1 Edit : NaNaTrong một ngôi biệt thự ngài nội thành New York, bốn cô gái diễm lệ tuyệt sắc đang tuỳ ý nằm hay ngồi lên sofa và giường. Bên ngoài có ánh sáng thư thả, bên trong lại sảng khoái mát lạnh, máy vi tính bật những ca khúc êm dịu lên, rất thích hợp để người khác hưởng thụ trong khi trải qua những ngày làm việc mệt nhọc, nhưng bên trong lại vang không ngừng tiếng thở dài chán nản“Ai ~!” Tiếng thở dài sâu kín phát ra từ một cô gái có khuôn mặt lãnh đạm, nàng là người xuất chúng nhất trong 4 người, da thịt trắng như tuyết, tròng mắt sáng như sao đêm, cộng thêm dáng người cần gì có nấy, cả người giống như là tuyệt tác hoàn mĩ nhất, khí chất lãnh diễm phát ra từ nàng vừa làm người ta say mê vừa cảnh giác cho người ta sự nguy hiểm của nàng, mỗi lần cười một tiếng liền câu hồn đoạt phách.
2 Thu dưỡng nàng thì đơn giản nhiều. Nhớ ngày đó viện trưởng đưa lão đầu tử đến trước mặt nàng, lão đầu tử nói nàng là nữ nhi có cá tính lạnh lùng, bình thời không có phản ứng gì, cho nên hắn muốn tìm một nữ nhi như nàng về để đỡ “Tịch mịch”.
3 “Phiền chết!” Trên khuôn mặt xinh đẹp viết rõ chữ không kiên nhẫn, tính tình hỏa bạo rõ ràng, không sai, nàng là người nóng tính nhất và cũng là người tham ăn nhất trong “Triệu Ngọ Tịch Dạ” – Ngọ, Ngọ Lăng Phong, hai mươi mốt tuổi, đứng thứ 3 trong 4 người, vẻn vẹn nhận nuôi sau Dạ và Tịch mấy tháng, được nhận trước mấy tháng so với Hướng“Lão đầu tử qua đời rồi sao ? Chết mấy tháng cũng không báo một tiếng!” Nàng nhất định sẽ đi mua nhiều nhang đèn cho hắn, thuận tiện tuyên bố thế giới hoà bìnhPhiền a!”Không có công việc” làm cho người nào đó thật muốn nổi giận.
4 Quảng lăng thực Kari, tùy quý đây là kinh. Bát phương tụ hợp, năm đạt như chỉ đều. Đại bái ánh vô ích sắc, thêm tiêu phát liên doanh. Tầng thai ra cửu trùng, kim bích ma hạo thanh.
5 “Mẹ ~” Đừng làm người khác khó chịu như vậy ! Nhất định phải tăng thêm thời gian, ví dụ như 2, 3 năm, hoặc 1 năm cũng được !“Không nói nữa ! Cứ quyết định như vậy, nếu một tháng sau ngươi còn chưa chọn được thì ta sẽ chọn thay ngươi!” Mạc phu nhân nói xong, không cho con mình cơ hội phản đối đã giả bộ ngu ngơ không biết chuyện gì nghênh ngang rời đi.
6 Rống ~ sao lại xôn xao như vậy ! Mặc kệ, đi trước đi rồi hãy nói ! Ngọ Lăng Phong vừa định rời đi, đám người kia bắt đầu xôn xao lên, kèm theo vô số tiếng thét đinh óc nhức tai !“Mạc thiếu gia ~ bên này ~!”“Bên này ~~ ““Mạc thiếu gia ~ người ta rất yêu ngươi nha ~ Mau ném cho người ta a ~~ ““Là bên này mới đúng ~ nơi này ~~ “Ngày ~! Ngày tận thế sao? Màng nhĩ của nàng sắp bị thủng rồi ! Nữ nhân Đường triều quả là danh bất hư truyền !“shit! Làm cái gì a!” Ngọ Lăng Phong thấp rủa một tiếng, lại bị tiếng thét chói tai làm cho điên đảo tinh thần.
7 Đang lúc mọi người cảm thấy như chờ đến nửa thế kỉ, Ngọ Lăng Phong rốt cục cũng cười khúc khích đi lên đài, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trước mắt ~ áo không ~ Thiên Sứ nam nhân! Còn một bầy người đang cười khó hiểu nhìn nàng, nàng cảm thấy có chút không kiên nhẫn ! Chờ “Khách quý” trao giải.
