21 Lộ Miểu nghe thấy tâm tình của Châu Mân Mân không ổn cho lắm, lo cô bé xảy ra chuyện, liền dịu giọng vỗ về: "Mân Mân, đừng khóc, em ở nhà đợi chị chút nhé, bây giờ chị qua chỗ em liền được không?"
"Dạ.
22 Lộ Miểu và Kiều Trạch theo xe cấp cứu đến bệnh viện.
Châu Mân Mân được đưa vào phòng cấp cứu, lúc đó cô bé nghe lời Lộ Miểu, cắn răng băng qua ngọn lửa, trốn trong nhà vệ sinh.
23 Đó là một bản thỏa thuận giữ bí mật.
"Lộ Miểu, bây giờ cô không thể quay về đội cảnh sát được. " Nhắc đến công việc, Kiều Trạch lại khôi phục vẻ lạnh lùng khi cô vừa mới vào, "Đối với bên ngoài, với tất cả mọi người, cô chính là học sinh không thông qua kì sát hạch, bị đá ra khỏi đội cảnh sát.
24 Trên đường trở về, Kiều Trạch không nói gì nhiều.
Đầu dựa vào cửa sổ, hơi chống đầu, dùng vẻ mặt như có điều suy tư nhìn cô.
Cả đường Lộ Miểu bị anh nhìn, nhìn đến mức lông tóc cô dựng đứng cả lên.
25 Mặt mũi Kiều Trạch bất động nhìn cô: "Nói thế là có ý gì?"
Lộ Miểu đưa tay lên quá đầu: "Chính là trên cả mức thần, không biết vui buồn li hợp, không có thất tình lục dục cũng không có nhân tính, chỉ có.
26 "Anh đã đặt trước rồi đúng không ạ?" Lễ tân ngẩng đầu hỏi.
Kiều Trạch gật đầu: "Đúng thế. "
Lộ Miểu sững sờ hai giây, lặng lẽ giật tay áo anh: "Thế tôi ở đâu?"
Hỏi xong liền thấy Kiều Trạch dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn cô, cằm anh chỉ vào hai tờ giấy thông hành Hồng Kông cầm trong tay: "Cô nói xem cô ở đâu?"
".
27 Sòng bạc bọn họ đang chơi nằm ở đại sảnh khách quý, ở đây có bài trí khu ăn uống.
Lộ Miểu đi theo cô gái váy đỏ lấy cà phê, cô gái váy đỏ chủ động tự giới thiệu: "Đúng rồi, tôi là Ngô Man Man, em tên gì?"
Lộ Miểu mỉm cười với cô ấy: "Em là Lộ Miểu.
28 Kiều Trạch ném bộ chăn ra lên giường, chỉ vào đằng trong: "Cô ngủ trong đó. "
Giường rất rộng, chăn mền mỗi người lại một cái.
Lộ Miểu nghĩ ngợi, rồi đồng ý, quấn chăn rúc vào góc mép giường.
29 "Không phải nói để anh đi là được rồi sao? Sao lại chạy lung tung thế. "
Anh cúi đầu nói, ngữ khí như mắng, nhưng đồng thời cũng có vẻ cưng chiều bất đắc dĩ, Lộ Miểu nghe mà sửng sốt, theo bản năng ngẩng đầu nhìn anh, rồi lại thấy anh bất đắc dĩ khẽ xoa lên tóc cô, tay áp lên đầu cô đẩy nhích vào ngực mình, lúc này mới quét mắt kinh ngạc nhìn ba người họ, rồi sau đó cụp mắt nhìn Lộ Miểu: "Mấy người này là?"
".
30 Lộ Miểu sửng sốt, theo bản năng tiếp lời anh: "Vì sao?"
"Độ cô thành người. "
". . . " Lộ Miểu lại ngẩn người, cô không thể nào bắt kịp suy nghĩ của anh được.
31 Hôm sau là Kiều Trạch dậy trước.
Đồng hồ sinh học của anh luôn đúng giờ, trong vòng tay còn nhiều thêm một người, nên ngủ cũng không sâu như bình thường.
