1 "Nếu có một ngày, chợt bạn chẳng biết mình là ai. . . "
Lộ Miểu mới năm tuổi rưỡi đang cố đọc từng chữ cái một trên tấm bảng quảng cáo.
Đó là dòng chữ trên trạm xe buýt đối diện nhà trẻ, nổi trên tấm phông nền trắng bị mưa gió mài mòn cũ nát, hàng chữ nhỏ đỏ đậm này lại trông có vẻ bắt mắt hơn.
2 Xung quanh rầm rì xôn xao, mọi người cố nhịn cười, nhưng chẳng biết ai đã chọc thủng bầu không khí này trước, "phì" một tiếng bật cười, nhất thời những người khác cũng như quân bài domino bị đẩy ngã, người này tiếp người kia, tất cả không thèm để ý đến hình tượng mà cười phá lên, còn có người vỗ vai an ủi Lộ Miểu, khuyên cô nén bi thương.
3 Kiều Trạch nhìn cô một cái: "Sao hả?"
Tiếu Trạm có thể hiểu được tâm tình lúc này của Lộ Miểu, nén cười nói: "Cô ấy tên là Lộ Miểu. "
". . . " Kiều Trạch khẽ dừng lại, nhưng cũng không nói gì, chỉ nghiêng người, "Cô thử xem.
4 Ở bên kia, khi Lộ Miểu mở cửa xe ra, sắc mặt của hai người đều biến đổi, bỗng chàng trai ngồi bên ghế phụ móc khẩu súng ra, Đại Thành một bên đột nhiên nhảy dựng lên, bổ nhào vào người nọ, tiếng súng vang lên, theo bản năng Lộ Miểu xoay người ôm lấy chú chó, cản ngay trước họng súng, nhưnglại không có cảm giác đau đớn, còn chưa kịp phản ứng lại thì cánh tay đã bị tóm lấy, cả người được ôm vào lồng ngực săn chắc, bên tai tiếng súng vang lên liên tục, cùng cả âm thanh khởi động của xe tải.
5 Lộ Miểu lúng túng không thôi, da mặt cô lại mỏng, đỏ từ trong ra ngoài, "Cái đó. . . Tôi. . . " ấp ủng một hồi lâu, cuối cùng nghẹn ngào mà nói, "Ổ khóa nhà anh có vấn đề rồi.
6 Khi nhận được tin, Lộ Miểu thất thần nhìn chằm chằm vào bảng thông báo một lúc lâu.
Cô biết mình làm không tốt, nhưng kết quả thế này còn vượt xa khỏi mong muốn của cô.
7 Kiều Trạch không thể không theo cô xuống lầu.
Lộ Miểu không có ý định dừng chân, Lộ bảo cũng ngúng nguẩy phe phẩy cái đuôi, vui vẻ nhảy chồm lên bên cạnh cô.
8 Lộ Miểu vẫy tay với anh, xoay đầu tạm biệt Kiều Trạch, rồi kéo chiếc vali đi qua.
Lộ Bảo cũng tung tăng đi theo.
"Lộ Bảo. " Kiều Trạch gọi nó, nhưng nó lại làm như không nghe thấy, lắc đầu ngoáy mông đi theo sát Lộ Miểu.
9 Chữ của cô không hề phù hợp với diện mạo yếu ớt của mình, nét chữ cứng cáp mạnh mẽ, lưu loát rõ ràng, đầu bút tì sâu lên trang giấy, nhìn thật không giống được một cô gái ngốc nghếch là cô viết.
10 Lộ Miểu nhíu mày: "Cái gì gọi là. . . gây dựng sự ăn ý hợp tác giữa chúng ta?"
"Rốt cuộc anh làm gì thế?" Cô hỏi.
Kiều Trạch: "Thất nghiệp lang thang.
11 Kiều Thời cười "ha ha": "Đều là cô nam quả nữ như nhau, sao tính chất lại có thể không giống chứ?"
"Hai đứa là ảnh hưởng hormone, anh với cô ấy không có kiểu đó.
12 Người đàn ông đứng ở nơi đối diện tivi, lúc hắn ta nâng mắt thì vừa vặn đối diện với ánh mắt của người phụ nữ trong ảnh, động tác ấn ấn đường của hắn ta dừng lại, ngẩn ngơ chăm chú nhìn người phụ nữ trên tường.
13 Kiều Trạch nhìn Lộ Bảo đang mở rộng miệng, đáng thương nhìn anh.
"Bố nó cũng chưa ăn gì. " Anh nói.
". . . " Lộ Miểu bị chẹn họng, ngẩng đầu nhìn xung quanh, rồi chỉ vào một quán ăn trước mặt cách đó không xa, "Ở đó có một tiệm mì.
14 ". . . " Lộ Miểu chỉ vào Lộ Bảo, "Nó đang ngủ. "
Kiều Trạch đá nó, "gâu" một tiếng, nó giật mình đứng dậy.
"Lộ Bảo. " Cằm anh khẽ hất về phía Lộ Miểu.
15 Kiều Trạch ném trả điện thoại lại cho cô: "Nếu thật muốn tiếp tục, thì thu những suy nghĩ không nên có của cô lại đi. "
"Nghề này chính là thế, trừ bất cứ lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm thậm chí tử vong ra, còn có thể phải khiến người thân không hiểu, thậm chí là hiểu lầm.
16 Quản lí Châu Kỳ ngăn cô lại.
Gã ta áy náy cười với Kiều Trạch: "Xin lỗi anh, đã hết giờ làm rồi, phiền anh mai lại đến vậy. "
Lộ Miểu biết Kiều Trạch nghe không được, nên nhanh chóng tiếp lời: "Không sao mà, dù gì em cũng ăn no rồi, để em gội cho anh ấy đi, không phải ông chủ nói có khách đến thì phải tiếp đón cho tốt sao.
17 "Đây mới là vấn đề. " Kiều Trạch nhìn dòng xe phía trước dừng lại khi đèn chuyển đỏ, "Đang êm đềm, cô ta vì sao phải tự sát?"
Lộ Miểu đã không suy nghĩ cẩn thận.
18 Lộ Miểu thấy mình nào có đưa tình cảm nam nữ vào công việc đâu, chẳng phải cô chỉ gọi điện giải thích cho anh trai thôi sao.
Nhưng câu này cô không dám nói vớ Kiều Trạch, trọng tâm vấn đề anh nhìn không giống cô, mà anh đồng ý cho cô một cơ hội nữa là cô đã rất vui sướng rồi.
19 Lộ Miểu đỡ Đinh Lệ vào nhà vệ sinh, rồi lại ra đằng trước tìm ít đá lạnh.
Một cái tát kia của Châu Kỳ rất mạnh, mặt Đinh Lệ sưng phù lên, Lộ Miểu nhìn mà thấy khó chịu thay chị ta.
20 Tiếu Trạm theo Kiều Trạch đi vào.
Co gái tóc vàng cắn thuốc lắc, say sưa nhảy nhót theo điệu nhạc trong phòng bao, bây giờ cả người hư thoát gục xuống, mệt mỏi nằm sấp trên bàn, ánh mắt lạc lõng, vẻ mặt chết lặng, mắt mở he hé, còn lại gần như đắm chìm trong mê ảo do ma túy gây ra, Kiều Trạch đến gần cũng không có bất kì phản ứng nào.