8 “Lão đầu tử! Bây giờ ngươi có chịu nói thật chưa !” Từ ngày đó, Ngọ đi rồi không thấy quay trở lại, nàng từng đến Ưng Minh dò xét quá, nhưng Ưng Minh vẫn hỗn loạn không dứt, chứng minh Ngọ đã thuận lợi lấy được đồ.
9 Edit : NaNa“Mạc Kính Phong ~! Không thấy ta có phải là ngươi ăn không ngon ngủ không yên hay không ?! A!” Cọp không phát uy, hắn xem nàng là mèo kitty a ?“Nương tử không thích những thứ này sao ? Vậy ta đổi lại lấy phỉ thuý mã não thì sao ?” Mạc Kính Phong vẫn cợt nhả như cũ, làm như không biết nàng đang tức giận, với hắn, bộ dạng khi nàng tức giận càng mê người hơn“Phỉ cái đầu ngươi! Ngươi rốt cuộc muốn làm gì ? Có biết nghe tiếng người hay không ?!” Kể từ sau khi gặp được hắn, Ngọ Lăng Phong phát hiện tính mình càng lúc càng nóng nảy, nàng không dám bảo đảm, nàng còn có thể nhịn được bao lâu nữaKể từ chuyện bất hạnh “trúng thưởng” nửa tháng trước, người này giống như ôn thần vậy, vứt cũng không vứt được, cả ngày chỉ biết khiêu chiến với cực hạn của nàng, cho dù nàng thờ ơ hay nổi giận, ngày nào hắn cũng đến nhà hai lão, đưa cho nàng nào là vàng bạc, trân châu, phỉ thuý , … không thứ nào là không cóNgọ Lăng Phong rốt cuộc cũng hiểu không có gì là cho không ! Bằng chứng là đây, nàng dễ dàng lấy được Đồng Hoa kính lại bị nó hút về Đường triều, nhận được tú cầu lại bị hắn bám dính lấy …Đời sau ghi nhớ!“Nương tử đừng giận! Nếu ngươi không thích, sau này ta sẽ không đưa !” Không thích trân châu, vải vóc vậy nàng thích gì chứ ? Không sao, ngày mai hắn sẽ đưa đến phấn bột xem nàng có thích không …“Ta nói rồi , không được gọi ta là “Nương tử” ! Còn nữa, sau này ngươi biến mất trước mắt ta đi !” Ngọ Lăng Phong căm tức đẩy hắn đang chặn ngang cửa ra, tức giận đi ra ngoài hóng mát.
10 “Ta không thể gả cho hắn !” Vừa đẹp trai vừa có tiền, đúng như tiêu chuẩn của nữ nhân, nhưng nàng khác với nữ bình thường , ok ?! Tiền chỉ là vật ngoài thân, nam nhân đẹp trai có nghĩa không đáng tin.
11 Mạc Kính Phong không biết sống chết lại dựa sát vào nàng, vòng qua cái eo nhỏ. “Mềm nhũn a, ôm rất thoải mái!” Làm hắn không thể nào buông tay ra !“Mạc Kính Phong ~ nếu không muốn thấy tay mình nằm trên mặt đất, ta khuyên ngươi nên buông tay !”Ha hả ~! Nương tử của hắn quả nhiên rất nóng tính, xem ra, muốn kết hôn với nàng còn phải đợi lâu“Ta dẫn ngươi đi thay quần áo!” Mạc Kính Phong buông eo nàng ra nhưng lại nắm lấy tay nàng ! Tóm lại chỉ cần kề cận nàng là được !“Buông tay!”“Không !”“Mạc Kính Phong ~ ngươi đừng nghĩ được một tấc lại thêm một thước!”“Là một thước thêm một tấc!” Qua nhiên, học thức của nàng không cao lắm! Không sao, sau này người làm tướng công như hắn nhất định sẽ giúp nàng“Bây giờ ngươi căn bản là được một tấc muốn thêm một thước!” Hừ ~! Xem thường học thức của nàng! Ở thế kỷ hai mươi mốt, nàng là cựu sinh viên từng tốt nghiệp Cambrige a ! Nếu nói “Hướng tiểu đần” là thiên tài máy tính, Dạ là thiên tài võ học, Tịch là thiên tài y học, vậy nàng nhất định là thiên tài về học tập.
