141 Hứa Thành với tâm tình nhẹ nhõm, hắn muốn đi Ký Châu để chơi "Đùa", thế nhưng Viên Thiệu cũng không biết, hắn cũng không có tâm tình biểu diễn vì Hứa Thành, tuy hắn cũng không biết biểu diễn đã bắt đầu.
142 Đương nhiên, Viên Hi chỉ là một sự việc nho nhỏ xen vào giữa! Tiết mục chính thức vẫn còn ở phía sau!Hứa Thành cũng không đi về hướng phủ của Viên Thiệu!Phương hướng của hắn là võ đài Nghiệp thành! Nơi đây vốn được Viên Thiệu xây dựng dùng để duyệt binh, chỉ có điều, lần này, nơi đây không phải dùng để duyệt binh, toàn bộ giáo trường, rất nhanh đã tràn ngập người của gia tộc quyền thế Ký Châu bị quân Hứa Thành bắt tới.
143 Hứa Thành quét sạch hậu viện của mình xong, đồng thời với đó ở tiền tuyến, Chinh Nam đại tướng Từ Hoảng của hắn cũng vì hắn mà khai thác hai vùng lãnh thổ rộng lớn, đây chính là Hán Trung cùng Tây Xuyên!Từ Hoảng với sự trợ giúp Đặng Bách Xuyên ở bên trong, thành công công phá Tam đại quan ải Tây Xuyên: Gia Manh quan, Bạch Thủy Quan, còn có Kiếm Môn quan! Mà còn sót lại Phù Thành cùng Lạc Thành, căn bản cũng không thể ngăn cản hắn trong thời gian quá lâu!Trong khi Lưu Chương trong trạng thái thất kinh đang thương nghị cùng thủ hạ, Từ Hoảng cũng nghỉ ngơi đủ! Đại quân xuất phát.
144 Làm thế nào? Đương nhiên là trước tiên cần phải bắt người tới hỏi hỏi tình huống!Chuyện này được tiến hành vô cùng thuận lợi! Ngụy Duyên rất nhanh bắt được cơ hội, bắt được một đám nhỏ binh lính Giang Đông đi lạc.
145 Sau khi tất cả đều chuẩn bị sẵn sàng, Tào Nhân xuất phát, mục tiêu, Chu Hoán, Phan Chương!Mà Chu Hoán cùng Phan Chương lại thật sự không ngờ Tào Nhân sẽ đến nhanh như vậy! Sơn trại vừa mới xây dựng không lâu!Thế nhưng Tào Nhân đã tới, bọn hắn cũng không thể nói người ta chơi xấu, muốn cùng người ta nói: chúng ta còn không chuẩn bị sẵn sàng, các ngươi này một ít thời gian lại đến! Đây chẳng phải là ngu ngốc sao?Cho nên, cũng chỉ có đánh mà thôi, thế nhưng đối với Chu Hoán cùng Phan Chương mà nói, cách nói phù hợp với tình huống thực tế hơn thì chính là bị đánh!Tào Nhân triển khai mấy vạn đại quân, bao vây dưới chân núi, sau đó, mạnh mẽ tấn công lên sơn trại.
146 "Chỉ đùa một chút, nào cần nghiêm túc như vậy?" Đoán việc như thần, Hứa Thành cười nói. "Chúa công, ngài là chủ của mọi người chúng ta, kiểu vui đùa này không thể được, không ra thể thống gì!" Giả Hủ còn chưa kịp lên tiếng, Trần Cung ở bên cạnh biểu thị vẻ bất mãn đối với hành vi của Hứa Thành.
147 Chứng kiến phản ứng của Mi Phương, Hắc Long khẽ nhếch miệng, trong nội tâm hắn càng tràn đầy khinh thường, là nhị gia Mi gia thì đã sao nào? Chính mình nói cho hắn biết chuyện trọng yếu "Chúa công rất không cao hứng" như vậy, rõ ràng cũng không có ý định trả thù lao, thật sự là keo kiệt.
148 "Ngừng!" Hứa Thành lớn tiếng quát lên điên cuồng!"Chuyện gì? Chúa công!" Mi Phương lập tức im miệng. "Ngươi nói Hoàng Đế là dòng họ nào?" Hứa Thành hỏi.
149 Trong chốc lát, Thái Trung đang ở trước cửa nha môn huyện Tân Dã đã nhìn thấy Lưu Bị cùng Trương Phi, hắn ngẩng đầu lên, đang định nói chuyện, rồi hắn lại một cái trừng mắt của Trương Phi làm cho sợ tới mức thân thể khẽ cong lại, lùi lại sau mấy bước, một mực thối lui đến sau lưng một loạt binh sĩ mới dừng lại, sau đó, sau đó ánh mắt hắn nhìn sang một hàng binh sĩ đang đứng ở trên đường, lúc này hắn mới lại đứng thẳng người lên.
