141 Có một số chuyện không thể nào dùng lý tính để nói rõ ràng. Chính như Vân Phàm lúc này, hắn không muốn suy nghĩ đến bản thân sau này thế nào, chỉ cần trước mắt ra sao.
142 Phong linh không gian vốn dĩ là do thần hồn hiển hóa mà thành, chỉ cần thần hồn có thể bất diệt, phong linh không gian sẽ tồn tại vĩnh hằng. Hoặc có thể nói ngược lại, phong linh không gian tồn tại, chứng tỏ thần hồn không có vấn đề gì.
143 Không có Tà Thần hò hét, sơn cốc trở về nét yên bình vốn có. Vân Phàm lúc này mới dò hỏi: "Tiền bối, vừa rồi người nói trong cơ thể của Tiểu Ngu có song hồn, vậy bây giờ hắn hiện tại không đáng ngại gì chứ? Còn có hồn tinh của Tiểu Ngu vì sao lại không giống hồn tinh của linh thú khác, hơn nữa còn xuất hiện tại vị trí con ngươi? Có thể có chuyện gì không?""Chuyện đó không cần lo lắng.
144 Thánh lịch năm 8981, cuối xuân, mưa rả rích. Thiên Khung đế đô, bên trong hoàng thành. Lúc này, hơn ngàn đại thần tề tụ ngoài triều đình, đang đợi cánh cửa hoàng điện mở ra.
145 Mặt ngoài thì La Thiên học viện chính là chi nhánh của Đế quốc tiên viện, nhưng trên thực tế, hai bên từ trước đến giờ vẫn tồn tại hoàn toàn độc lập với nhau.
146 Cơ Thiên Tình, chính là một thiên tài, hay chính xác hơn là một thiên tài tuyệt thế. Thân là Cửu hoàng tử của Đế quốc, nhưng vì mẫu thân mất sớm mà chịu đủ mọi khi dễ trong hoàng cung.
147 "Ta ở trên đường đã gặp ca ca của ngươi. . . Hắn rõ ràng là nhận ra ta, nhưng lại cố ý không muốn thừa nhận. "Lời nói của Thiển Y có chút không đầu không đuôi, ngược lại làm cho Vân Mục cùng Thanh Thanh cảm thấy ngạc nhiên hơn.
148 "Hưu —— ""Phốc phốc phốc phốc!"Phi điểu kinh tán, bước chân hỗn loạn. Nam tử thấy dị trạng phát sinh, vội vàng kéo nữ tử kia ra sau người mình nói: "Đồng Đồng cẩn thận! Ta sẽ bảo vệ ngươi!""Mau tránh ra!"Quát lớn một tiếng, nữ tử chẳng những không lùi bước, ngược lại đẩy nam tử kia ra: "Có phải muốn đánh nhau hay không, đừng có cản đường ta!""Ách, vậy cũng tốt.
149 Một màn đột nhiên xuất hiện, để ọi người sững sờ không biết nói gì. Nơi này chính là sâu trong Cấm Đoạn sơn mạch, mặc dù là khu vực linh thú cấp thấp sinh sống, nhưng đồng dạng cũng tràn đầy hiểm nguy.
150 "Đa tạ ân cứu mạng của thiếu hiệp!""Ta tên là Vân Phàm. ""Ách, đa tạ Vân Phàm thiếu hiệp!""Không cần. "Đối với sự cảm kích của Thiên Hà, Vân Phàm cũng không để tâm.
151 Sâu trong Cấm Đoạn sơn mạch chính là mảnh đất hoang vu vắng vẻ, hung hiểm bao trùm, nguy cơ rình rập khắp chốn. Tiên đạo tu sĩ bình thường cũng không cần phải nói, cho dù là tiên đạo cao thủ lịch lãm tu hành, cũng không thể trụ lại nơi này quá lâu như thế.
