1 Editor: Xiu Xiu
Bảy giờ tối, Khách sạn Thượng Thành bốn mùa.
Tô Yểu ngồi trong nhà hàng ở tầng 22, mặc một chiếc váy liền chữ A màu hồng nhạt, càng tôn lên làn da trắng nõn của cô.
2 Editor: Xiu Xiu
Khí chất của Tô Yểu vốn là dịu dàng nhã nhặn lịch sự, lúc này xếch khóe mắt lên, nhìn có vẻ phong tình, lại như không hề thoải mái.
“Anh Lục muốn nghe nói thật hay nói dối?”
Lục Đông Đình không nói gì nhìn cô chằm chằm, một ánh mắt làm cho người ta cảm thấy như đang ở giữa đống lửa, như ngồi trên đống than: “Nói điều cô muốn nói.
3 Editor: Xiu Xiu
Tay của Tô Yểu liền đẩy anh, chạm đến trong lồng ngực cứng rắn của anh, lại mạnh mẽ rút tay lại, ngực bởi vì hô hấp mà phập phồng.
“Buông ra.
4 Editor: Xiu Xiu
Tô Khê đối với thái độ lãnh đạm của Tô Yểu đã sớm quen thuộc, trước kia khi Tô Yểu vừa mới biết cô có người chị này tồn tại, dường như lúc nào bắt được cơ hội đều châm chọc khiêu khích.
5 Editor: Xiu Xiu
Lục Đông Đình nghe vậy liền phản ứng kịp, thoáng cúi đầu thì ngửi được mùi lạ ở bên dưới, thật có chút giống như mùi hương nước hoa gì đó của phụ nữ, hương vị cực kỳ nhạt, trước anh không phát hiện ra, nhưng ở trong một căn phòng đàn ông đậm đặc rượu chè thuốc lá thì trở nên đột ngột.
6 Editor: Xiu Xiu
Dung Tĩnh An cười nói: “Đúng, Em của mình thường xuyên nhắc đến, cái gì mà Tô Yểu rất xinh đẹp. . . ”
Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu.
7 Editor: Xiu Xiiu
“Lúc trước ông ly hôn, chính là lấy mấy trăm vạn ra đuổi tôi và mẹ tôi. Mẹ tôi tan cửa nát nhà, ông lại một nhà đoàn tụ tương thân tương ái.
8 Editor: Xiu Xiu
Mất hồn ngắn ngủi, Lục Đông Đình đi tới trước mặt cô, ánh sáng bị ngăn trở, một bóng đen cao lớn trùm lên đỉnh đầu cô.
“Anh Lục, khéo như vậy?” Tô Yểu ngẩng đầu nhìn anh, cười chào hỏi, ánh mắt xinh đẹp nổi bật lên mắt hạnh đắm đuổi đưa tình.
9 Editor: Xiu Xiu
Tô Yểu nói ra những lời này, tim đập rối loạn.
Nói xong, cô lập tức kéo ra khoảng cách với anh, không nhìn tới vẻ mặt phức tạp của anh hiện giờ, tự nhiên nói tiếp: “Anh Lục, anh tuổi trẻ tài cao, nhận tờ giấy kết hôn chỉ có chín đồng, hẳn là anh sẽ không keo kiệt chứ? Nếu không thì để tôi trả?”
Lục Đông Đình không lên tiếng, đã quên có ai nói qua một câu, có người phụ nữ nào mặt dày như thế, căn bản không biết hai chữ thục nữ viết như thế nào, đại đa số phụ nữ đều là bề ngoài lịch sự, bên trong lưu manh.
10 Editor: Xiu Xiu
Vẻ mặt Tần Hoành mang ý cười ấm áp, xem ra nói chuyện không tồi, trên mặt Lục Đông Đình thì trái lại trước sau không có vẻ gì.
Tô Khê thấy Tô Yểu đứng ở đằng kia, giống như chủ nhân tiễn khách, nói: “Đi rồi sao?”
“Ừhm.
11 Editor: Xiu Xiu
Đây là lần đầu tiên Tô Yểu có tiếng cũng có miếng kêu tên của anh, giọng điệu cực kỳ lấy lòng, tiếng nói trong suốt mà không bị ngấy, so với mở miệng chế nhạo theo kiểu “Anh Lục” nghe có vẻ bình thường hơn rất nhiều.
12 Editor: Xiu Xiu
Đối diện phía đường cái, chiếc xe vốn đã rời đi lại quay đầu đi về, lúc này lẳng lặng ngừng ở ven đường, Lục Đông Đình ngồi ở chỗ tay lái hí mắt thành khe hở, ngón trỏ vuốt ve môi mỏng, đứng xa xa nhìn một màn này.
13 Editor: Xiu Xiu
Giọng điệu chắc chắn, Tô Yểu hoảng hốt nói, liếm môi, mặt không đổi sắc cúi đầu nhìn điện thoại nói: “Không có. ”
Cố Liên Y thấy thế, cảm thấy được tám chín phần thật, nhàn hạ ôm ngực bắt đầu nói: “Sách, nói một chút người nói dối, nói láo cũng không dám nhìn thẳng người khác, cậu đoán xem là ai?”
Tô Yểu liếc xéo cô một cái.
14 Editor: Xiu Xiu
Trong thang máy có vài người đàn ông, người bên cạnh Lục Đông Đình là Tổng giám sát Đông Thịnh, so với Lục Đông Đình nhiều hơn vài tuổi.
15 Editor: Xiu Xiu
Tô Yểu bị anh nói không nói lại được gì, khẩn trương thu ô rồi ngồi vào trong xe.
Trong xe mở điều hòa, nhưng Tô Yểu vừa dính mưa ngồi xuống liền run rẩy vài cái.
16 Editor: Xiu Xiu
Xe dừng lại trong bãi đỗ xe dưới lòng đất, Tô Yểu đi theo anh vào thang máy lên lầu, mỗi tầng chỉ có một căn nhà.
Căn hộ hai ba trăm mét vuông, không có dấu vết sinh hoạt, cách trang hoàng sắc lạnh cũng không cực kỳ chuẩn xác với phong cách của bản thân anh.
17 Editor: Xiu Xiu
Tô Yểu ngẩng đầu nhìn anh, Lục Đông Đình vốn đang căng mặt, khiến cho đường cong trên khuôn mặt càng thêm lãnh ngạnh, khuôn mặt không mấy thiện cảm.
18 Editor: Xiu Xiu
Lục Đông Đình mặc quần áo ở nhà rộng thùng thình đứng ở đằng kia, quần áo đều màu trắng, khí chất thanh nhàn lười biếng, trên trán là vài lọn tóc ngăn mới khô được một nửa, nhìn bớt đi vài phần sắc bén, cả người xem ra trẻ đến vài tuổi, mạnh mẽ vô cùng.
19 Đêm nay cô ngủ trong phòng Lục Đông Đình, có thể nói là vô cùng không an ổn.
Nửa đêm trước là chuyện của em họ Tiêu Tống Ly, nghĩ xem cậu ta lấy đâu ra nhiều tiền như thế?
Một người con trai như cậu ta, cho dù thế nào cũng không thể để cho cậu ta đi đường tối, Tiêu gia đổ ngã, cậu ta không nên oán hận gì mà đi qua cả đời là tốt nhất.
20 Editor: Xiu Xiu
Động tác xoay người của anh thoáng chốc dừng lại, xoay người lại, có chút nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt tối tăm nhìn cô một cái: “Cô quan tâm cũng được nhiều, cô gái nhỏ há mồm ngậm miệng không phải cũng nếm trải rồi sao.