21 “Sao vậy ?” Mạc Kính Phong không hiểu sao nàng cứ nhìn chằm chằm vào cái giường của hắn, chậm chạp không chịu động thủ !“Ngươi có muốn đổi tấm ra giường mới hay không !” Tốt nhất là đổi cả cái giường đi !“Đổi lại giường ~~” nhìn nét mặt của nàng, Mạc Kính Phong lập tức hiểu có chuyện gì đang xảy ra! “Không cần, ta ngủ rất thoải mái!” Tâm tình Mạc Kính Phong thật tốt, nàng có phát giác mình đang ăn dấm chua hay không a ! Ha hả! Có lẽ ngay cả nàng cũng không biết dục giữ lấy của nàng mạnh đến mức nàng ! Nàng nhất định cho là trên giường của hắn từng có nhiều nữ nhân ngủ qua, thật ra thì đem những nữ nhân đó về nhà cũng chỉ vì muốn kích thích nàng, nhưng cho tới bây giờ, ai cũng chưa từng vào phòng hắn, bình thường hắn cố ý cùng các nàng ở ngoài phòng lớn tiếng tán tỉnh, sau đó cũng là bọn họ rời đi, chẳng qua là nàng không chú ý thôiNgủ rất thoải mái? ! Quả nhiên là nam nhân chỉ biết dùng nửa thân dưới suy nghĩ ! Hắn không sợ bị mắc bệnh hoa liễu (*tựa như AIDS bây giờ) sao ?Ngọ Lăng Phong nhanh chóng vén chăn lên một góc, sợ ô uế tay mình!Mạc Kính Phong buồn cười nhìn nhất cử nhất động của nàng! Đã lâu không cùng nàng có cảm giác tự nhiên như vậy ! Cảm giác… Thật hoài niệm!“Nhìn cái gì vậy!” Ngọ Lăng Phong xoay người đã thấy hắn dùng ánh mắt “si” nhìn nàng! Lại càng tức giận ! Có phải lúc nào hắn cũng dùng ánh mắt này với những nữ nhân kia không ?Ngọ Lăng Phong đột nhiên hung hăng đẩy hắn một phen, vốn định đẩy hắn lên giường, để hắn ngủ nhanh một chút, nàng cũng hoàn thành công việc sớm, ai ngờ Mạc Kính Phong lại để tay bên hông nàng, hai người nhất thời mất cân bằng cùng nhau ngã xuống giường !Mạc Kính Phong bắt đầu hối hận ! Hai người dán chặt chung một chỗ, hắn có thể cảm nhận được bộ ngực mềm mại của nàng, đồng thời, thân phía dưới của hắn cũng bắt đầu có chút biến hoáĐáng chết!“Nhanh vậy đã muốn hiến thân rồi sao ?” Mạc Kính Phong nhìn nàng, ánh mắt âm trầm, đôi tay không tự chủ được di dời trên người nàng“Ngươi ” Tâm Ngọ Lăng Phong như loạn lên ! Mặt thoáng đỏ bừng!“Chết đi!” Hung hăng đập hắn một cái, Ngọ Lăng Phong như bị hoả thiêu, nhảy dựng lên“Đừng để ta khi tỉnh lại thì không nhìn thấy ngươi!”Ngọ Lăng Phong không để ý tới hắn, hoả tốc xông ra, đóng sầm cửa phòng! Đáng chết ! Sao nàng lại đỏ mặt chứ ?!Mà bên trong , nhìn bộ dạng nàng chạy trối chết, Mạc Kính Phong không nhịn được cười ra tiếng!Đã lâu ~ nụ cười của hắn!“Châm trà!”Người nào đó trợn mắt nhìn người nào đó một cái, sau đó chậm rãi đứng dậy” này!”Đặt bình trà xuống, người nào đó trở về chỗ cũ, nhắm mắt lạiMột lát sau.
22 “Nếu như ta không ượn, ngươi muốn làm gì ta ?!” Đối với cơn giận dữ của nàng, Mạc Kính Phong vẫn nhàn nhã như thường. Dù sao nhược điểm của nàng cũng đang nằm trong tay hắn, hắn không lo nàng có phản ứng gì, chỉ cần nàng còn muốn Đồng Hoa kính, sớm muộn gi cũng chủ động đến tìm hắn !“Ngươi ~! ~ hừ! Xem như ngươi lợi hại!” Ngọ Lăng Phong tức giận, nói xong đóng sầm cửa bỏ đi —— chuyện mà nàng luôn muốn làm !Mạc Kính Phong nhìn bóng lưng nàng rời đi, trong lòng vô ngũ vị tạp trần, hắn cũng không muốn đánh vỡ cục diện hài hoà nhanh như vậy, nhưng hắn hy vọng có thể mở lòng, chứ không chỉ có tình yêu đơn phương ! Biết nàng lâu như vậy, ngoài chuyện nàng là cô nhi ra, những thứ khác hắn không biết gì cả, thậm chí chuyện nàng là cô nhi có thật hay không cũng không có ai để đối chiếu.
23 “Ơ ~! Một cô nương tốt a !” Trong một góc thưa thớt người ở Dương Châu, một đám đàn ông đang vây quanh một cô gái“Các ngươi muốn làm gì? !” Cô gái kinh hãi một chút, trầm mặt giả bộ trấn định, nhưng trong lòng thì đang mắng liên tục ! Sao lạ xui xẻo như vậy chứ ?! Vất vả lắm mới thoát được bọn gia đinh và nha hoàn, còn đang cao hứng suy nghĩ nên đi đâu trong Dương Châu, đột nhiên lại gặp chuyện như vậy a ~!“Muốn làm gì? ~~ ha ha ~” mấy hán tử say cười lớn trao đổi ánh mắt, vẻ mặt hèn mọn.
24 “Ta chỉ biết là đến từ Tây Vực! Về phần cụ thể, ta cũng không biết rõ, nếu ngươi muốn biết, ta sẽ hỏi giúp ngươi !” Hắc hắc! Lần này đúng là tìm đúng tri kỉ rồi ! Nàng thật sự rất thích ăn uống nha ! Chiều nào cũng ăn một đống nho lại không bao giờ thấy chán ! Bây giờ cũng sắp đến giờ cơm, giữ lại nàng ta lại ăn cơm tiếp chắc chắn là được !!!Ngọ Lăng Phong nhún nhún vai, cảm kích tặng cho nàng một nụ cười ! Nếu nàng không thể quay về thế kỷ hai mươi mốt, vậy nàng ta cũng là bằng hữu không tồi ! Thỉnh thoảng còn có đồ ăn ngon ! Không biết có phải số nàng là số có phúc hay không, đến Đường triều toàn gặp được người có tiền, tuy Lâm gia không bằng Mạc gia, nhưng không kém là bao nhiêu! Nghĩ tới đây, Ngọ Lăng Phong không khỏi nhớ tới hai lão Lưu gia, từ sau khi đến Mạc gia, nàng chưa bao giờ trở về thăm hai lão.
