1 hiên Diệp Tuyết một mình nhàm chán ở hậu viện Văn gia đi tới đi lui. Nàng cùng ca ca đi tới gặp bạn cũ, nói là muốn ăn mừng Văn lão gia trở về sau đại nạn không chết.
2 hiên Diệp Tuyết nghênh tiếp đôi mắt băng lãnh, ngạo mạn. Hắn có một khuôn mặt tuấn mỹ làm cho người khác nín thở, sống mũi hoàn mỹ cho thấy hắn có huyết thống quý tộc, đôi môi khêu gợi mím chặt, chứng tỏ tức giận của hắn đã đến cực điểm, đây là lần đầu tiên nàng cảm nhận được trên người nam nhân không giận mà có khí thế như vậy.
3 “Này, ngươi đưa ta đi đâu?” Thiên Diệp Tuyết căm tức hỏi. Lúc này hai tay nàng bị trói, sợi dây xấu xa thắt ở bên hông, rõ ràng muốn biến nàng như kẻ đầy tớ ── Xú nam nhân này, nàng không nắm được điểm yếu của hắn, nếu không nàng tuyệt đối sẽ trả lại hắn gấp trăm, gấp ngàn lần!Nàng ngẩng cái cổ trắng nõn lên nhìn những chấm nhỏ sáng trên bầu trời.
4 “Ngươi. . . . . . Có ý gì?”“Chậc chậc, cướp đi đồ quý giá nhất của nàng ── trong sạch. ”“Không! Cái tên càn rỡ! Buông ta ra. . . . . . ” Nàng vừa vội vừa giận lắc đầu, thân thể cũng liên tục vùng vẫy.
5 “Hôm nay chúng ta ở khách điếm, nhưng nếu nàng muốn làm gì ngu ngốc, ta khuyên nàng tốt nhất nên bỏ đi. ” Trước khi vào khách điếm, Hỏa Vô Tình nhỏ giọng cảnh cáo.
6 “Cái gì? !”Thiên Diệp Tuyết chỉ kịp kêu lên một tiếng, tay của hắn đã kéo áo mỏng của nàng xuống, nửa người trên của nàng lập tức hiện ra ở trước mặt hắn.
7 “A ──” Nàng cả người thở dốc vì kinh ngạc, động cũng không dám động. Trong trí nhớ, cảm giác đau đớn như xé rách kia làm nàng không tự chủ muốn lùi bước, nhưng hắn không để cho nàng có bất kỳ cơi hội lui lại.
8 Hôm nay Thiên Diệp Tuyết mặc một xiêm y màu tím mỏng, trên đầu cắm một cây trâm bạch ngọc, làm tôn lên vẻ ngây thơ lại không mất khêu gợi phong tình. Đây là Hỏa Vô Tình sai ngươi đi mua cho nàng, về phần trâm bạch ngọc, là để thay thế trâm ngọc mẹ nàng để lại cho nàng.
9 Một tháng sau ──Bên trong đình viên Thiên gia thoáng qua một bóng người lén lút, chớp mắt, bóng người liền đi tới trước khuê phòng Thiên Diệp Tuyết. Hắn tựa như quỷ mị vô thanh vô tức tiến vào trong phòng nàng ──Đây không phải là lần đầu tiên hắn vào phòng nữ nhân, nhưng đều là được mời quang minh chính đại, chứ không phải giống như bây giờ ── lén lén lút lút.
10 Hôm sau, trời vừa sáng ──“Không được, ngươi phải nhanh đi đi. ”Trong phòng có hai người đang lôi kéo. Thiên Diệp Tuyết dùng sức đẩy Hỏa Vô Tình, muốn đuổi hắn đi.