81
82
83
84
85
86
87
88
89
90
91 "Ừ! Điều này cũng không tệ, ngươi xem ai có thể làm phó sứ?" Viên Thiệu hỏi. "Chúa công, theo ty chức thấy, Hứa Du Hứa Tử Viễn ăn nói khéo léo, có thể làm phó sứ cho Quách Công Tắc!" Phùng Kỷ đang ngồi, nghe Quách Đồ nói, hắn đã biết rõ Quách Đồ muốn tìm người phân gánh trách nhiệm, vì vậy, Phùng Kỷ lập tức tìm ra một Hứa Du không có mặt ở nơi này, như vậy sẽ không sợ Hứa Du hắn không muốn! Dù sao chờ tới khi Hứa Du hắn biết rõ, chúa công đã ban mệnh lệnh xuống, cũng không tin Hứa Du hắn dám vi phạm mệnh lệnh của chúa công! "Được rồi! Hãy để Hứa Du cùng đi!" Viên Thiệu nói.
92 Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cuối cùng triều đình Trường An ra quyết định là do Lã Bố chỉ huy kỵ binh làm tiên phong, mà Chu Tuyển chỉ huy đại quân đối kháng Hứa Thành! Tuy rằng Lã Bố bất mãn, thế nhưng, sau khi được Công Dã Kiền khuyên giải, hắn lại tự biết ở trên phương diện quân sự, bản thân hắn không bằng Chu Tuyển, Lã Bố vẫn đành phải từ bỏ ý đồ đoạt quyền, Cứ như vậy, triều đình ở Trường An rút ra mười lăm vạn đại quân, dùng Lã Bố chỉ huy thủ hạ năm vạn kỵ binh làm tiên phong, tiến về trước, đón đánh Hứa Thành.
93 Vừa lúc đó, rốt cục Lã Bố cũng dẫn quân xông tới! Lúc này, Đao thuẫn binh quân Hứa Thành muốn đối phó với đại quân bộ binh Chu Tuyển , cung nỗ thủ rơi vào uy hiếp chính diện của Cự thuẫn binh, không còn có người có thể chiếu cố tới Lã Bố hắn và ba vạn kỵ binh! Có thể nói Lã Bố hắn nguyện ý đánh ai thì đánh người đó! Lã Bố cũng rất khó xử! Đánh đội ngũ nào bây giờ? Thật sự rất khó lựa chọn! Nhưng mà Hứa Thành lại cho hắn một đáp án! Chứng kiến Lã Bố đến, Hứa Thành, người đã tiến hành nghiên cứu Lã Bố cực kỳ thấu trieejy lại một lần nữa dùng tay ra hiệu cho Lã Bố từ phía xa! Lập tức Lã Bố cũng nhớ tới vừa mới trải qua thất bại không lâu, sổ sách lớn nhất nên tính toán ở trên người Hứa Thành này, cho nên, hắn lập tức chỉ huy đại quân, thẳng tiến, đánh tới chỗ Hứa Thành đang đứng! "Ha ha! Thật sự mãnh liệt! Lã Ôn Hầu quả nhiên là Lã Ôn Hầu!" Hứa Thành khẽ cười một tiếng, hạ lệnh: "Phát tín hiệu! Cờ tung bay!" Cứ như vậy, "Bởi vì Đại tướng quân, Ôn Hầu Lã Bố dũng cảm dẫn đầu ba quân, tự mình dẫn đại quân công kích Hứa Thành, khiến cho Hứa Thành không thể không trốn tránh, cuối cùng, dẫn đến quân Hứa Thành tan rã lòng quân, một trận đại chiến, cuối cùng chấm dứt với thắng lợi nghiêng về đại quân triều đình!" "Mà sau một trận đại chiến này, tuy rằng quân Hứa Thành quân kỷ ngay ngắn, nhưng có không ít binh sĩ chạy trốn tứ tán, Hứa Thành cũng không khỏi không lui binh về phương hướng Đồng Quan, nhưng mà, bởi vì vô cùng tự tin, đại quân mà Hứa Thành mang theo đại bộ phận đều là bộ binh, cho nên, Lã Ôn Hầu có thể đoạt trước một bước, đi đến Hoa Âm, ngăn cản con đường trở về của Hứa Thành, mà bởi vì đại bộ phận Cung nỗ thủ tử thương, thủ hạ binh lính không có bao nhiêu sĩ khí, cho nên, đối mặt với kỵ binh của Lã Bố, quân Hứa Thành không thể tiến hành đánh trận như lần trước, rơi vào đường cùng, hắn chỉ còn cách kích động sĩ khí còn sót lại, khơi dậy ý chí trong quân, cuối cùng rốt cục phá tan đại quân Chu Tuyển đang ngăn chặn ở phía sau, bỏ chạy vào bên trong Ung Châu!" "Mà sau khi trải qua liên tục ba trận đại chiến, Hứa Thành vốn mang theo mười vạn đại quân, đi theo ở bên cạnh hắn đã không còn đủ năm vạn.
94 Chu Tuyển không biết Từ Hoảng thật sự đã rời khỏi Uyển Thành, quân Hứa Thành cũng không phái ra một Đại tướng khác đi tới trấn thủ Uyển thành, nhưng bên trong Uyển thành vẫn đang có đại quân canh giữ.