25 “Ách ~ cái kia ~ thật ra là Mạc thiếu gia nhờ tướng công nhà ta giữ giúp ~!” Vốn là treo trong tủ quần áo, nhưng nàng vừa nhìn thấy nó liền thích thú, cho nên năn nỉ tướng công cho nàng mượn một thời gian ngắn, không phải Ngọ Lăng Phong không biết bọn họ đang giữ sao ! Ai biết “Ngày không hề trắc phong vân”, nàng ta quả thật không biết, nhưng nàng lại tự dẫn nàng ta đến“Mạc Kính Phong đưa Đồng Hoa kính cho người khác giữ giúp ? !” Hừ ! Khó trách nàng tìm mãi không thấy ! Còn tưởng hắn thâm sâu lắm, suốt ngày trốn trong phòng hắn lần lần mò mò, nào ngờ không có trong Mạc gia ! Hừ, đúng là hèn hạ !“Ách ~ cái kia ~ tại sao ngươi lại muốn có Đồng Hoa kính ?” Lăng Tiểu Tiểu do dự, sau đó hỏi nghi vấn trong lòng ! Cái gương này rất đặc biệt, không sai nhưng đủ để người ta tranh đấu, hao tổn tâm tư vì nó sao ?!Ngọ Lăng Phong nhìn nàng, trong mắt hiện lên tia tinh quang! Nếu cứ lấy gương đi, Mạc tiểu nhân kia nhất định sẽ có cách lấy lại từ tay nàng, sau đó lại giấu tới 1 chỗ nàng không biết ! Thay vì như vậy, không bằng để lại chỗ này, khi cần nàng có thể đến lấy !“Ai da! Thật ra thì cũng không quan trọng ! Chẳng qua là Mạc Kính Phong mãi cũng không chịu cho ta mượn” Chỉ cần một cái, nàng có thể trở về thế kỉ 21 trong nháy mắt !“Thật thế không? !” Vậy cần phí nhiều công sức để giấu đi vậy sao ?! !“Đương nhiên là thật! Ta lừa ngươi làm gì !” Vì chứng minh lời nói của mình, Ngọ Lăng Phong nhún nhún vai để lại Đồng Hoa kính trở về bàn trang điểm“Ngươi không phải muốn học võ công sao ? Vậy cũng được ! Nhưng mà –”“Ta không thể đưa gương cho ngươi!” Lại tới nữa ! Cái gì chứ, hại nàng cao hứng muốn chết, thì ra cũng vì muốn nàng đưa gương ra“Rống ~ ta đã nói là không có gì! Ta chỉ nói khi ta cần mượn thì ngươi cho ta mượn thôi !” Sách sách! Thật đúng là cố chấp! Nếu nàng muốn, nàng ta căn bản không phải đối thủ a !!!“Mượn ? Cứ như vậy? !” Lăng Tiểu Tiểu cảm thấy bất khả tư nghị! Nàng ta thật chỉ muốn mượn Đồng Hoa kính mà thôi ?“Là ~ cho dù con rùa Mạc Kính Phong kia ~ một chút cũng không thể ~ ngươi không cảm thấy cái gương kia rất đặc biệt sao ?!” Thấy cá đã cắn câu, Ngọ Lăng Phong không ngừng cố gắng! Hắc hắc ~! Xin lỗi ~! Dù sao cũng không ảnh hưởng đến ai a !!!Nghe nàng nói xong, giống hệt như thật vậy, Lăng Tiểu Tiểu không nghi ngờ gì, càng nghe càng hưng phấn, sau đó đem hết nghi ngờ quăng ra khỏi đầu“Đúng vậy đúng vậy ~! Có hai mặt nha, chỗ nào cũng có thể chơi a ““Hơn nữa hoa văn cũng rất đẹp ~!”“Uh! Ta cũng cảm thấy ~!”“Ta nói cho ngươi biết nha ~ nghe nói, dưới bóng trăng có thể soi gương tìm thấy bạch mã hoàng tử ~ ách ~ phu quân tương lai nha !” Ngọ Lăng Phong làm bộ thấp giọng nói lời đồn đãi nhàm chán nhất thế kỉ 21 ! Hắc hắc ~ như vậy mới có cớ để đưa gương ra dưới ánh trăng !!!“Có thật không? !” Lăng Tiểu Tiểu quả nhiên bị lời nàng hấp dẫn!“Nhưng ta đã có tướng công ~!” Thật có thể thấy tướng công trong gương sao ?“Ngươi đã lập gia đình? !” Ngọ Lăng Phong hậu tri hậu giác, đúng nga ~ vừa nãy nàng còn nói Mạc Kính Phong đưa gương cho tướng công của nàng giữ giùm ! Ngọ Lăng Phong nhìn kĩ Lăng Tiểu Tiểu từ đầu đến chân, có chút không giải thích được !“Ngươi ~ có gì sao ? !” Ánh mắt có vẻ rất kì quái“Ngươi mấy tuổi ~?” Khẳng định nhỏ hơn nàng! Nàng khẳng định! Dù sao ở Đường triều, hai mươi mốt tuổi đã là “Tuổi” !“Mười chín a ~ có gì sao ?” Cảm giác giống như nàng đang làm chuyện sai trái vậyMười chín tuổi đã lập gia đình!“Ngươi ~ có hài tử rồi sao ?”“Ách ~ ha hả ~ ngươi cũng nhìn ra a !” Lăng Tiểu Tiểu cười nói ! Nói đến hài tử, nàng lại nhớ đến nhi tử của mình ! Đã lây không nhìn thấy nó, không biết bà bà lại đưa nó đến nơi nào rồi! Nàng nghĩ, nàng là mẫu thân thanh nhàn nhất, khi sinh con ra không cần phải giữ, bà bà bình thường cũng không tệ lắm, nhưng rất bá đạo, bất cứ ai đụng đến tôn tử cũng không cho ! Ngay cả nàng làm mẫu thân cũng cố gắng lắm mới đụng vào được !Không phải nhìn ra, mà là đoán trúng ! Thành thật mà nói, đến Đường triều đã lâu như vậy, cả ngày đều nhìn thấy nữ nhân tay bồng đứa nhỏ, hoặc đang mang thai ! Vừa bắt đầu, nàng cảm thấy khó mà thích ứng ! Dù sao, đừng nói 16, 17 tuổi, ngay cả ở thế kỉ 21, 30 tuổi vẫn chưa lấy chồng ! Chẳng là do nàng sống chung với lão đầu tử nên tính cách có phần thành thục hơn, nhưng tiểu nữ nhân này … Khoan, đây không phải lúc nàng suy nghĩ đến vấn đề này, điều nên suy nghĩ là làm sao dụ nàng ta đưa gương cho nàng“Ngươi có muốn thử một lần không ?”“Thật có thể nhìn thấy sao?” Nếu như có thể nhìn thấy tướng công trong gương, nhất định sẽ rất vui“Ta cũng không biết, cho nên mới hỏi ngươi có muốn thử hay không a!” Tận dụng thời cơ! Tối nay nàng nhất định phải thử ! Không chừng nàng còn có thể trở về thế kỉ 21 nữa a ! Trở về… Nghĩ đến trở về, đột nhiên Ngọ Lăng Phong thấy khó chịu, không hiểu sao … ngực lại đau …“Tốt! Phải thử một chút!” Lăng Tiểu Tiểu lộ ra vẻ hăng hái , kích động không thôi.
26 “Mất tích? !” Cái gì chứ ?! Nàng cũng không phải trẻ con a !!!Mới nghĩ đến đó, nàng đã thấy bóng dáng Mạc Kính Phong từ xa đi đến. Uống ~ vẻ mặt kia ! Hắn đang tức giận cái gì a ? Nàng vô tội a ! Nàng cũng không muốn lần gặp mặt cuối cùng lại là cãi lộn !“Chết tiệt! Ngươi đi đâu !” Gặp lại nàng, Mạc Kính Phong nhưmất đi lý trí! Hắn cho là nàng… Xế chiều hôm nay Phương Tưởng Pháp định hạ thủ với náng, hắn liền hoả tốc trở về phủ, xác định nàng có an toàn hay không, nào ngờ Tiểu Hồng nói nàng đã đi ra ngoài một mình ! Hắn quýnh lên, hắn muốn dùng thời gian nhanh nhất tìm được nàng, nhưng nàng vẫn bặt vô âm tín, cho đến khi tình cờ nghe người ta nói có một nữ nhân đánh nhau với một đám nam nhân, tim hắn nguội đi nửa phần ! Còn nghĩ mình đến chậm ! May mắn người kia nói, nàng đã an toàn rời đi , hắn mới an tâm một chút, nhưng vẫn không tìm được bóng dáng nàng, làm hắn gấp đến sắp điên rồi !“Rống ~ Mạc Kính Phong ngươi điên ư ~ đau a ~!” Ngọ Lăng Phong bị đau đến lên tiếng kinh hô! Ông trời a ! Hắn rốt cuộc uống lộn thuốc gì a ? Bả vai nàng đau như sắp bị chăt đứt rồi !Nàng kêu đau làm cho Mạc Kính Phong kéo về chút lí trí, nhưng hắn vẫn nắm vai nàng không buông“Hôm nay ngươi đi đâu ?” Mạc Kính Phong chìm mặt!“Ngươi làm gì thế ~ buông tay ~ ta đi đâu mắc mớ gì đến ngươi !” Rống ~ hắn rốt cuộc uống lộn thuốc gì a ! Trước kia tức giận thế nào, nàng cũng chưa thấy hắn kích động đến vậy !“Chuyện không liên quan đến ta? !” Hay lắm, hắn tìm nàng như điên, còn nàng thì nói không liên quan đến hắn“Rống ~ ngươi ~ đây là vẻ mặt gì ! Cũng không phải lần đầu tiên ta đi ra ngoài, cần gì phải ngạc nhiên vậy chứ !” Căn bản là chuyện bé xé ra to sao!“Ngạc nhiên! Tốt ! Từ nay về sau cấm ngươi xuất phủ !” Mạc Kính Phong phát hỏa!“Rống ~ tại sao không cho ta xuất phủ a ?!” Ngọ Lăng Phong không thể tin được! Tối nay nàng còn phải đến Lâm phủ nha, kêu nàng không đượx xuất phủ khác nào ngăn nàng về thế kỉ 21 ! Không nỡ là một chuyện, nhưng kêu nàng ở nơi không có ti vi, xe hơi, máy tính, máy lạnh, điện thoại … là không có khả năng !“Tại sao ? ! Ta là chủ của Mạc gia, còn ngươi là thành viên của Mạc gia, được chưa ? Nghĩa, muội!” Mạc Kính Phong nghiến răng nghiến lợi nói ra hai chữ cuối cùng, nếu không phải bắt buộc, hắn chết cũng không công nhận mối quan hệ này ! Nhưng nếu có thể giữ nàng chặt trong phủ một thời gian, hắn cũng không ngại“Ngươi ~ hừ ~!” Ngọ Lăng Phong giận đến nói không ra lời, hung hăng trừng hắn một cái.
