181 Sinh mệnh chi trọng, từ trước đến giờ cũng không thấp hèn. Thanh âm của Vân Phàm rất nhẹ, cũng rất mạnh mẽ rất kiên định, mọi người ở đây đều là tu sĩ, nghe thấy rõ ràng hiểu được.
182 "Chúng ta đi! Đi mau!"Một tiếng hô hoán đầy hoảng hốt vang lên, người của Thập Nhị đồng minh xoay người bỏ chạy, nhìn qua dị thường chật vật, cùng bộ dáng hăng hái lúc trước có thể nói là khác biệt một trời một vực.
183 "Từ đường chủ!"Phục hồi tinh thần, Dư Hương lập tức có quyết định: "Ngươi tự mình đi một chuyến, cần phải liên hệ với vị y sư kia, trước tiên tìm kiếm lai lịch của đối phương, nếu như có thể, mời hắn đến chỗ Tán Tu minh chúng ta.
184 Trải qua hai ngày hai đêm chiến đấu hăng hái, đợt thú triều thứ nhất rốt cục tan đi, cả Lạc Nhật thành nghênh đón an bình ngắn ngủi. Lúc này đang là buổi trưa, cửa nam tường thành một mảnh không khí trầm lặng, có người dựa vào tường mà nghỉ, có người ngã xuống đất ngủ say, có người thì kéo thân thể mỏi mệt bước về nơi nào đó trong thành.
185 "Rốt cục bắt đầu rồi sao?"Trên một chỗ ban công ở tường thành, Lăng Triển Bằng nhìn thú triều xâm nhập, khóe miệng lộ ra vẻ âm lãnh tà dị. "Ngô Đào, ngươi tới đây.
186 Toàn bộ quảng trường lâm vào yên tĩnh. Không ít người lặng yên chảy nước mắt, nghẹn ngào không tiếng động. Có người đau lòng, có người áy náy, có người trầm mặc.
187 Giữa quảng trường, hai cái quang cầu khổng lồ, giống như vầng mặt trời nho nhỏ, xua tan đi hắc ám, quét sạch nỗi lo âu, mang tới cho lòng người ấm áp.
188 Trên cổng thành, Lăng Triển Bằng đang ngồi tu luyện, dưới chân đột nhiên truyền đến lay động kịch liệt,Tình huống như vậy, làm cho Lăng Triển Bằng biến sắc, trong lòng dâng lên dự cảm xấu.
189 Sáng sớm hôm sau, màu máu bao phủ. Ngoài thành la hét dần dần biến mất, đợt thú triều thứ hai rốt cục qua đi, cả tòa Lạc Nhật thành lần nữa lâm vào yên lặng.
190 Tứ đại đế quốc, tứ đại Thánh Địa, bao trùm hết thảy, chí cao vô thượng. Ở trong mắt đám người Dư Hương, tiên đạo tổng minh đã coi như cao cao tại thượng, mà Đại Càn Thánh Địa tồn tại, bình thời căn bản nghĩ cũng không dám suy nghĩ nhiều, sợ có chút khinh nhờn.
191 Kể từ sau ngày Thập Nhị đồng minh được thành lập, để tiện việc nghị sự, Chiêm Hùng liền đem thành lâu chiếm lấy, lập làm tổng bộ tạm thời của Thập Nhị đồng minh.
192 "Cái gì! ?"Cảm nhận được hàn quang sát người, Lăng Triển Bằng cảm thấy sửng sốt, ngay sau đó lâm vào trong khôn cùng sợ hãi, đó là một loại sợ hãi khi bị tử vong bao phủ.
193 Dưới cổng thành, tán tu nghe chuyện chạy tới càng lúc càng nhiều, trong đó không thiếu võ giả. Thập Nhị đồng minh vô cớ giữ chiến lợi vốn thuộc về bọn họ, tự nhiên khiến ọi người tức giận!Hôm nay, dưới sự dẫn dắt của Vân Phàm cùng Lương Khâu đám người, trên vạn người tụ tập chung một chỗ, thanh thế lớn mạnh, cơ hồ đem cả thành lâu vây kín tới con kiến cũng khó thoát, muốn tìm Thập Nhị đồng minh để lấy lại những thứ thuộc về mình.
194 Thập Nhị đồng minh đột nhiên nội loạn, mọi chuyện nằm ngoài dự liệu của mọi người. Có Ngô Đào đứng ra làm chứng, Chiêm Hùng nhất thời bị đẩy đến phía đối lập, cho dù là mấy vị lão Đại của mấy thế lực bình thời như Thiên Lôi để Chiêm Hùng chỉ đâu đánh đó, giờ phút này cũng không dám ra mặt, bởi vì hành vi của Chiêm Hùng , đã chạm đến mấu chốt nhất của tán tu, cũng chạm đến điểm mấu chốt của nhân tộc.
195 Nam thành xảy ra động tĩnh lớn như vậy, tự nhiên làm cho thế lực khắp nơi chú ý tới. Đối với hành động không khôn ngoan của Vân Phàm, không ít người cười khẩy.
196 Tả Phi đã chết, chết rất oan ức. Hắn vốn không muốn thực sự động thủ với Vân Phàm, nào ngờ Tiêu Dật Long đứng đằng sau giật dây sai khiến, cuối cùng rơi vào thảm cảnh thân tử đạo tiêu.
197 "Lão gia tử! Đồng Đồng! Các ngươi cuối cùng cũng tới rồi!"Thiên Hà đi tới trước mặt Phương Lôi cung kính thi lễ, sau đó hướng về phía Phương Đồng nhếch miệng cười cười.
198 Tâm tư đê mê, trầm mặc tuyệt vọng. Toàn bộ tán tu cũng yên lặng cúi đầu, không cam lòng lại chỉ có thể bất đắc dĩ. Bao gồm cả Lương Khâu đám người, bọn họ đã hoàn toàn mất đi dũng khí phản kháng, dùng chút thực lực của bọn họ, căn bản không phải là đối thủ của tam đại thế lực, chứ nói chi là đắc tội với đệ tử Thánh Địa.
199 Trên tường thành không khí âm trầm ảm đạm. Lại một vị tiên đạo cường giả chết ở nơi này, chết trong tay của Vân Phàm, hơn nữa còn bị một quyền đánh chết.
200 Thiên địa chợt biến sắc, giống như bước sang ngày tận thể. Tiêu Dật Long vốn định tự mình xuất thủ bắt Vân Phàm, lại bị Phương Lôi ngăn cản không buông bỏ, căn bản không thể nào dời đi, cho đến khi dị tượng diễn ra.
Thể loại: Xuyên Không, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Số chương: 50