95 "Coi như cũng được!" Hoàng Trung âm thầm gật đầu một cái. Thảo nào tiểu tử này cũng dám tới khiêu chiến, vẫn có chút bản lĩnh. Hoàng Trung biết rõ chính bản thân mình đã dùng bao nhiêu lực lượng.
96 Mà nhìn hai người như hai chú chọi gà, hai ánh mắt đều mở to tròn, trừng mắt như người chết, trên cánh tay cũng nổi gân xanh, cả hai đều muốn dốc hết khí lực, khiến mọi người đứng ngoài quan sát cũng cực kỳ khẩn trương, chỉ sợ bọn họ vạn nhất xảy ra điều xấu! Lưu Bị lo lắng cho huynh đệ của mình, bên cạnh hắn cũng chỉ còn một người có thể đánh nhau; mà Khoái Lương thì lo lắng cho Hoàng Trung, Kinh Châu khó được có được một viên hổ tướng, nếu lại bị tổn thương, sẽ tìm người khác ở nơi nào đây? Đột nhiên, một tiếng thét, từ ngoài - trướng truyền đến! "Địch tập kích!" "Cái gì?" Người đầu tiên kịp phản ứng, không phải là Lưu Bị với Khoái Lương đứng ngoài quan sát, còn cả Trương Vệ, ngược lại là hai người Trương Phi với Hoàng Trung đang hết sức chăm chú đọ sức với nhau! "Địch tập kích từ nơi nào?" Hai người đồng thời buông lỏng tay ra, nhanh chóng chạy ra ngoài trướng! "Ha ha ha!" Ngay khi hai người sắp đi ra ngoài đại trướng, Từ Thứ đột nhiên cười ha hả! "Ngươi.
97 Huỳnh Dương, Trương Liêu suất lĩnh đại quân năm vạn, dùng Cốc Nông, Phương Đồng làm phó tướng, Liêu Giang làm Tán Quân hiệu úy, bảo vệ chặt thành trì! Phía sau, là hai quan Hổ Lao, Tỵ Thủy, tướng phòng thủ theo thứ tự là Thái Sử Từ với Ngụy Duyên, quân hai vạn năm nghìn, tổng cộng mười vạn đại quân, thành thế tam giác, hỗ trợ lẫn nhau.
98 Ngay khi đám người Liêu Giang trong đêm hỏa thiêu Tào doanh gà bay chó chạy, khiến cho sĩ khí đối phương đại chấn động, Tây Bộ, Quan Trung, Hứa Thành vẫn đang mang theo ba nghìn thân vệ kỵ binh không ngừng trốn tránh hơn mười vạn kỵ binh của Lã Bố cùng đồng minh bao vây chặn đánh, mà sau lưng những kỵ binh này, còn có bộ binh của tất cả bộ phận cộng lại chừng mười lăm vạn người đang đi theo! Nói cách khác, hai vùng Ung Lương tổng cộng hơn ba mươi vạn đại quân —— chặn đánh ——ba nghìn kỵ binh của Hứa Thành! Một khoảng thời gian này, Mã Đằng với Hàn Toại từ phía bắc Lương Châu tới đây, vốn khi tới bờ bắc Vị Thủy, thấy Hứa Thành không có ý đồ vượt sông, cả hai để lại một phần nhỏ binh mã, phối hợp địa phương quân thu thập tất cả đội thuyền ở bờ sông Vị Thủy không còn một mảnh, sau đó, kỵ binh với hơn mười vạn bộ binh, vượt qua Vị Thủy, cùng đại quân Lã Bố từ phía đông đánh tới, đại quân Lý Thôi Quách Tỷ Trương Tế Phàn Trù từ phía tây bộ đánh tới, ba đường vây kín, phân bậc thang mà đuổi giết Hứa Thành với chút ít thủ hạ của hắn, truy kích khiến cho Hứa Thành không ngừng lượn quanh ở bờ nam Vị Thủy, mắt thấy vòng vây càng ngày càng nhỏ ( vùng phía nam, tất cả đều là núi lớn, đi vào đi tới, không nhất định có thể trở ra! ), nhưng lúc nào Hứa Thành cũng rất cảnh giác.
99 "Lã Bố, ngươi muốn che chở người này?" Diêm Hành quát, Ngụy Tục, tên khốn này, cũng dám mắng hắn là đồ nữ nhân! "Đúng thì sao?" Lã Bố âm trầm hỏi. Mấy ngày này, tam lộ đại quân, hai lộ đại quân kia cũng không coi trọng hắn, hắn đã sớm muốn giết người lập uy! Hơn nữa Hứa Thành lại chạy thoát khỏi vòng vây dầy đặc như tường đồng vách sắt, càng làm cho hắn nổi giận muốn điên lên.
100 Mà lúc này, đại quân Kinh Châu cùng Hán Trung từ phía nam tới, cũng gặp phải đối thủ lợi hại! Tuy rằng quân Kinh Châu liên hợp tiến quân cùng quân Hán Trung, nhưng vì để cho Trương Vệ hết hy vọng, Khoái Việt pha trộn năm vạn quân Hán Trung mà Trương Vệ mang theo cùng mười vạn quân Kinh Châu, bởi như vậy, dù Trương Vệ có ngàn biện pháp, hắn cũng không thể một mình đào tẩu! Mà Trương Vệ thì sao? Tuy rằng hắn không nghĩ tới việc chạy trốn, nhưng hắn có ý định tìm cơ hội từ chính trong quân mình, ỷ vào quân thế, đàm phán cùng quân Kinh Châu.