32 Ăn sáng xong Kiều Trạch liền ra ngoài, không đưa cô theo.
Lộ Miểu một mình về khách sạn, có chút bực bội.
Không phải bực bội vì không được Kiều Trạch cho phép, mà là vì bản thân luôn nói không để cảm xúc làm ảnh hưởng đến công việc, nhưng rồi vẫn tự mất mặt.
33 Anh ôm cô thật chặt, hai tay tạo nên tư thế bảo vệ lại có vẻ bất đắc dĩ, để cô vào giữa vòng tay anh, siết chặt, thậm chí bàn tay còn xoa tóc cô đầy yêu thương, cằm khẽ đặt lên đỉnh đầu cô.
34 ". . . " Kiều Trạch đưa mắt nhìn ra ngoài đại sảnh, tầm mắt dừng trên mặt cô, "Anh ta tới đây làm gì?"
Lộ Miểu: "Tới đón tôi đấy. "
"Nên cô muốn ném lại hành lí cho tôi, còn mình chạy đi hẹn hò trước?"
Lộ Miểu mấp máy môi: "Thì đằng nào anh cũng phải về.
35 Lúc Lộ Miểu về đến nhà thì còn chưa đến chín giờ.
Từ Gia Diên chở cô đến dưới tiểu khu, kiên quyết muốn tiễn cô lên lầu.
Lộ Miểu không từ chối anh được, hôm nay Từ Gia Diên có vẻ hơi cương quyết.
36 Kết quả điều tra chi tiết của Thẩm Kiều phải mấy ngày sau mới có.
Bản tư liệu của Trương Khởi trong tay Kiều Trạch cũng không phải bản đầy đủ. Bỏ học năm cấp hai, là khách quen của đồn cảnh sát, phần nhiều là do đánh nhau mà vào đồn, nhốt vài ngày, thả ra rồi lại tiếp tục gây sự.
37 Qua hai ngày, cuối cùng vết thương trên chân Lộ Miểu đã khôi phục hoàn toàn.
Cô bớt thì giờ vào bệnh viện thăm Châu Mân Mân.
Trong mấy ngày cô đi Macau, cô bé đã tỉnh lại, nhưng dù gì cũng chịu phải vết thương nghiêm trọng như thế, nên người trở nên im lặng ít nói.
38 "Nên. . . " Kiều Trạch khẽ xoa cằm, nghiêng đầu nhìn cô, "Cô là định, sau khi tìm bạn trai, sẽ tìm bạn giường?"
". . . " Suýt nữa Lộ Miểu bị anh bẫy, "Tôi đâu có nói tôi muốn tìm, tôi chỉ là muốn nói rõ rằng, tình huống như thế sẽ nảy sinh, hơn nữa ban đầu tôi đã nói với Ngô Man Man, tôi và anh là quan hệ bạn giường bao nuôi, tôi là một trong vô số những cô gái của anh, tôi thích anh, nhưng anh lại đồng thời thích nhiều người, nên tôi không thể nào chờ mong anh được.
39 Tiệc sinh nhật của Hoàng Giai Ngâm không mời nhiều người lắm, chỉ hơn mười người, cũng chẳng phải bữa tiệc long trọng gì, chỉ là thuê một phòng bao nhỏ, mọi người cùng nhau ăn uống hát ca.
40 Lộ Miểu vừa gửi tin nhắn cho Ôn Lai xong, đang chuẩn bị đóng cửa, thì một bàn tay bỗng nhiên chống trên ván cửa.
Cô kì quái quay đầu lại, trông thấy Kiều Trạch đứng ở cửa thì hơi bất ngờ, còn chưa kịp mở miệng, thì điện thoại trong tay đã bị anh giật lấy, ném lên giường, tay anh thuận thế khóa lấy bả vai cô, xoay cô nửa vòng, cả người cô đều bị ép sát lên cánh cửa.