27 “Chiều hôm nay ngươi tìm ta ?”“Không có chuyện gì ngươi có thể đi!” Mạc Kính Phong không ngẩng đầu lên, hạ lệnh trục khách, ý đồ không muốn trả lời nàng“Ngươi ~! Được !” Dù sao cũng là nàng thiếu hắn, đời này có lẽ trả cũng không đủ ! Mà thời gian dư thừa cũng không còn nhiềuNgọ Lăng Phong nhìn thoáng qua Mạc Kính Phong, sau này không còn gặp hắn nữa, nàng lại thấy khó chịu ! Xoay người đi vài bước, Ngọ Lăng Phong không nhịn được dừng lại, nhưng không quay đầu“Mạc Kính Phong! Ngươi phải Hạnh phúc! Biết chưa ?” Nói xong, không đợi hắn phản ứng, nàng lập tức đi ra thư phòngNgẩng đầu nhìn trời , tối nay trăng không tròn , nhưng ít ra có thể để lộ chút ánh trăngNgọ Lăng Phong một đường đi thẳng đến tường rào, không phát hiện đang có người theo nàng đằng sau ! Ngươi phải Hạnh phúc! Nàng có ý gì? ! Trên thế giới này, trừ nàng ra, còn ai có thể cho hắn hạnh phúc ! Mạc Kính Phong án binh bất động, len lén đi phía sau nàngNgọ Lăng Phong mạnh mẽ nhảy ra tường rào, một đường tốc hành đến Lâm phủ, lại tung mình lần nữa vào bên trong phủ !Nàng vào Lâm phủ làm gì? ! Mạc Kính Phong có chút kinh ngạc, nhưng kinh ngac hơn là chuyện nàng biết võ công ! Nàng rốt cuộc là ai ? ! Hắn phát hiện, hiểu biết của hắn đối với nàng thật là ít ỏi ! Mạc Kính Phong không do dự cũng tung mình vào.
28 Ngọ Lăng Phong không thể tin được, nàng lại bị cấm ! ! Từ sau lần trước nàng chuồn êm ra bị bắt được, họ Mạc kia nghiêm lệnh nàng mỗi giây đều phải ở bên cạnh hắn, không sai! Mỗi mỗi giây! ! Ngay cả ngủ cũng vậy ! Vốn là Tiểu Hồng hầu hạ hắn ngủ, bây giờ lại trở thành nàng ! Nàng có thể từ chối, nhưng người nào đó nói, muốn một cái gương biến mất là chuyện rất dễ dàng ! Không cẩn thận tay trợt, nó sẽ “Qua đời” ! Chết tiệt ! Dám uy hiếp nàng ! Hừ ~! Hắn cho rằng hù doạ nàng thì tốt lắm sao ? Mặc kệ, đáp ứng trước rồi nói sau !!!“Cho dù ngươi có nhìn vào ống tay áo ta mãi, Đồng Hoa kính cũng không tự mình chạy qua” Sáng nào nàng cũng nhìn chằm vào tay áo hắn, nàng không mệt hắn cũng phiền thay nàng“Hừ!” Ngọ Lăng Phong mở mắt! “Tiểu nhân!” Một ngày 24 giờ đều để Đồng Hoa kính trong ngừi ! Hại nàng ngày nào cũng ngứa tay ! Mà đã bao lâu nàng chưa làm “công việc” rồi nhỉ ?“Muốn trách thì trách người nào đó không an phận!” Nếu nàng chịu an phận nghe hắn một lần, hắn cũng không quản nàng chặt chẽ như vậy, dù sao kẻ địch ở ngoài sáng, nàng ở trong tối, một chút sơ suất hắn cũng không cho phép! Nghĩ tới nghĩ lui, thà tự tay bảo quản còn yên tâm hơn ! Bất kể là nàng hay là “Đồng hoa kính” ! Những chuyện liên quan đến nàng hắn đều không bỏ qua, trước mắt phải giải quyết hết chuyện Ngô Vạn Lợi đã“Hừ ~! Là ai quá đáng trước ! Mượn gương cũng hẹp hòi !” Giấu bên ngoài không nói, còn dám cấm chân nàng ! Hoàn hảo, dù sao nàng cũng đã biết phương pháp trở về, chờ đến ngày 15 thôi, dù sao cũng còn nửa tháng, nàng cũng không vội ! Khi tất yếu, nàng không ngại dùng mĩ nhân kế ! Hắc hắc !!!“Nếu như người nào đó chịu nói cho ta biết thì ta cần gì phải làm thế ?”“Vậy ngươi có thể thông cảm cho nỗi khổ tâm của người nào đó không ?”“Nỗi khổ tâm cái gì ?” Mạc Kính Phong thật không hiểu nổi nàng tại sao không chịu nói, còn nữa, ngày đó nàng lầm bầm làu bàu là nói chuyện với ai ? Tại sao hắn lại thấy trong chuyện đó có gì đó rất huyền bí ?“Rống ~ cái gì gọi là nổi khổ tâm? ! Ta giải thích ngươi nghe sao ? Nổi khổ tâm là làm cho người ta không nói nên lời ~~ ““Ngươi thật sự không tin ta sao ?” Cho dù là vấn đề gì, nếu được, hắn đều cố hết sức giúp nàng“Đây không phải là tin hay không, căn bản là ta không biết nói bằng cách nào !” Cho dù nàng chịu nói, hắn chịu tin sao? Người có thể xuyên qua ngàn năm ? Thành thật mà nói , ngay cả nàng nàng cũng không tin !“Vậy cứ nói những gì nghĩ trong lòng ra a! Tại sao thà chịu một mình buồn bực cũng không chịu nói với ta ?!” Tại sao nàng không hiểu rõ dụng tâm của hắn! Hắn chỉ hi vọng nàng tín nhiệm hắn, dù chỉ một chút.
29 “Biết điều một chút ở bên cạnh ta!”Cái này mà gọi là giúp đỡ sao ?! Ngọ Lăng Phong lảng tránh ánh mắt thâm tình của hắn. Khó trách hắn tìm trăm phương ngàn kế không cho nàng ra cửa, thì ra là có người muốn mạng của nàng! Nhưng thế thì sao chứ ?! Chờ chết cũng không phải tác phong của nàng, nằm trong thế bị động càng không phải! Dù sao thời gian ở Đường triều cũng không còn nhiều, giúp hắn một lần cũng được ! Đây là bản lĩnh mà nàng thông thạo nhất.
