1 Chương 1: Bát Quái Lô. (1) - Nhị ca, nhị ca, huynh tỉnh lại đi! Trong mơ mơ màng màng, Lâm Tiêu tựa hồ nghe được thanh âm nức nở của một nữ tử, ngay lập tức một cỗ hương thơm thiếu nữ truyền vào trong mũi hắn.
2 Chương 2: Bát Quái Lô. (2) Đây là canh an thần, nấu từ táo đỏ, hạt sen, gia nhập chút mảnh vỡ của An Thần thảo, có thể dưỡng khí, tỉnh thần, trấn an, cường thân kiện thể.
3 Chương 3: Mãnh Hổ quyền pháp. - Thật sự là đáng sợ! Lâm Tiêu hồi tưởng trí nhớ trong đầu mình, thổn thức không thôi, cuộc chiến tranh quy mô lớn như vậy còn thảm thiết hơn cả thế chiến ở kiếp trước, trong suốt trăm năm chiến tranh, nhân loại từ số lượng hơn trăm tỷ dân cư, mãi tới khi chiến tranh chấm dứt chỉ còn lại vài tỷ, trong toàn bộ quốc gia, chỉ có tứ đại đế quốc cực mạnh nhất miễn cưỡng còn tồn tại, còn lại vô số quốc gia bị tiêu diệt, mà tứ đại đế quốc cũng bởi vì có sự xuất hiện cường giả đỉnh phong nên bảo tồn được như bây giờ.
4 Chương 4: Ác khách đến nhà. (1) Nghe thanh âm tức giận của muội muội, Lâm Tiêu nhướng mày, đi nhanh ra phòng khách, ở trong ấn tượng của hắn, Lâm Nhu là một thiếu nữ ôn nhu như nước, rất ít nổi giận, hiển nhiên đối phương đã làm nàng phẫn nộ.
5 Chương 5: Ác khách đến nhà. (2) Hắn đã sớm nghe nói Lâm gia nhị tử là một người điên trong tu luyện, một lòng muốn trở thành chân võ giả, nhưng hắn thua kém đại ca hắn quá xa, đến nay còn trong giai đoạn luyện thể, mình đưa ra điều kiện hấp dẫn, Lưu quản sự tin tưởng Lâm Tiêu nhất định không thể cự tuyệt.
6 Chương 6: Quát lui. Chuyện mua bán huân chương võ giả tuy thịnh hành, nhưng phần lớn đều là song phương tình nguyện, hơn nữa bán huân chương bình thường đều là một ít gia đình võ giả bình thường, nhưng Lâm gia là huân chương tứ cấp, một khi nháo lên Võ Điện, chỉ là một quản sự nho nhỏ chỉ sợ chết như thế nào cũng không biết.
7 Chương 7: Toản Địa Giáp. Đồ thú trường là do Võ Điện Tân Vệ thành cùng thành chủ phủ liên hợp thành lập, tổng cộng có ba nơi, Lâm Tiêu làm việc trong đồ thú tràng nằm tại vị trí ngoại ô thành nam Tân Vệ thành, đã công tác hai năm.
8 Chương 8: Yêu thú phân thân. (1) - Tuy Toản Địa Giáp là nhất tinh yêu thú, lại rất khó đánh chết, chất thịt kém cỏi, không thể ăn cũng không thể làm thuốc, lân giáp phòng ngự thật mạnh, nhưng quá dày nặng cũng không thích hợp làm áo giáp, có thể nói không có tác dụng gì, luận giá trị còn không bằng một con dã thú, cường giả có thể một búa đánh chết ít nhất là chân võ giả nhị chuyển, thật không biết hắn đem con Toản Địa Giáp này chở về làm chi… Nhìn nhìn Toản Địa Giáp, Lâm Tiêu khó khăn, đối với loại yêu thú đao thương khó nhập này, cho dù kỹ thuật giải phẫu của hắn cao tới đâu cũng khó xuống tay.
9 Chương 9: Yêu thú phân thân. (2) - Mình lại biến thành một con yêu thú sao? - Nga, không, mình có một yêu thú phân thân! Lâm Tiêu ngồi trên sàn nhà lạnh lẽo, đầu óc ngây ngẩn.
10 Chương 10: Khiêu khích. Cầm chứng từ, Lâm Tiêu khiêng túi lớn rời khỏi văn phòng, đi ra đồ thú trường, có hóa đơn của Vương tổng quản, thủ vệ trực tiếp cho đi.