152 Đại Càn cổ quốc là một trong tứ đại đế quốc, nằm ở phía đông nam của Thánh Linh đại lục, diện tích trải dài ngàn vạn dặm. Mặc dù lãnh thổ quốc gia của Đại Càn không bao la rộng lớn như các đế quốc khác, nhưng nơi đây thổ địa hết sức phì nhiêu.
153 Lạc Nhật thành, chính là một tòa biên thành nằm ở cực tây của Đại Càn, ngụ ý mặt trời lặn về mảnh đất vô biên. Tòa biên thành này đã đi qua vạn năm lịch sử, đã từng yên diệt bao lần trong kiếp nạn, rồi lại phục hồi từ trong liệt hỏa.
154 Nhất phẩm hương cư, khách tựa vân lai. Đi lên lầu trên, đại đường rộng rãi ngồi không ít người túm năm tụm ba, có người cao giọng bàn tán, có kẻ cúi đầu thì thầm, có người cơm nước no nê, có kẻ say xỉn lèm bèm, thậm chí còn có một vị thanh niên trang phục như thư sinh đang giảng giải không ít chuyện ly kỳ.
155 Thức ăn của nhất phẩm hương cư quả nhiên là thơm ngon đặc biệt!Lạc hoa ngư, bách linh kê, cửu bảo trân, bàn long thiện, hoàng kim hà, phúc mãn đường, phượng triêu hoàng.
156 Vạn bảo lâu nằm giữa lộ khẩu ở đường lớn của nam thành, nằm ở vị trí dễ thấy nhất. Lầu các khí phái cao quý, trang sức xanh vàng rực rỡ, làm cho tu sĩ tới lui ngang qua nơi đây thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên nhìn ngắm.
157 Thiên địa linh vật chính là những thứ do thiên địa dựng dục sinh ra, bởi vì không có sinh mệnh ba động, cho nên không thể hóa thành sinh linh. Nhưng thiên địa linh vật lại ẩn chứa đại lượng bổn nguyên tinh hoa trong mình, vô cùng thích hợp cho tu hành hoặc là luyện chế hồn khí đan dược, nhất là sau khi tiên đạo Trúc Cơ, mỗi lần tăng cao cảnh giới đều không thể thiếu sự trợ giúp của thiên địa linh vật.
158 Phòng khách đột nhiên xuất hiện mấy vị khách không mời, hơn nữa thái độ phi thường ngông nghênh. Thấy cảnh tượng này, Vân Phàm cau mày, Thiên Hà cùng Phương Đồng lại càng tức giận không dứt, ngay cả Tiểu Thải cũng cảm thấy không vui.
159 Đối với võ giả, Vân Phàm từ trước tới nay luôn có cảm tình rất tốt. Bởi vì trong những người mà hắn tiếp xúc, đại đa số võ giả đều là tính cách hào sảng, trực lai trực vãng, trong lòng không có nhiều âm mưu tính toán.
160 Trên đường lớn không khí lại rơi vào trầm tĩnh, mọi người như ngừng thở!Chỉ thấy cánh tay phải của Hầu Diệu Tước bị đánh nát, cả người giống như diều đứt dây, bay ra ngoài, sinh tử không rõ, cùng tình hình của Long thị huynh đệ giống nhau như đúc, thậm chí còn thê thảm hơn mấy phần!Đường đường võ đạo đại sư, lực trọng sáu trăm quân, hơn nữa quyền ý ngưng thật, ý chí ngưng tụ, đã bước vào cảnh giới võ đạo đại sư đỉnh phong, lại bị một tên thiếu niên dùng một quyền đánh gần chết! Nếu đối phương là tiên đạo cường giả còn có thể lý giải, nhưng đối phương đồng dạng là một võ giả, chẳng lẽ hắn là võ đạo tông sư? !Sao có thể như thế! ?Nhìn vẻ ngoài của thiếu niên này, hẳn là còn chưa tới hai mươi tuổi! Nếu quả thật là võ đạo tông sư, cần thiên phú cùng cơ duyên kinh khủng thế nào chứ?.