30 “Nếu có thể buộc hắn hiện thân, một chút mạo hiểm nhỏ cũng không sao!” Chứ giống như hắn cứ kéo dài đến khi nào ?! Đợi đến khi đối phương giết được nàng, nàng đã trở về thế kỉ 21 a ! Đến lúc đó hắn chẳng còn cơ hội dẫn xà xuất động nào nữa !“Đáng chết! Ta đã nói chuyện này để ta giải quyết, không cần ngươi mạo hiểm!” Mạc Kính Phong tức giận, hắn nói cho nàng biết là để nàng tự phòng vệ mình, ai ngờ người ta còn chưa ra tay, nàng đã châm dầu vào lửa !“Biết rồi ~ Mạc suất ca!” Ngọ Lăng Phong đột nhiên đưa tay vào hông hắn, lộ ra tư thái kiều mị nhất có thểHắc hắc! Kế hoạch sắc dụ bắt đầu!Hành động của nàng làm mọi người suýt nữa té ghế !“Ách ~ Ngọ ~ Ngọ Nhi? !” Mạc Kính Phong khiếp sợ quá độ, không biết nên nói gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn hành động của nàng“Bận rộn một ngày, không mệt mỏi sao? ! Có muốn ta giúp ngươi một tay không ? Công lực của ta cũng không tồi nha !” Hắc hắc! Quả nhiên hiệu quả rõ rệt a! Ngọ Lăng Phong không ngừng cố gắng Hai tay to gan đi đến cổ của hắn, sau đó dùng sức siết nhẹMạc Kính Phong bị đả kích không nhỏ! Nàng có phải bị bệnh hay không ?!“Ngọ Nhi ~ có phải ngươi thấy không thoải mái trong người không a ? !”“Uy ~ có ý gì! Tốt một chút với ngươi cũng không được a!” Ngọ Lăng Phong tiếp tục quệt mồmNuốt nước miếng, Mạc Kính Phong thâm trầm suy nghĩ, cố nén không hôn lên môi nàng ! Ách thanh!“Chúng ta trở về phòng ~” thư phòng!Rống ~ tên đại sắc lang này ! Trong đầu chỉ suy nghĩ đến những chuyện như vậy ! Trong mắt Ngọ Lăng Phong hiện lên một tia tinh quang“Tốt!”Tốt? ! ! ! Mọi người thật sự té ghế ! Đây có gọi là thủ đoạn câu dẫn hay không ?Mạc Kính Phong bình tĩnh nhìn nàng một lát, cúi sát đầu vào mặt nàng“Ngươi xác định? !” Hơi thở nhẹ nóng phạt qua môi nàngNgọ Lăng Phong có chút mê loạn, cố nén không lùi bước!“Xác định!”Mạc Kính Phong cũng mạnh mẽ dùng tay ôm eo nàng, một tay khác chế trụ nàng, hôn lên đôi môi hắn đã mong ước từ lâu ! Biết rõ nàng có chủ ý gì, nhưng thành thật mà nói, hắn cam nguyện trầm mê !“Khụ khụ ~ Mạc huynh ~ có cần cho ngươi một cái giường không ~!” Nơi này có đến 3 người nha ! Ít ra cũng phải để ý đến cảm xúc của hắn chứ ?! Đáng tiếc, hai người kia vẫn còn mê mang trong nụ hôn, căn bản không nghe hắn nói gìThật lâu thật lâu sau, cho đến khi Ngo Lăng Phong không thở được nữa, Mạc Kính Phong mới lưu luyến không rời buông nàng ra! Ngọ Lăng Phong xụi lơ dựa vào hắn, bên tai truyền đến tiếng tim đập mạnh, không biết nên nói như thế nào !Ông trời a ! Nàng có phải đã đùa với lửa rồi không ?Mạc Kính Phong hôn nàng , ham muốn trong mắt không giảm mà lại tăngHắn quyết định không ẩn nhẫn nữa ! Hắn muốn nàng! Bây giờ!“Ừ ~ Mạc Kính Phong? !” Đột nhiên bị ôm lấy, Ngọ Lăng Phong sợ hết hồn! Nhưng ngọn lửa trong mắt hắn hiển nhiên doạ người hơn!“Đừng nghĩ ta sẽ bỏ qua cho ngươi, đây là ngươi tự tìm !” Vừa nói, hắn vừa sải bước đưa nàng về chỗ ở của hai ngườiHắn có thể nhịn đến bây giờ đã là cực hạn rồi ! Cùng nàng cùng ở một phòng đã là khiêu chiến lớn, còn đêm đêm ngắm nhìn dung nhan ngủ say của nàng, trời mới biết hắn phải khống chế bao nhiêu để không nhào ăn nàng luôn a !Hắn biết mục tiêu của nàng là “Đồng hoa kính”, lý trí nói cho hắn biết, nhưng một khắc khi nàng ôm lấy hắn, tất cả tự chủ đều tan hết ! Hắn cũng là nam nhân bình thường, có mỹ nhân trong ngực, làm sao có thể không loạn trong lòng cơ chứ !Không phải chứ ? ! Lần này chết chắc rồi ! Ngọ Lăng Phong toát mồ hôi lạnh! Trong đầu nhanh chóng tìm lí do chạy trốn“A ~ Mạc Kính Phong ~ ngươi có đói bụng không ~?”Mạc Kính Phong vung nụ cười tà lên“Ta đói bụng đã lâu rồi! Ngọ Nhi bảo bối!”A ~ cho nàng đi chết đi! Tên sắc lang đáng chết kia!Người ta nói “Tự gây nghiệt không thể sống”, nàng chính là một ví dụ điển hình ! Ban đầu vốn muốn câu dẫn để hắn mơ hồ, sau đó trộm lấy Đồng Hoa kính, ai ngờ trộm gà bất thành còn mất nắm gạo! Gương không vào tay không nói, ngược lại còn bị hắn ăn sạch !Ngọ Lăng Phong lật người, toàn thân đau nhức cũng đủ biết ngày hôm qua như thế nào ! Nam nhân quả nhiên … là động vật không thể cưỡng nổi hấp dẫn, đặc biệt là nam nhân khát khao đã lâu, hung ác tựa như mãnh hổ đã đói bụng lâu, nhìn thấy con mồi thì không chịu dừng tay, không gặm hết hài cốt con mồi cũng không chịu buông tay !Theo bản năng ôm lấy “lò sưởi ấm áp” bên cạnh, Ngọ Lăng Phong thoải mái than thở một tiếng, sớm biết vậy nàng đã không ra hạ sách này, hạ sách đúng là hạ sách a ! Quả nhiên không thể áp dụng được ! Xem tình cảnh của nàng bây giờ đi, ngay cả khí lực bước xuống giường cũng không cóMột cánh tay chặn ngang đường eo của nàng, xuẩn xuẩn dục động“Mạc Kính Phong! Đừng được voi đòi tiên!” Sống ở thế kỉ 21, đặc biệt là nước Mĩ phóng khoáng, Ngọ Lăng Phong đối với chuyện thất thân cũng không có phản ứng gì ! Dù sao mất cũng mất rồi ! Có nghĩ đến cũng không cứu vãn được gì! Huống chi nàng cũng không phải là trinh tiết liệt nữ cái gì, tấm lá mỏng kia cho đến bây giờ nàng vẫn chưa biết cách sử dụngNam nhân muốn nhích đến gần nàng đếm không xuể, nhưng vì thân phận đặc thù, cộng thêm tính tình nóng như lửa, cho đến nay vẫn không ai động được nàng.
31 Theo tầm mắt của nàng ta nhìn về phía bụng mình, mặt Ngọ Lăng Phong trong nháy mắt ửng hồng ! Ông trời ! Xin nói cho nàng đang có chuyện gì xảy ra a !!!“Gì thế ?!” Mạc Kính Phong vừa mặt quần áo tử tế nhìn nàng cứ ngơ ngác đứng ở cửa, cũng chạy ra nhìn xem, trong tức khắc, đều hiểu ra mọi chuyện“Mẹ? ! Đây là ~~!” Sách sách! Tin tức thật linh thông! Lúc này người nào đó muốn chối cãi cũng không xong !“Đi đi ~ tiểu tử thúi nhà ngươi !” Mạc phu nhân làm bộ trợn mắt nhìn con một cái, trong mắt tràn đầy vui sướng, đây là chuyện tốt nhất hắn làm khi sinh ra a !!!“Tiểu Ngọ ~ đến đây ~ cháo tổ yến ăn nóng mới có thể bổ khí nuôi máu, cường thân kiện thể!” Cục cưng sinh ra tất nhiên cũng sẽ cường tráng hơn ngườiBổ khí nuôi máu? ! Nàng ta đang ám chỉ cái gì sao ? ! Ngọ Lăng Phong cảm thấy như không có đất dung thân, đồng thời hoả khí cũng đang sôi lên ! Nữ nhân xảo trá này ! Khẳng định là nàng cố ý“Không công bằng ! Người ta cũng đói bụng!” Mạc Kính Phong khẩu khí bất bình! Hai tay vòng qua phía sau cái eo nhỏ nhắn“Đi đi ~ đại nam nhân như ngươi nhịn một bữa sáng cũng không chết đói!” Nhưng con dâu tương lai thì không giống, nàng đói thì tôn tử cũng đói a ~~Mạc phu nhân đẩy con mình ra.