150 "Đúng vậy, Bị cũng nghĩ như vậy!" Lưu Bị nói tỏ vẻ đồng ý với Trương Phi. Hiện tại ai cũng biết người nào có thể đảm nhiệm, Tôn Quyền đã được bồi dưỡng làm người nối nghiệp Giang Đông.
151 "Đúng vậy, Huyền Đức công, ngài không lấy Kinh Châu, chẳng lẽ ngài muốn mang mảnh đất cuối cùng của Hán thất tặng cho gian tặc Thái thị nhất tộc sao?" Y Tịch cũng ở một bên chen vào nói.
152 "Ta đột nhiên cảm thấy có một chút lo lắng. Nếu như lần này Giang Hạ thất thủ, Cảnh Thăng huynh không phái ta xuất binh thì sao?" thần sắc Lưu Bị đôi chút khẩn trương, hắn lên tiếng hỏi.
153 "Không có! Ta sợ sau khi trở về, chúa công sẽ lại đuổi ta về phương bắc cho trước hết ta muốn trốn ở tại chỗ này!" Bàng Bái vừa uống rượu vừa nói. "Thế nhưng ngươi chính là Chinh Bắc tướng quân, ngươi không đến phương bắc thì ngươi đi đâu? Cho dù ngươi không muốn đi, cũng có thể ở lại Lạc Dương mà! Ngươi cứ xin chúa công là được, chẳng lẽ chúa công sẽ không nể mặt ngươi? Cho nên ngươi cũng đừng nói dối với ta!" Liêu Giang hoàn toàn không tin những gì Bàng Bái nói.
154 Không lâu sau đó đại quân Kinh Châu tiến đến Giang Hạ. Không thể không thừa nhận, phản ứng của Lưu Biểu đối với Giang Hạ thất thủ thật sự rất kịch liệt, tốc độ đánh trả cũng rất nhanh.
155 Tôn Quyền thì sao?Hắn đang dùng cơm!Ai! Làm chúa công không dễ dàng, nhất là phải làm một chúa công tốt thì càng không dễ dàng!Hắn lại không thể trao quyền cho người dưới giống Hứa Thành, cho nên, cả ngày hắn đều có rất nhiều công việc phải xử lý, rất bận rộn, hiện tại mới có thể nghỉ ngơi ăn uống.
156 Thế nhưng đương nhiên Trương Phi Trương Tam gia sẽ không cho là chính mình đã dùng "Lư đả cổn (lăn qua lăn lại)". Trong suy nghĩ của hắn đây chẳng qua đơn giản là "Địa thập bát cổn" !Hơn nữa, vẫn còn có thể dùng để tiến công!Ai bảo hắn lăn một vòng đã khiến cho tất cả mọi người kinh hãi, hơn nữa, hắn lại còn lăn về phía trước, cú lăn một vòng, vừa vặn thu hẹp một khoảng cách không nhỏ về phía mấy người Tôn Quyền, cách tường chắn cũng không xa!"Mau giết hắn!" Ngay khi Tôn Quyền tỉnh ngộ lại thì đã muộn!Bát xà mâu cũng theo chân Trương Phi cùng lăn theo, một trượng tám, cộng thêm cánh tay Trương Phi, khoảng chừng hơn hai trượng! Điều này cũng khiến cho Trương Phi có thể công kích địch nhân nhanh hơn.
157 Chu Nhiên vừa lui lại, thối lui đến vòng chiến của ba người Trương Phi. Rất trùng hợp vào lúc này Trương Phi đưa lưng về phía Chu Nhiên. Trương Phi đang muốn bày mâu quét ngang, chuôi xà mâu di chuyển lùi về sau, Trương Phi lại cảm thấykhông thể dùng sức lực, hắn quay đầu lại nhìn.
158 "Cái gì? Cam Hưng Bá sao có thể mạo hiểm như thế? Chỉ quan sát một chút mà có thể xác định không có quân địch sao? Đây không phải tự hãm hiểm cảnh sao? Thật sự là hồ đồ! Ngươi lập tức trả đám Cung Tiễn Thủ này về!" Tôn Quyền nghe xong Lỗ Túc nói, hắn vội la lên.
159 "Cái gì?" lập tức Chu Nhiên cùng Từ Thịnh đều nhảy dựng lên. "Tốt, thì ra là muốn dùng lương thảo giả để mê hoặc chúng ta, chờ chúng ta rút lui thì mới vận chuyển lương thảo thật đi! Quả nhiên cực kỳ đáng giận!" Chu Nhiên nổi giận đùng đùng kêu lên.
160 "Không thành vấn đề! Người mang tin tức kia tuyệt sẽ không phải là tử sĩ! Hừ! Cũng không phải đánh giết xông ra ngoài từ lớp lớp vòng vây, sao có thể đưa tin xong sẽ chết? Người nọ dùng một chiêu này, khẳng định hắn cho rằng chúa công đang quan tâm tới chuyện Tào Tháo khởi binh, không thể chú ý tới tiểu tốt ki.