trong ánh mắt cuối cùng cũng tan, Nhan Hi thoả mãn lần thứ hai chuyển sự chú ý tới dược thiện đang tỏa hương khí bốn phía, dường như rất chờ mong.