32 Ánh mắt Ngọ Lăng Phong loé lên một chút“Không có gì để nói, cũng chỉ là một đống đồ cổ !” Chẳng qua là trở về quá đột ngột nên tạm thời không thích ứng được thôi, nàng tin, qua một thời gian, nàng sẽ khôi phục lại như lúc trướcDiệp Tĩnh Tịch khẽ mỉm cười, sau đó nhẹ kéo áo ngủ của nàng, lộ ra bả vai trắng nõn nhưng bị phỏng khá nặng, sau đó bôi thuốc mỡ lên“Tịch! Ta thật không có chuyện gì!” Chẳng qua là lòng đau một chút,nhưng thời gian mới là thuốc trị tốt nhất“Không có chuyện gì là tốt rồi!” Diệp Tĩnh Tịch nhẹ nhàng kéo áo ngủ nàng lên, “Nhưng nếu ngươi muốn nói, chúng ta nhất định sẽ nghe !” Có nhiều thứ cần từ từ lắng đọng, có được hay không chỉ bản thân mới biết rõ , nàng không nói cũng có nỗi khổ tâm của nàng, chỉ cần nàng muôn nói, vậy nàng sẽ nghe“Cám ơn!” Ngọ Lăng Phong cảm kích cười nhạt! Nước mắt không hiểu sao lại trào ra.
33 “Hướng!” Ngọ Lăng Phong vừa xuống lầu liền thấy Triêu Hiểu Đồng đang định đi ra ngoài“Đi đâu?”“Ách ~ ta ~ ta ~” Ngọ Lăng Phong vốn chỉ tuỳ tiện hỏi thôi, không ngờ nàng ta lại nói năng lắp bắp như vậy, làm nàng có chút tò mò“Sao cứ lắp bắp ta ta mãi thế ? !” Giống như đang làm chuyện xấu bị bắt quả tang vậy“Ách ~ không có ~ không có gì !” Lần đầu tiên bị bắt quả tang, Triêu Hiểu Đồng không biết làm saoKhông có gì? ! Ngọ Lăng Phong quái dị nhìn nàng“Đợi chút, ta có việc muốn nói !” Đến lúc để mọi người biết rồi, dù sao sớm muộn gì cũng phải nói thôi“Nga ~” Triêu Hiểu Đồng biết điều trở về chỗ ngồi, không dám dị nghị, mặc dù trong lòng đang gấp gáp! Ở nhà, nàng luôn là người không có chủ kiến, bởi vì “đần” a !!!“Những người khác đâu? !” Ngọ Lăng Phong vừa hỏi xong, Diệp Tĩnh Tịch vừa lúc đi từ trên lầu xuống“Có chuyện gì không?” Diệp Tĩnh Tịch nhìn Triêu Hiểu Đồng đang rất gấp gáp, lại nhìn Ngọ Lăng Phong“Uk ~!” Ngọ Lăng Phong ngồi xuống sofa, lấy li cà phê lên uống một hớp“Các ngươi không phải muốn biết chuyện ở Đường triều sao ?”“Muốn nói ?” Diệp Tĩnh Tịch ngồi xuống bên cạnh nàng“Thật ra thì cũng không có gì!” Ngọ Lăng Phong đại khái nói về kinh nghiệm của mình ở Đường triều, bao gồm cả lễ “vứt tú cầu chọn hôn” kinh thiên động địa kia“Vứt tú cầu chọn hôn? !”“Ha ha ~ thật vui quá ~ ““Người nào vứt tú cầu chọn hôn ?!”“Dạ! Vừa đúng lúc”“Có việc?” Hiên Viên Dạ vừa bước vào cửa dùng vẻ mặt nghi vấn nhìn nàng“Nghe nói ngưoi có một mặt của Đồng Hoa kính ?”“KHông phải là của ta!”“Của nam nhân của ngươi thì cũng như nhau thôi”“Đáng chết! Người nào nói cho ngươi!” Hiên Viên Dạ lãnh băng đến cực điểmĐối với Ngọ Lăng Phong, Triêu Hiểu Đồng và Diệp Tĩnh Tình cũng rất bình thường, cũng không phải chuyện mới mẻ gì, ngày nào Ái Lệ Ti cũng báo cáo tường tận với các nàng a“A ~ oan quá ~ không phải là ta ~” nhìn thấy ánh mắt giết người của nàng, Ái Lệ Ti vội vàng làm sáng tỏ! Nàng chưa nói gì nha ! Sau khi Ngọ tiểu thư trở về liền ủ rũ suốt ngày, nàng muốn nói cũng không được“Là lão đầu tử nói !”Lão đầu tử chết tiệt !“Ngươi cần làm gì ? !” Thật ra thì trong lòng nàng đã có câu trả lời thích hợp rồi, chỉ là thuận miệng hỏi mà thôi“Ta ~” Ngọ Lăng Phong có chút ngượng ngùng! “Ta muốn trở về đó !”“Đường triều?” Ba người kia kinh ngạc nhìn nàng!“Uh!”“Tại sao? !” Lúc này ánh mắt biến thành không giải thích được“Có một số việc còn chưa xử lý xong!” Nàng mất tích, không biết Mạc gia sẽ có phản ứng ! Đặc biệt là… Hắn!“Chuyện gì a? !” Mở miệng hỏi là Triêu Hiểu Đồng tò mò“Tình trái!” Diệp Tĩnh Tịch nhàn nhã nói, giống như đang truyền bí quyết châm cứu vậy ! Từ xưa đến nay, cũng chỉ có chữ “tình” mới để người ta khổ sở như vậy“Ách ~ miễn cưỡng mà nói thì có lẽ là vậy ~” Ngọ Lăng Phong có chút lo lắng, làm bác sĩ có phải đều hiểu lòng người đến vậy không ?“Tình trái? !” Người đang sợ hãi kêu lên là Triêu Hiểu Đình ! Ngọ cũng có “Bạn trai” nga! Khó trách! Ái Lệ Ti không thể tìm chuyện ở cổ đại, thế nên nàng mới nắm bắt thông tin chậm đến thế ! Thật muốn nhìn xem hắn như thế nào !“Dạ! Được không ? !” Chỉ có nàng ta mới có thể tìm được Đồng Hoa kínhHiên Viên Dạ trầm tư một chút“Mười lăm tháng này ta sẽ đưa cho ngươi!” Ai ~ không biết lần này tên vô lại kia lại muốn điều kiện gì !“Cám ơn!”Tiếp theo là trầm mặc! Bốn người đều có muốn nói, khó có khi bốn người ngồi chung một chỗ, nhưng lại không biết nói cái gì !Triêu Hiểu Đồng khẽ đảo mắt !“Cái kia ~ ách ~ ta có thể đi trước hay không ?!” Đã muộn !”Hắn” khẳng định rất tức giận!Tầm mắt ba người kia trao đổi lẫn nhau, sau đó đồng thời chuyển qua nàng“Hướng! Gần đây hình như ngươi rất nhiều việc thì phải !” Thường đi sớm về trễ! Diệp Tĩnh Tịch buồn cười nhìn vẻ mặt Hướng như con thỏ sợ thợ săn“Không có ~ không có !” Đáng chết ! Sao tất cả mọi người đều nhìn nàng, giấu đầu lòi đuôi sao ?“Vậy gần đây ngươi đang bận cái gì ?”“Ách ~ ta ~ đi chơi!” Hô ~ nóng quá! Ái Lệ Ti có phải quên bật điều hoà không ? Triêu Hiểu Đồng len lén lau mồ hôi“Chơi cái gì? !” Nhìn vẻ mặt nàng chột dạ, ngay cả bất cần đời như Ngọ Lăng Phong và Hiên Viên Dạ cũng thấy nghi ngờ“Tựu ~ ách ~ thì đi chơi một chút ~” Triêu Hiểu Đồng khẩn trương vuốt vuốt ngón tay mình, đầu càng lúc càng cúi thấp“Hướng ~!”“Ta ta ta ta ~ là hắn đang đợi ta !”“Hắn? !”“Hướng! Ngươi có thể giải thích một chút không ? !”“Ta ~ ách ~ ai u ~ hắn ~ Nicolas ~!” Khuôn mặt trắng nõn đỏ ửng lênNgọ Lăng Phong sắp hôn mê rồi !“Ngay cả ngươi cũng có nam nhân ! Ông trời a ! ! Mấy ngày ta không có ở đây đã xảy ra chuyện gì ?!” Ngọ Lăng Phong nhìn về phía Diệp Tĩnh Tịch“Tịch ~ ngươi cũng ~? !”“Ta không có!” Diệp Tĩnh Tịch mỉm cười.
