241 Cửa vào cung điện bị chặn lại, nhất thời khơi dậy lửa giận trong lòng đông đảo tán tu. Đoạn tài lộ của người khác cũng giống như giết cha giết mẹ, thù này bất cộng đái thiên!Đoạt cơ duyên của người khác cũng giống như ngăn người thành tiên, hận này thương hải nan bình!Tán tu cửu tử nhất sinh mới đặt chân được đến nơi này, cho dù cuối cùng không thể có được cơ duyên, cuối cùng ít nhất cũng phải có một tia cơ hội, một đường hi vọng.
242 "Lạc Nhi tỷ tỷ! ! !"Tống Tiểu Phong cảm thấy đầu óc trống rỗng, hắn đã mất toàn bộ thân nhân, hắn không muốn giờ này mất cả Tạ Lạc Nhi. Tế ra phong linh hoàn, triệu hồi tiên linh, nắm chặt hồn bảo.
243 Thiện ác từ trước đến giờ vốn chỉ có một ranh giới rất mong manh. Tôn Nghiêm thời khắc này cảm thấy tâm tình hết sức phức tạp, hắn rất cảm kích ân cứu mạng của Vân Phàm, nhưng cũng rất muốn từ chỗ của Vân Phàm biết được chút ít tình huống về cung điện.
244 "Lạc Nhi tỷ tỷ!"Tống Tiểu Phong dùng sức giãy dụa khỏi hai tay của Thiết Đường, đuổi theo Tạ Lạc Nhi!Thiên Hà đám người đồng thời xuất thủ, đáng tiếc song phương cách nhau khá xa, căn bản không kịp cứu người.
245 Bước vào trong thí luyện chi môn, dưới chân là một con đường u ám, không nhìn thấy điểm cuối, cũng không biết con đường này dẫn đến nơi đâu. Hai bên đường đi đều là thạch bích làm từ thanh ngọc, khắc họa một vài bức bích họa cổ xưa, phảng phất chất chứa đầy năm tháng , đó là những dấu vết cho dù vượt qua ngàn năm vạn năm cũng khó có thể xóa nhòa.
246 "Tiểu tử, nơi đây là địa phương nào?"Sau khi xử lý xong thương thế trên người, Thiên Âm lão quái mới chăm chú đánh giá hoàn cảnh chung quanh. Nơi đây vô cùng yên tĩnh, không cảm thấy được khí tức gì, phảng phất ngăn cách với bên ngoài.
247 Ra khỏi lối đi, trước mắt trở nên sáng sủa vô cùng. Vân Phàm cùng Thiên Hà đám người đứng trong một mảnh hoang vu, thiên không không có mặt trời, thế giới vẫn sáng, trừ đại địa nứt nẻ, không có bất cứ thứ gì, càng không có dấu hiệu của sinh mệnh.
248 Giết! Giết! Giết!Tống Tiểu Phong khí thế tăng cao, sát khí lượn lờ quanh thân. Trong quá trình giết chóc không ngừng, Tống Tiểu Phong càng đánh càng hăng, giết chóc tựa như đã biến thành bản năng của hắn.
249 "Hống hống hống! ! !"Ngàn vạn con địa linh thú, giống như thủy triều lao tới. Vân Phàm cùng Thiên Hà đám người tựa như đá ngầm trong cơn sóng dữ, dưới sự công kích của địa linh thú nửa bước cũng không lùi.
250 Trên hoang nguyên, hoàn toàn yên tĩnh. Từ xưa đến nay, những người theo đuổi con đường tiên vũ đồng tu đâu có ít, nhưng chưa từng nghe qua chuyện tiên vũ tương dung.
251 Bước vào cửa lớn của tòa cung điện thứ hai, chung quanh liền tối đen như mực. Vân Phàm cảm thấy trước mắt tối sầm, tất cả mọi thứ đều biến mất, đã không thấy bóng dáng của Thiên Hà đám người.
252 "Đồng Đồng đi ra rồi sao, thế nào, có gặp nguy hiểm gì hay không?"Thiên Hà hấp tấp chạy đến trước mặt Phương Đồng, đánh giá đối phương từ đầu đến chân, xác định đối phương không xảy ra chuyện mới buông lỏng tâm tình.
253 Bên ngoài tòa cung điện, Thiên Âm lão quái cùng Tống Tiểu Phong đang dừng bước quan sát. Hôm nay đã là ngày thứ mười bọn họ đặt chân vào di tích, trên mặt nét mệt mỏi khó có thể giấu diếm được.
254 Trong đại điện, không khí trở nên thâm trầm. Ánh mắt của mấy vị đầu lĩnh, nhất nhất rơi vào trên người Thiên Âm lão quái. Một mặt là kiêng kỵ, mặt khác lại muốn lôi kéo.
255 Trong hư không, tinh thần lóng lánh. Lúc này, Vân Phàm như đặt mình giữa cả bàn cờ, thiên địa làm bàn, tinh thần làm quân cờ, còn hắn chính là người đánh cờ.
256 Bước vào tòa cung điện thứ tư, không gian vặn vẹo. Vân Phàm cùng Thiên Hà đám người lạc vào trong mê trận, ly tán khắp nơi, không thể giúp đỡ lẫn nhau.
257 Mỗi người đều có nhược điểm, chẳng qua trong rất nhiều thời khắc, mọi người chỉ thấy được nhược điểm của người khác mà quên mất nhược điểm của bản thân.
258 Tạ Lạc Nhi vừa nói xong, đại điện nhất thời trầm tĩnh. Có thể so với cửu tinh cường giả, thậm chí còn mạnh hơn!Mọi người ở đây, thực lực cao nhất chính là Vân Phàm, cũng chỉ có Vân Phàm mới có thể có thực lực ngang với cửu tinh tiên linh, cho dù là Thiết Đường còn nửa bước là đặt chân tới bát tinh, cũng kém hơn đâu chỉ một bậc, Thiên Hà cùng Phương Đồng lại càng không cần nói, ở trước mặt cửu tinh cường giả căn bản không chịu nổi một kích.
259 Phần thưởng của cửa ải thứ bảy nhiều tới mức mọi người khó lòng tưởng tượng. Chỉ thấy trên tế đàn, lưu quang lấp lánh các loại màu sắc, bao quanh từng kiện kỳ trân dị bảo, làm cho người ta hoa mắt.
260 Thiên địa có luân hồi, vạn vật đều tại bên trong,Mỗi bước là sinh tử, quay đầu tất cả không?. . . Một sinh mệnh đi đến chung kết, đại biểu ột sinh mệnh khác bắt đầu, tuần hoàn liên tục, sinh sôi không dứt.
Thể loại: Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 26