12 Từ sau lần Mạc Kính Phong dựa vào người Ngọ Lăng Phong ngủ , quan hệ của hai người cũng cải thiện được nhiều hơn, ít nhất Ngọ Lăng Phong cũng không hung hăng trợn mắt với hắn nữa.
13 Nàng vốn chỉ muốn đến Đông Lâm săn thú mà thôi. Cùng cực nhàm chán làm nàng không nhịn được đến đây thám hiểm, ai ngờ cánh rừng này lại sâu như thế, còn cái gọi là “có dã thú thường lui tới“, nàng chờ mỏi mắt cũng không thấy bóng dáng một con kiến a ! Hại nàng thất vọng đi dạo xung quanh một chút ! Ai ngờ vừa đi được mấy bước đã nghe thấy tiếng người ta nói chuyện.
14 “Dạ!” Diệp Tĩnh Tịch la lênHiên Viên Dạ đang bước đi liền đứng lại“Có việc gì sao ?” Thanh âm vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng trong mắt lại loé lên một tia khó chịu“Nghe nói gần đây ngươi đang tìm một mặt khác của Đồng Hoa kính ?” Bát quái là thiên tính của nữ nhân, chỉ cần giới tính là “Nữ”,mặc kệ có phải là người hay không, nhất định đều thích bát quái, Ái Lệ Ti chính là một ví dụ ! Khi không có nhiệm, “nàng” nhàm chán đến cực điểm sẽ đi tìm người để bát quái cùng “nàng”, muốn nghe chuyện bát quái chỉ cần tìm “nàng ” là được, hệ thống bật lên, có vô số chuyện để tìm hiểu , không cần làm phiền người ta, hơn nữa còn có thể nói, không khác với con người là mấy ! Mà cùng chủ nhân nói chuyện chính là thú vui của “nàng”“Dạ!” Một thanh âm lại vang lênMáy vi tính chết tiệt ! Nàng sẽ sớm huỷ diệt “nàng ta”Ái Lệ Ti giống như cảm giác được, trên màn hình loé lên một tia sáng“Có tin tức gì sao?” Thật ra thì nàng có thể hỏi Ai Lệ Ti, dễ dàng lấy được nguồn tin chính xác.
15 Thay đổi! Đây là tiếng lòng trên dưới Mạc phủ mấy hôm nay !Từ khi trở về từ Đông Lâm, Mạc Kính Phong cùng Ngọ Lăng Phong giống như thay đổi hoàn toàn vậy ! Mạc Kính Phong không quấy lấy Ngọ Lăng Phong cả ngày gọi “nương tử” nữa, ngược lại, hai người tránh né từ xa, hắn hở chút là phát giận, còn cả ngày lấy rượu giải sầu.
16 Khó trách! Nàng từng cảm thấy kì quái, nơi đó làm sao lớn như vậy ! Hơn nữa chỉ là phòng trống! Chờ một chút! Đây không phải là trọng điểm !“Nhất định phải đổi lại sao?” Nàng ở nơi này rất tốt a! Hơn nữa khi mưa dừng nàng sẽ lập tức rời đi ! Ở lại đây cũng chỉ làm khổ cho hai người !“Nói như thế nào đây! Thành thật mà nói, nơi này vốn chuẩn bị cho Thiếu phu nhân tương lai , thì ra là … !”“Ta hiểu !” Thì ra , mọi người đều nghĩ nàng là thiếu phu nhân tương lai nên mới an bài chỗ này, bây giờ không phải là nữa, khi thiếu phu nhân thật sự xuất hiện, nàng phải cút đi !“Ta không cần đi qua ! Dù sao thì mưa ngừng ta cũng trở về chỗ Lưu đại nương a !” A ~! Đường triều dù sao cũng không thuộc về nàng a! Bây giờ, nàng mới phát hiện ra một điều, nơi này căn bản cũng không dành cho nàng, cũng không sao, chu du 4 phương cũng là ước mơ của nàng, nay cũng sắp thành sự thật rồi !“Tiểu Ngọ!” Mạc phu nhân sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn!“Ngươi đã là nữ nhi Mạc gia! Sau này Mạc gia sẽ là nhà của ngươi ! Không cho ngươi đi, trừ phi ngươi xem thường người làm mẹ như ta !”