21 Cha gọi điện nói, cha Tiểu Mễ dẫn theo con gái đến W, muốn An Nhiên đi tiếp một chút. Sáng sớm, An Nhiên vừa chuẩn bị ra khỏi cửa. Mạc Ngôn đã gọi điện thoại tới, biết An Nhiên hôm nay được nghỉ, anh định dẫn cô ra ngoài vui chơi giải sầu.
22 Hiểu Lộ đến thành phố W đã được gần một tháng. Giáo viên ở trường nói cô là một mầm giống tài năng tốt, có thiên phú trời ban, tiếp thu rất nhanh. An Nhiên vẫn dậy sớm đi làm như trước, ngày nghỉ dẫn theo Hiểu Lộ ra ngoài đi dạo, có khi sẽ cùng bọn Mạc Ngôn tụ họp, cuộc sống thường ngày cũng rất phong phú.
23 Trong phòng hát, Trì Phong vừa xoa xoa khóe miệng vừa luôn miệng oán giận “Cô còn là phụ nữ sao? Thật bạo lực, xuống tay không nương tình. Đánh một mĩ nam như tôi, cô sao có thể hạ độc thủ chứ?”Vẻ mặt An Nhiên đầy áy náy.
24 Đứng trước cổng trường dạy khiêu vũ lớn nhất thành phố W, Trì Phong có chút chần chờ. Chính anh cũng không hiểu rõ, từ lần trước gặp Hiểu Lộ ở quán Ám Dạ, tuy rằng chỉ mới trải qua mấy ngày ngắn ngủi, nhưng anh luôn nghĩ về cô.
25 Mùa xuân là mùa An Nhiên thích nhất, vạn vật đâm chồi, bắt đầu một sinh mệnh mới. Hiểu Lộ vừa pha đồ uống, vừa oán giận nói với An Nhiên “Chị, dạy em mấy chiêu đi”“Học cái đó có gì tốt chứ?”Hiểu Lộ ngừng tay quấy “Chị, chị không biết, tên khốn Trì Phong kia, rất quá đáng” Nói rồi cô nắm chặt chiếc thìa đang cầm trong tay, như thể muốn đánh người.
26 An Nhiên nhìn lướt qua tấm chi phiếu trên bàn, một dãy số dài làm cho cô cảm thấy thật mỉa mai. Hóa ra cô đáng giá đến thế sao?Tả Lan đắn đo rồi mới lên tiếng “Mong cô hãy tránh xa anh ấy một chút.
27 Đứng trước cửa phòng khách sạn, mãi mà An Nhiên vẫn chưa dám bấm chuông. Địa chỉ nơi này là do Tả Lan đưa cho cô. Cô nghĩ mãi vẫn không biết tại sao Tả Lan lại làm thế.
28 “Rầm” một phát, ngã vào lòng của một anh chàng làm An Nhiên càng thêm bấn loạn. Thậm chí chưa kịp ngẩng đầu lên, cô đã rối rít xin lỗi liên tục “Xin lỗi, xin lỗi.
29 Câu lạc bộ Lạc Bố Sơn là nơi tụ họp của những người thành công nổi tiếng. Ở đây có sân golf , sân tennis, sân cưỡi ngựa tốt nhất ở thành phố W. Lúc đi theo An Nhiên, vì đây là lần đầu tiên Hiểu Lộ được đến đây nên gương mặt tràn đầy nét vui mừng.
30 Trông thấy An Nhiên thay đồ cưỡi ngựa màu đen, vững vàng ngồi trên con ngựa trắng thì mọi người đều bất ngờ. Hiểu Lộ vội nói “Chị, không phải chị bảo sẽ không cưỡi ngựa mà?”An Nhiên cười cười không phản đối “Không có ai vừa sinh ra đã biết làm mọi thứ, việc gì cũng phải có lần đầu tiên?”Mạc Ngôn hơi tức giận, anh không cho phép An Nhiên mạo hiểm “An Nhiên, xuống ngay.
31 Mạc Ngôn ôm lấy An Nhiên, động tác rất nhẹ nhàng, anh không biết cô bị thương thế nào. Từ lúc chứng kiến cảnh An Nhiên nhảy xuống, Mạc Ngôn cảm thấy tim mình tựa hồ cũng nhảy ra ngoài theo, một sự sợ hãi chưa từng có len lỏi.
32 Từng có người nói về An Nhiên như vầy: Cô giống như cây thuốc phiện, một khi tiếp xúc sẽ thành nghiện. Mạc Ngôn là một người đàn ông đã bị nghiên, không thể tự kiềm chế.
33 Không lâu sau, An Nhiên trở thành nữ nhân vật chính trên một bản tin. Nhìn tiêu đề bài báo, trong lòng An Nhiên bi thương. Thì ra mình đã trở thành một người nổi tiếng, mỗi cử động mỗi lời nói của mình, đều có nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm.
34 Trong quán bar, Mạc Ngôn dốc hết li này sang li khác, nhưng không hề thấy say, anh không biết mấy ngày hôm nay trôi qua như thế nào, giống như một người mất hồn.
35 Cả đêm nay Mạc Ngôn không hề chợp mắt, anh sợ sau khi tỉnh dậy, sẽ bàng hoàng nhận ra hết thảy đều là mơ. Nhìn người con gái ngủ say trong lòng, hai tay Mạc Ngôn nắm càng chặt, anh muốn khắc sâu hình bóng này tận trong xương tủy, dung hòa cả máu thịt.
36 Gã đàn ông tóc dài cột đuôi ngựa, bận bộ âu phục đen, cổ tay áo màu bạc, đặc biệt, khiến người khác chú ý, đó là hình một viên đạn. Viên đạn màu bạc, là tượng trưng cho thân phận gã đàn ông này, được xưng là quỷ sứ trở về từ địa ngục, là sát thủ trời sinh.
37 An Nhiên không ngờ lại gặp phải Tả Lan ở đây, đương nhiên cô sẽ không ngây thơ nghĩ rằng đây chỉ là chuyện ngẫu nhiên. Tả Lan tháo kính râm xuống, khóe miệng nhếch lên.
38 Một người đàn ông đẹp trai đứng trước cổng trường học, bên cạnh anh là một chiếc xe thể thao, đã thành công khiến cho giao thông bế tắc. Hiểu Lộ còn chưa đến cửa trường học, đã cảm giác được mọi người hướng cô chỉ trỏ, nhỏ giọng bàn tán.
39 Hai người ăn xong đi ra khỏi quán, Trì Phong đang nghĩ xem nên đưa Hiểu Lộ đi đâu chơi. Hiểu Lộ vỗ vỗ vai anh. ”A, mau nhìn, chị của tôi đi cùng anh rể.
40 Hiểu Lộ vừa đi vừa vỗ đầu mình. ”Rượu gì vậy không biết, mới uống một ngụm đã choáng váng rồi. ”Cô tuyệt không chú ý tới người đang đi phía đối diện. Hiểu Lộ cảm thấy đầu mình giống như va vào một bức tường, ngẩng đầu nhìn lên, cô khó khăn nuốt nước miếng.