34 Ngọ Lăng Phong bò lên bờ, cả người ướt đẫm làm nàng hết sức chật vật“Chuyện gì xảy ra a? !” Sao chỗ nào cũng treo lồng đèn trắng thế ? Tâm Ngọ Lăng Phong chợt lạnh đi, chẳng lẽ, có người bị thiêu trong trận hoả hoạn kia …Nhìn xung quanh, dấu vết bị cháy rụi vẫn còn khá nhiều, phòng ốc vẫn chưa được sửa sang lạiSao lại không có người ? Mạc phủ náo nhiệt là thế, bây giờ lại trở nên yên lặng đến đáng sợ ! Đừng nói bóng người, ngay cả một chút thanh âm cũng không có ! Tuy bây giờ là buổi tối, nhưng cũng chưa đến nỗi khuya, hơn nữa, theo trí nhớ của nàng, giờ nào khắc nào cũng có tiếng náo nhiệt ồn ào, sao bây giờ lại yên lặng đến thế ?Chờ một chút! Hình như có âm thanh ? ! Ngọ Lăng Phong loáng thoáng nghe được tiếng nỉ non, lần theo thanh âm đó mà đi“Tiểu Thúy?” Đến gần một chút mới phát hiện là Tiểu Thúy, thấy nàng vừa khóc vừa đốt giấy tiền vàng bạc! “Ngươi làm gì đó? !” Chẳng lẽ thât sự có người chết trong trận hoả hoạn kia ?Tiểu Thuý chậm rãi ngẩng đầu, nhìn thấy nàng sau, cả mặt liền hốt hoảng không thôi“Tiểu ~ tiểu thư? !”“Tiểu Thúy ~ là ai ~ mất?” Ngọ Lăng Phong không chú ý đến khuôn mặt trắng bệch của nàng, một lòng đều lo lắng cho người bất hạnh kia.
35 Ngọ Lăng Phong vừa vào cửa đã bị vẻ mặt thâm thuý của hắn đả kích không nhỏ !Nàng chỉ đi lấy cháo cho hắn mà thôi, có cần bày bộ mặt như ngày tận thế thế không ?Xem ra hắn vẫn chưa chấp nhận được chuyện nàng chưa chết !“Ngọ ~ Ngọ Nhi? !” Ông trời, có thể nói cho hắn biết đâ có phải là mộng không ? ! Nếu là mộng sao có thể chân thực như vậy ? Ngay cả khói bốc lên cũng hệt như thật ?“Nếu không ngươi nghĩ là ai ?”“Thật ~ thật sự là ngươi? !” Mạc Kính Phong muốn ôm nàng! Nhưng lại có chút chần chờ! Sợ là ảo giác vì mình chưa tỉnh ngủ“Ngươi có muốn ôm ta để thể nghiệm một chút không ~!” Hiểu suy nghĩ của hắn, Ngọ Lăng Phong khẳng khái đề nghị“Được ~ Được sao ? !” Có phải vừa đụng đến liền biến mất không ? ! Mạc Kính Phong chần chờ trong chốc lát, nhìn nàng chằm chằm, giống như đang van xin một câu trả lời“Rống ~ ta bảo đảm sẽ không biến mất!” Nam nhân có phải quá lề mề hay không a ?! Ngọ Lăng Phong bắt đầu nhớ đến tên vô lại trước kia“Nới lỏng ~ nới lỏng chút ~ ta sắp ngạt thở rồi !”Hô! Hắn muốn xiết chết nàng sao ?! Ôm chặc như vậy!“Đây ~ không phải là mơ, đúng không !” Thanh âm Mạc Kính Phong có chút nghẹn ngào ! Thật sự là thất vọng quá nhiều lần, nhiều đến nỗi làm hắn không dám tin nữa“Ta nói rồi, ta không có chết ~!”“Ngươi trở lại… Trở lại…” Giống như muốn xác nhận thật chắc chắn, Mạc Kính Phong cứ lẩm bẩm nói mãi“Ừ ~ ta đã trở về ~!” Hoàn hảo nàng trở về kịp lúc, nếu không nàng thật nghi ngờ nam nhân có phải sẽ chết vì tình hay không“Ta còn tưởng ngươi…” Mạc Kính Phong buông nàng ra, tham lam nhìn mãi vào mặt nàng“Ta mạng lớn chưa chết được!” Ngọ Lăng Phong cho hắn một nụ cười trấn an“Nhưng rõ ràng ~” đã tìm thấy một thi thể của nữ trong đống tro tàn ! Cũng vì thấy được “Nàng”, hắn mới không thể lừa mình dối người nữa !“Nhưng mà cái gì? !” Ngọ Lăng Phong không hiểu nhìn vẻ mặt quái dị của hắn“Không có ~ gì!” Trong lòng có rất nhiều nghi vấn nhưng hắn không muốn hỏi! Nàng trở lại là tốt rồi! Mặc kệ nàng làm sao mà sống, hắn cũng chỉ cần nàng sống là được rồi“Mạc Kính Phong? !” Trực giác cho nàng biết hắn có tâm sự!“Không có gì ~!” Mạc Kính Phong cúi sát vào nàng, hôn lên môi nàng !”Ngươi trở về là tốt rồi! Ta rất nhớ ngươi!” Nghĩ đến là muốn điên rồi !“Ách ~ ngươi có muốn ăn chút cháo không !” Mặt Ngọ Lăng Phong trở nên đỏ ửng ! Đáng chết ! Bộ dạng hắn bây giờ nghèo túng như vậy, không hiểu sao nàng lại muốn hôn hắn“Tốt ~” Mạc Kính Phong tham lam nhẹ nhàng chà xát vào khuôn mặt nàng“Ách ~ Mạc Kính Phong? !”“Giúp ta!”“Giúp ~ ngươi ~” được voi đòi tiên! Ngọ Lăng Phong định nói lại bị hắn giành trước“Ta đã lâu chưa ăn, không còn khí lực nâng chén lên nữa !”Keng ~Đang lúc Ngọ Lăng Phong không được tự nhiên giúp Mạc Kính Phong ăn cháo, một tiếng động vang lên làm hai người giật bắn mình, Mạc Kính Phong theo bản năng ôm lấy nàngTiểu Hồng vẻ mặt trắng bệch nhìn Ngọ Lăng Phong, chậu nước cũng rớt xuống đất ! Sáng sớm tỉnh lại, nàng còn đang buồn bực chuyện thiếu gia, sợ thiếu gia có chuyện gì, nàng nhanh chóng lấy chậu rửa mặt đến cho thiếu gia, không ngờ vừa đến trước cửa liền nghe thấy tiếng nữ nhân, nàng tò mò đẩy cửa vào, không ngờ gặp được người nàng chưa từng nghĩ đến“Tiểu ~ tiểu ~ tiểu thư? !”Ngọ Lăng Phong mỉm cười với nàng, lại thêm một người bị nàng doạ, xem ra hôm nay Mạc phủ không được yên rồi !!!“Này ~ Tiểu Hồng! Đã lâu không gặp ~ hầu hạ người này hẳn rất cực khổ đi”Sắc mặt Tiểu Hồng trắng bệch ! Tiểu thư lại ~ lại đang nói chuyện với nàng ! Nàng không phải là ~ chẳng lẽ là ~?Rống ~ đây là vẻ mặt gì ! Tối qua nàng trở về hơi khuya nên chưa kịp chào hỏi mọi người thôi, có cần kinh sợ đến thế không ?“Tiểu ~ tỷ ~ thiếu ~ gia ~!” Tiểu Hồng kinh sợ nhìn Mạc Kính PhongÔ ~ tiểu thư nhất định là chết không cam lòng, cho nên mới không chịu rời đi nơi này để đầu thai !Mắt Ngọ Lăng Phong trở nên trắng dã, nha đầu này cũng quá mê tín đi ? Vẻ mặt nàng ta bây giờ chẳng khác gì Tiểu Thuý hôm qua, cũng nghĩ nàng là “âm hồn bất tán”“Ngươi mau gọi mọi người tới !” Nàng muốn giải thích một lần cho xong, tránh để sau này cứ gặp những ánh mắt nàyTiểu Hồng lăng lăng đứng! Hoàn toàn mất đi ý thức !“Nhanh đi!”Mạc Kính Phong không nhịn được nói ! Không muốn thời gian hai người ở chung bị phá huỷ“Ta ~ ta ~ ta phải đi!” Lắp bắp nói xong, Tiểu Hồng không dừng lại nữa, đi nhanh như bayXảy ra chuyện lớn! KHông thể chậm !Còn ở bên kiaTrong Mạc phủ, Mạc phu nhân đang than thở uống trà.