11 Chương 11: Người nhà. (1) Cho dù không hiểu rõ kẻ ngấp nghé huân chương trong nhà mình là ai, nhưng căn cứ đủ loại biểu hiện, trong lòng Lâm Tiêu khẳng định nhất định có La Hạo bên trong.
12 Chương 12: Người nhà. (2) - Nhị ca, huynh đang làm gì vậy? Muội gọi mấy tiếng rồi! - Vừa mới trở về nghỉ ngơi một chút, cho nên không nghe được. Lâm Tiêu ngồi dậy, ánh mắt dừng trên túi nhỏ Lâm Nhu cầm trên tay: - Mang thức ăn ngon gì về cho nhị ca sao? Lâm Tiêu cười đi tới.
13 Chương 13: Chiến đấu. Lâm Tiêu luyện công khắc khổ, quả thật như kẻ điên cuồng, bởi vì cha mẹ đi sớm về trễ nên không hay biết, nhưng Lâm Nhu lại thấy rõ ràng, trong lòng vừa lo lắng lại vừa vui sướng.
14 Chương 14: U Lan thảo. Trong khoảnh khắc đã có gần mười đầu Huyết Sài Lang bị trọng thương hoặc tử vong, sự cường đại của Lâm Tiêu làm hơn mười đầu lang còn lại đều sợ hãi, trong ánh mắt bắt đầu hốt hoảng.
15 Chương 15: Chém giết thảm thiết. (1) - Nhất tinh yêu thú Khuê Lân Cự Mãng! Lâm Tiêu trầm xuống. Tuy rằng đều là nhất tinh yêu thú, nhưng lực công kích cùng độ linh hoạt của Toản Địa Giáp chỉ thuộc trung đẳng, mà Khuê Lân Cự Mãng lại là một trong những yêu thú đáng sợ nhất của nhất tinh yêu thú.
16 Chương 16: Chém giết thảm thiết. (2) Trên người Toản Địa Giáp thứ gì là cứng nhất? Không hề nghi ngờ chính là móng vuốt sắc bén có thể khai sơn phá thạch kia, da dắn cứng rắn chỉ hơi ngăn trở một lát liền bị móng vuốt Lâm Tiêu cứ thế xuyên thấu qua không chút lưu tình, hung hăng đâm vào trong.
17 Chương 17: Hấp thu Linh Dược. Túi mật rắn lạnh buốt tiến vào trong bụng, không đợi Lâm Tiêu có phản ứng, một cổ nhiệt lực to lớn liền từ phần bụng khuếch tán ra, nhanh chóng lan tràn khắp toàn thân, Lâm Tiêu cảm giác cơ bắp toàn thân mình đều nóng lên.
18 Chương 18: Thực lực tăng lên. (1) Lòng như lửa đốt đi vào sau núi, Lâm Tiêu đi đến chỗ mình cất kỹ U Lan Thảo, trông thấy hai cây U Lan Thảo hoàn hảo được bọc trong da rắn, lòng của hắn mới hoàn toàn để xuống.
19 Chương 19: Thực lực tăng lên. (2) Vốn trong tưởng tượng của hắn, mình khổ luyện rất nhiều năm, mỗi ngày đều trải qua tu luyện cực hạn, tuy rằng trước khi cũng có dùng thảo dược trị liệu không nhập lưu, nhưng hiệu quả cơ bản không lớn, nội thương trong thân thể có lẽ cực kỳ nghiêm trọng, nhưng không biết tại sao, giờ phút này Lâm Tiêu lại phát hiện, nội thương trên người mình cũng không tính là quá nghiêm trọng, phần lớn là thương thế do những ngày này khổ luyện cùng với chiến đấu với Toản Địa Giáp lúc trước lưu lại, hôm nay dưới sự trị liệu của U Lan Thảo đã khôi phục không sai biệt lắm rồi.
20 Chương 20: Khảo thí thực lực. (1) Mặc dù khí lực của mình dưới sự trợ giúp của U Lan Thảo đã tăng lên đến ngoài 650 cân, nhưng lợi dụng linh dược và đan dược để tăng lên khí lực, dù sao sẽ có tổn hại đạo cơ, nói thông tục một chút chính là khí huyết tăng lên còn chưa củng cố, tương đối phù phiếm, rất dễ dàng xuất hiện biến cố, cần tu luyện khắc khổ, triệt để dung hợp khí huyết tăng lên vào trong thân thể, mới thật sự là vững chắc.