21 "Lão Thất, ngươi ngồi xa như vậy, trẫm không thấy rõ lắm mặt ngươi. "Nhan Hi muốn hưởng thụ thanh tịnh cũng khó được, dường như lão hoàng đế không hề để hắn an nhàn, hắn phất tay.
22 Qua canh một, Nhan Hi mang theo thị vệ Cửu Đĩnh trở lại phủ. Đèn thấp sáng trưng cả vương phủ, mà trên tay mỗi nô bộc đều có cằm thêm đèn lồng nhỏ, dường như cả một con ruồi cũng không thể thoát được.
23 Nhan Hi thân hình chợt lóe, như chim ưng trong bóng tối, chuẩn xác đánh về phía con mồi. Không bao lâu, đã ôm một tiểu cô nương đang ngủ say quay lại phòng ngủ.
24 Nhan Hi cũng không có nghĩ tới gắp thức ăn cho Đào Tiểu Vi như mọi lần, hắn để nàng ngồi ở trên đùi nhìn hắn liên tục gắp thức ăn đưa vào miệng mình, không để ý tới âm thanh phát ra từ bụng nàng.
25 Quả thân vương phủ sau một hồi đại loạn nhưng Nhan Hi không nói gì, đó chính là mắt nhắm mắt mở dung túng. Thất điện hạ không nói, quản gia lại càng không thể có cớ để phạt đối với Đào Tiểu Vi.
26 Đào Tiểu Vi mắt to hàm chứa ủy khuất, nhẹ nhàng cắn môi, không muốn cùng Thiên Sương và Thiên Đồng tranh luận. Tầm quan trọng của Nhan Hi đối với nàng, hai tỷ muội này không hề biết.
27 "Tốt xấu gì bản công chúa cũng đã ngủ ở trên giường này năm năm, Người xấu một điểm nghĩa khí cũng không có, muốn đuổi là đuổi sao. "Nhan Hi nhíu mày.
28 Giảo hoạt, cư nhiên phá đổ lý do của nàng, loại mệnh lệnh này cũng nói ra. Đào Tiểu Vi chán nản, nghĩ không ra lời nào phản bác, lý do chính đáng duy nhất của nàng đã bị Nhan Hi cắt đứt, kế tiếp nàng thật đúng là không tìm ra được lý do nào tốt hơn nữa.
29 Đào Tiểu Vi hơi chút yên tâm, hai tay quay về ôm cổ Nhan Hi, bất an nhìn tú lâu xa hoa kia, không có dũng khí nhìn thẳng vào nó nàng liền nói. "Người xấu, chúng ta trở về đi, lễ vật hôm nào đến xem, có lẽ ngươi nên gọi người đến đem về phòng chúng ta, nga ?""Chúng ta chỉ là đi vào nhìn một chút, sau đó còn cùng nhau trở lại dùng cơm chiều.
30 Đào Tiểu Vi trước đây là nha hoàn, hiện tại lại nhận đãi ngộ của một thiên kim tiểu thư. Qua năm năm, chỉ một câu nói Nhan Hi đã triệt để cải biến địa vị của nàng ở trong phủ.
31 Mang theo mùi thơm ngát sau khi tắm rửa, Đào Tiểu Vi cả người gục trên giường lớn thỏa mãn. Bữa cơm ăn no, lúc này nửa điểm tinh thần cũng không dậy nổi, dính vào trên giường nghĩ là không ai có thể gọi được nàng.
32 Đào Tiểu Vi lập tức mặt không ánh sáng, mấy ngày hôm trước Thiên Sương rõ ràng liếc mắt liền nhận được người trên bức tranh, nàng quay đầu hướng Thiên Đồng đang giả vờ bận rộn, e thẹn nói, "Thiên Đồng, ngươi tới nói cho bản công chúa biết bức tranh chính là ai.
33 Đào Tiểu Vi rất nhanh đã ngủ, tay chân vô thức chăm chú ôm trụ một cánh tay Nhan Hi, đầu nhỏ chôn ở vai hắn thỏa mãn, trong suốt nước bọt tí tách thấm ướt một mảnh.
34 Bất quá cho tới bây giờ Nhan Hi cũng không phải là người thật sự kiên trì, hắn chỉ nói một câu như thế sau đó liền rời phủ, bữa sáng cũng không cùng dùng với Đào Tiểu Vi.
35 Bên trong ngự thư phòng, không khí lạnh lẽo bao trùm. Thái giám, cung nữ thậm chí là lão nô bên cạnh hoàng đế cũng đều chạy ra ngoài, chỉ còn lại một người đó là Nhan Hi, phụ tử hai người cùng nhau diễn trò.
36 Nhan Hi thủy chung mặt không lộ chút biểu tình, mặc cho lão hoàng đế cố gắng dùng tình cảm phụ tử dẫn dắt, miệng không hé ra, biểu đạt ý không muốn tiếp tục điều tra.
37 Nhan Hi một điểm cũng không nghĩ quản chuyện này. Lịch sử cừu hận, người nào đó đã quyết định ra tay đoạt ái, thì cũng nên có bản lĩnh ứng phó khi khổ chủ ùn ùn trả thù.
38 Thật vất vả thoát khỏi liên miên cằn nhằn của phụ hoàng, Nhan Hi hồi phủ. Rất xa chỉ thấy một đám đông nghịt người, thái tử cùng tùy tùng đứng ở cửa chính, quản gia trán đổ mồ hôi, quỳ lạy nghênh tiếp.
39 Nhan Hi cúi người, đem Đào Tiểu Vi đang quỳ trên mặt đất ôm lấy, quay đầu, ánh mắt xuyên qua từng người, quát lớn. "Tất cả đi theo ta!"Một không khí lạnh trong nháy mắt phủ xuống thân vương phủ, ngoại trừ trong lòng Đào Tiểu Vi ngây thơ vô tri cười thoải mái, nàng không hề cảm thấy gió bão đang nổi lên.
40 Nhan Hi mặt không biểu tình nhìn nàng, lạnh lùng hừ một tiếng, "Vi vi, lui ra!"Hắn dường như muốn ăn thịt người, làm cho Đào Tiểu Vi da đầu trận trận phát run, thế nhưng nàng làm sao có thể mặc kệ Thiên Đồng cùng Thiên Sương.