36 “Ta cũng nghĩ là mình hoa mắt, nhưng tiểu thư còn cười với ta, còn bảo đưa mọi người đến …”Không đợi Tiểu Hồng nói xong, Mạc phu nhân cùng một đám nha hoàn vội vàng đi đến phòng Mạc Kính PhongLà thật hay giả, tự mình nhìn sẽ biết!“Tiểu Ngọ? !” thật sự là nàng! Nàng còn sống ?“Này ~ Mạc mỹ nữ! Mấy ngày không gặp, ngươi lại có thêm mấy cây tóc bạc nữa rồi a !” Ngọ Lăng Phong đặt chén cháo xuống, quay mặt lại nói với mọi người“Ngươi còn nói nữa, không phải tại ngươi sap ?!” Mạc phu nhân đi tới tay nàng lên, nàng còn sống thật, không phải do người khác giả mạo“Sách sách! Thì ra ngươi cũng thâm tình như vậy với ta a !” Ngọ Lăng Phong vẫn cà lơ phất phơ như cũ ! Gặp lại lần nữa, giống như đã mấy thế kỉ vậyĐã lâu không thấy bọn họ !“Ba hoa!” Mạc phu nhân giả bộ trợn mắt nhìn nàng một cái! Nhưng sau đó, trong lòng hiện lên vô số nghi vấn“Sao ngươi lại ở đẩy, không phải ngươi …” Nhận được ánh mắt như muốn giết người của con, nàng biết điều im miệng lại“Ta mạng cứng Diêm vương không dám nhận a!”“Vậy thi thể kia là ai ?” Nàng đã điều tra cẩn thận qua, trong Mạc phủ không có tỳ nữ mất tích, vì vậy mới khẳng định là nàng a !“Thi thể? !” Ngọ Lăng Phong nhìn Mạc Kính Phong, sao hắn không nói cho nàng biết a ?“Cho nên các ngươi mới nghĩ người gặp xui xẻo là ta ?”“Ai ~ dù sao cũng không tìm thấy ngươi !”Ngọ Lăng Phong nhịn không được khinh thường, đây chính là nhược điểm của cổ đại.
37 Lại lần nữa, Ngọ Lăng Phong nói hết lai lịch của mình một lần nữa ! Trong đó dĩ nhiên cũng có chút thêm mắm dặm muối. Cái gì xe hơi, máy lạnh, ti vi, … Mạc Kính Phong càng nghe càng hồ đồ, nhưng trọng điểm nhất chính là —“Ngươi ~ ngươi từ 1 ngàn năm sau đến ? ? !” Mạc Kính Phong thật lâu sau mới dám tin chuyện này là thật“Xác thực là một ngàn ba trăm tám mươi tám năm sau này!”Mạc Kính Phong nhìn nàng, giống như muốn nhìn thấu cả người nàng ! Người hắn yêu là người đến từ 1 ngàn năm sau, có nên tin không ?“Ta biết ngươi ngươi không tin được, cho nên lúc trước mới không nói cho ngươi nghe !” Cũng biết sẽ có kết quả này! Nhưng hắn cũng trấn định hơn mẹ hắn! Ban đầu nàng nói cho nàng ta, đầu tiên nàng ta kinh ngạc, sau đó sửng sốt, cuối cùng là hỏi : “Đùa vui lắm phải không ?”, hoàn toàn bị doạ cho ngây người“Cho nên ~ ngươi thật sự là người tương lai!” Nghĩ đến những cử chỉ hành động kì lạ của nàng, Mạc Kính Phong bắt đầu tin“Đúng vậy ~ chúng ta cũng vậy !” Hướng tiểu đần đến gần hắn, lộ ra nụ cười vô cùng “thân thiết”“Các ngươi ~” Mạc Kính Phong lúc này mới bắt đầu nhìn kĩ ba nữ tử trước mắt ! Trừ cô bé khả ái vừa nói ban nãy, hai người kia thuỷ chung vẫn giữ nụ cười ôn hoà, nhưng từ bản thân lại toả ra một cỗ hàn khí ! Nhưng đều giống nhau ở chỗ rất xinh đẹp, nhất là cô gái toả ra hàn khí kia, xinh đẹp như tiên nữ giáng trầnNgày thứ hai! Cả Mạc phủ sôi sùng sục! Nha hoàn gia đinh cả phủ đều bàn tán về ba cô gái mới đến ! Cao hứng nhất phải là Mạc phu nhân ! Cả ngày thu xếp cho các nàng “Tẩy trần”, tay trái kéo một đôi, tay phải bắt một đôi lôi kéo các nàng, muốn các nàng nói một chút chuyện về ngàn năm sau ! Không để ý đến người nào đó sắc mặt càng lúc càng đen, khoé miệng càng lúc càng cứng ngắc, chỉ có mình nàng là thao thao bất tuyệt về nhân loại đời sau ! Cái gì mà bay trên trời, còn bay vào vũ trụ …“Khụ khụ ~” chịu không nổi nữa ! Ngọ Lăng Phong nhìn thoáng qua Diệp Tĩnh Tịch cười đến cứng ngắc cùng Hiên Viên Dạ đang trong mơ ! Một buổi chiều hoàn hảo coi như bị đạp nát“Khụ khụ khụ ~~” Ngọ Lăng Phong nhấn mạnh âm điệu để xem có người chú ý hay không“Tiểu Ngọ? Cảm lạnh sao?” Mạc phu nhân rốt cục chịu được liếc nhìn nàng một cái! Nói xong lại mặt mày hớn hở hàn huyên cùng Triêu Hiểu Đồng! Ngọ Lăng Phong cảm giác như có quạ bay qua từ trong đầu“Cái kia ~ ta đưa hai nàng đi nhà vệ sinh ! Các ngươi cứ từ từ hàn huyên!” Ngọ Lăng Phong nháy mắt với Diệp Tĩnh Tịch một cái, sau đó khẽ đẩy Hiên Viên Dạ một chút, nhưng cũng không dám dùng sức mạnh, Dạ thiếu ngủ chính là khủng bố nhất !Hiên Viên Dạ cố gắng nâng mí mắt lên ! Cố gắng không tức giận, nữ nhân này sáng sớm đã đánh thức nàng dậy, so với lão đầu tử chỉ có hơn chứ không kém“Tốt tốt ~~ Mau trở lại”Hô ~ tự do ~! Nhận được sự chấp thuận, ba người rời đi một cách dễ dàng“Không hiểu sao ngươi chịu được nàng nữa” Hiên Viên Dạ xoa xoa cái trán, đây chính là hậu quả ngủ không đủ giấcNgọ Lăng Phong bất đắc dĩ cười cười!“Ngươi có tính toán gì không?” Diệp Tĩnh Tịch nói đến trọng điểm!“Lão đầu tử không phải nói ở đâu cũng có thể phát huy sở trường sao ? Đã lâu cũng chưa “làm việc”, ta muốn thử sức lại một chút!”“Khi nào động thủ!” Vừa nói đến liền làm nàng chịu không được ! Nếu cứ ngơ ngác ngồi đây suốt hai ngày chắc chắn sẽ điên mất ! Huống chi nàng cũng không thể ngốc quá lâu, “người nào đó” đã bảo nàng phải mau trở về! Hiên Viên Dạ đột nhiên nghĩ đến nụ cười tựa tiếu phi tiếu của ai kia, tim không tự chủ được đập gia tốc lên ! Đáng chết ! Sao lại nhớ đến tên vô lại kia ! Vì giúp Ngọ mượn Đồng Hoa kính nên nàng mới cầu xin hắn thôi! Nhưng hắn lại không giữ lời hứa, cứ kéo dài mãi, còn bảo động thủ động cước được là tự nhiên – do hắn nói !