“Ta không phải ~!”“Cứ quyết định như vậy đi! Tiểu Thúy Tiểu Hồng thu thập một chút, nhanh chóng chuyển qua !” Mạc phu nhân quyết định nhanh chóng ! Nói giỡn! Làm sao cho nàng ta đi được, nếu không kế hoạch của nàng sẽ bị huỷ hết !Tại sao lại như vậy! Ngọ Lăng Phong nghiêm mặt, nhưng cũng không lên tiếng !“Đến ~! Tiểu Ngọ, ta giới thiệu một chút cho ngươi, đây là thiên kim ngàn vàng của Lý phủ : Lí Liên Anh ! Liên anh, đây là nghĩa nữ Ngọ Lăng Phong ta vừa thu nhận”Tiệc rươu, Mạc phu nhân thân thiện giới thiệu hai người!Ngọ Lăng Phong trăm triệu không nghĩ tới, thiếu phu nhân tương lai lại xuất hiện nhanh như thế ! Nàng chân trước vừa mới chuyển ra, chân sau đã có người đi vào ! Khó trách bắt nàng dọn ra nhanh như vậy ! Nhưng vị Lý tiểu thư này cũng rất khá, tướng mạo xinh đẹp, ôn nhu nhã nhặn, ít ra có phong thái làm thiếu phu nhân hơn nàng !“Xin chào ! Ta tên là Lý liên anh! Lúc trước không biết tiểu thư ở trong phủ, chưa kịp đi bái phỏng, xin Ngọ tiểu thư tha lỗi!” Khẩu khí của Lí Liên Anh rất nhẹ nhàng nhưng ánh mắt thuỷ chung vẫn không nhìn về phía NgọLăn, nhưng ánh mắt lại thủy chung không có nhìn thẳng Ngọ Lăng Phong! Trong mắt nàng, không phải “ruột thịt” thì không phải là “tiểu thư”, không cần để ý đếnThiên kim tiểu thư có bệnh chung là, luôn cảm thấy mình nổi trội hơn người, Lý Liên Anh cũng không ngoại lệ“Ha hả ~! Còn chưa tuyên bố ra ngoài nha ! Ngươi không biết cũng không sao !”Ngọ Lăng Phong còn chưa mở miệng, Mạc phu nhân đã trả lời thay ! Không tồi ! Càng kích thích càng tốt ! Như mong muốn của nàngMột tiệc rươu cứ như vậy, kết thúc qua loa, trong đó cũng chỉ có bốn người.
17 “Tiểu thư ~!”“Ừ?” Ngọ Lăng Phong miễn cưỡng định thần lại ! Từ đêm hôm đó, quan hệ của bọn họ ~~ nói như thế nào đây! Trừ lúc hắn biết nàng trở thành biểu muội của hắn, ánh mắt chỉ loé lên một cái, rồi không còn việc gì nữa ! Cho dù thấy cũng trực tiếp đi qua, ngay cả nhìn cũng không nhìn nàng một cái.
18 “Ngươi đi đâu!” Ánh mắt của nàng ~~! Mạc Kính Phong có cảm giác… Không bình thường ! Là hắn làm hư sao!“Ngươi không phải nói muốn ta rời đi sao ? Như ngươi mong muốn!” Ngọ Lăng Phong đi vài bước, đột nhiên dừng lại, quay đầu nói với hắn !“Tiểu Thúy! Còn không đi! Muốn ở lại xem đông cung tú (*có nghĩa gần như phim sex) sao ?!” Nói xong, nàng liền tiêu sái đi ra Kính Hiền.
19 Trong rừng Đông“Đáng chết ! Sao ngươi lại sơ suất như vậy ?” Ngô Vạn Lợi đi qua đi lại, lộ vẻ bất an“Ách ~ ta cũng không nghĩ mọi chuyện như vậy, mấy ngày nay ta cho là hắn sơ suất, ta cho là…”” Mạc Kính Phong Chết tiệt! !” Trong mắt Ngô Vạn Lợi lộ vẻ âm tàn !”Ngươi nói mấy ngày nay hắn rất sa sút ? Tại sao?”“Ngươi có nhớ vài tháng trước hắn vứt tú cầu chọn hôn không ? Hình như hắn đã yêu cô gái đó, nhưng cô gái đó lại vô tình với hắn.
20 “Là sao? !” Chào hỏi? Bây giờ có phải là muộn quá hay không, bọn họ đã ở chung dưới mái hiên hơn nửa tháng rồi a ! Mạc Kính Phong có chút buồn cười, khóe miệng vung lên, cũng chỉ có nàng mới tạo cho hắn nụ cười.