“Trở về sớm vậy sao ?” Ngọ Lăng Phong nhìn nàngHiên Viên Dạ trợn mắt trở về nhìn nàng“Đồng hoa kính không phải của ta!”“Nhưng ngươi muốn có cũng không khó”“Ta không muốn nợ nhân tình!” Hiên Viên Dạ tìm một lí do tuyệt hảo“Ngươi biết hắn?” Đây mới là trọng điểm nàng muốn biết! Dạ rất ít ~ không ~ chưa từng “theo” một người lâu như vậy ! Đặc biệt là nam nhân!“Có thể!” Cũng không tính là quen thuộc, ít nhất theo suy nghĩ của nàng là như thế ! Hiên Viên Dạ nhanh chóng chuyển đề tài, “Mau mau động thủ đi, bà bà ngươi thật đáng ghét quᔓKhụ khụ ~ ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi !” Ngọ Lăng Phong mất tự nhiên nói, Hiên Viên Dạ nhún nhún vai, nàng ta có khó chịu hay không thì nàng biết rõDiệp Tĩnh Tịch lại cười cười“Ngươi đã tìm hiểu được rồi sao ?” Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, câu nói này không thể khinh thường“Ừ!”Chỗ tốt khi có tiền là gì ? Tùy tiện đến đầu đường tìm tên khất cái, cho chút tiền, ăn chút đồ ăn ngon là có thể lấy được thứ ngươi muốn! Cái Bang sao ~ ở trên ti vi thấy còn tưởng rằng là hư cấu, không nghĩ tới cổ đại thật sự có, hơn nữa tin mạng lưới tin tức còn lớn hơn cả ti vi! Nếu như vừa lúc đụng với “Có bối phận” hiểu rõ nói, mà nàng tốt xảo bất xảo đụng phải thứ X ( lão khất cái vẻ mặt tự hào giới thiệu Cái Bang lịch sử khởi nguyên, cuối cùng để cho chính nàng coi là coi là hắn thuộc về kia một đời, chắc hẳn phải vậy luôn luôn có thể không dùng não cũng không cần nàng dĩ nhiên tự động mang quá, dù sao biết hắn thuộc về “Đời cấp” là được rồi sao! ) đời trưởng lão! Đeo Mạc Kính Phong len lén chuồn đi cùng lão khất cái ở trong ngôi miếu đổ nát ăn bỗng nhiên thịt chó, cá tính không câu nệ tiểu tiết nàng không có mấy cái tựu cùng hắn kết thành anh em kết nghĩa! Trở lại bị Mạc Kính Phong đau huấn một bữa lấy được thu hoạch chính là muốn tin tức không một bỏ sót!Nói đến đối phương, trách nhiệm của nàng là lớn nhất! Nói ngày đó, nàng thật sự hại Lưu Phúc quá tham! Suốt nửa tháng không thể hành động, lại càng không thể ngồi lên nhà vệ sinh ! Hắn vốn không muốn nhanh hạ thủ như vậy, nhưng bị nàng chọc tức nên hắn nổi điên muốn lấy mạng nàng ! Cùng với sát thủ Ngô Vạn Lợi liên kết hại nàng! Ai ngờ Mạc Kính Phong đã nhanh chóng bảo vệ nàng, làm bọn họ không có cơ hội hạ thủ, rốt cuộc cũng tìm được cơ hội, chính là trận hoả hoạn ngày đó ! Chỉ là bọn hắn không ngờ tới hai người bọn họ đột nhiên gây lộn, Mạc Kính Phong may mắn thoát chế không nói , nhưng ngay cả nàng cũng thoát khỏi số kiếp ! Lưu phúc vốn tưởng rằng mọi chuyện đại công cáo thành, mừng rỡ chạy đến thư phòng muốn trộm khế ước thương nhân của Mạc gia, ai ngờ người định không bằng trời định, Mạc Kính Phong đã sớm dời hết đồ đạc đi ! Không thể tìm được thứ mình muốn, hắn biết mọi chuyện bại lộ, cho nên vội vàng rời đi, đến Ngô phủ tìm kiếm che chở! Bây giờ vẫn núp trong Ngô phủ không dám ra ngoài ! Nhưng để xem hắn có thể trốn được bao lâu, chậm nhất là ngày mai, nàng có thể buộc hắn ra cửa! Mà Ngô vạn lợi… Nàng tuyệt đối sẽ cho hắn để lại ấn tượng khó quên với nàngĐầu tháng, ban đêm, gió đêm nhẹ xao động nhành cây, làm tăng thêm bầu không khí quỷ dị! Ba bóng dáng yểu điệu nhanh chóng nhảy ra khỏi tường rào của Mạc phủ, thoăn thoắt như mèo hoang, vô thanh vô tức rời đi, người mê ngủ như Dạ còn tưởng chưa có chuyện gì xảy ra, dĩ nhiên là trừ 2 người đằng sau.
38 “Ngươi ục đích của các nàng là gì ?” Lâm Gia Hưng có chút hăng hái hỏi bạn tốt bên cạnhKhuôn mặt Mạc Kính Phong dung nhập vào trong đêm tối, tuy không nhìn được khuôn mặt nhưng toàn thân lại tản ra một cỗ khí lạnh ! Trên thực tế, hắn đã giận điên lên rồi...
39 “Chết tiệt ngươi! Ai cho phép ngươi tự tiện quyết định ?!” Mạc Kính Phong không biết nên tức giận hay lo lắng, tia máu trong mắt ngay cả bóng tối cũng không thể che lấp! Ngọ Lăng Phong thầm nuốt nuốt nước miếng! Xong! Bị bắt quả tang! Nghĩ vậy, nàng nhắm mắt lại tìm kế sách, không ngờ lại để Mạc Kính Phong hiểu lầm“Ngọ Nhi ~ ngươi làm sao vậy? ! Không được làm ta sợ! Không được” Khi thấy nàng nhắm mắt lại, trong nháy mắt, khuôn mặt Mạc Kính Phong trở nên trắng bệchRống ~! Có cần quan trọng hoá vậy không ? Ngọ Lăng Phong quyết định đổ dầu vào lửa, thành công làm Mạc Kính Phong lo lắng không ngừng“Ngọ Nhi ~ ““Mạc ~ Mạc Kính Phong ~ ta sắp không được ~ ““Ngọ! Đừng nói chuyện!” Diệp Tĩnh Tịch nhướng mày đến kiểm tra vết thương giùm nàng! Ngọ Lăng Phong vươn ngón tay ra len lén ngắt nàng một cái.
40 Chuyện đánh nhau ở Ngô phủ bắt đầu kinh động đến quan phủ, người trong Ngô phủ tố cáo người của Mạc phủ đến làm loạn với quan phủ ! Ai ngờ bọn họ lộng xảo thành chuyên, quan phủ điều ta liền thấy được sổ sách bị rớt trên sàn nhà của Ngô Vạn Lợi, nhờ thế nên điều tra được chuyện hắn hãm hại Mạc gia, cộng thêm Lâm Gia Hưng dùng một chút quan hệ, vì vậy liền tuyên bố người Mạc phủ vô tội, trực tiếp thả đi.