61 Đã lâm vào cái thế tiến thối lưỡng nan giữa mấy cô gái núi Trường Bạch, huống chi đã có lời hứa trước, Thời Thiếu Côn đành mặc kệ, cho họ muốn kéo lôi đi đâu cũng được.
62 Nghe Khúc Tự Thủy nói thế, Chu Diệp Thanh và Tề Mãn Kiều vội vàng xông tới tính bao vây Thời Thiếu Côn để bắt sống. Thời Thiếu Côn giật mình thối lui ba bước.
63 Thời Thiếu Côn nhướng đôi mày kiếm, chớp đôi mắt sáng rực niềm hy vọng, hỏi :- Như vậy có nghĩa là không phải Chí Tôn giáo chủ đã làm ra việc này sao?Cung Bá Ước nói :- Hiện nay chưa có thể xác định được là ai đã làm.
64 Chí Tôn giáo chủ điềm nhiên mở gói ra xem từ từ. Thời Thiếu Côn hồi hộp, cố định thần chú ý theo dõi sự phản ứng như thế nào của bà ta?Một lát sau, bà đã xem xong.
65 Thời Thiếu Côn giật mình hoảng sợ, vận công một lần nữa, cảm thấy chân khí ở Đan điền đề tụ không nổi, chân tay và bát mạch tê dại cứng ngắt. Quả nhiên là trạng thái trúng độc, không còn nghi ngờ gì cả.
66 Biết không thể tránh né được, Thời Thiếu Côn nhắm mắt chờ chết. Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, tánh mạng Thời Thiếu Côn sắp mất vì một chưởng của Văn phu nhân, thình lình có tiếng gió thổi vạt áo bay phần phật, rồi một bóng người lao tới nhanh như chớp, hét lớn :- Hãy dừng tay!Thủ pháp của người ấy nhanh không thể tả.
67 - Chúng tôi đã đến đây thì nhất định không thể về tay không. Chí Tôn giáo chủ cười lớn nói :- Các ngươi ỷ vào cái gì mà lớn lối?Địa Cực chân nhân liền nói :- Dựa vào võ công của chúng tôi.
68 Thời Thiếu Côn nhìn bóng Chí Tôn giáo chủ đi đã xa rồi thở dài một tiếng, quay mình bước đi. Bạch Thái Vân gọi lớn :- Ca ca, tại sao hôm nay anh có vẻ khác thường như vậy?Thời Thiếu Côn bước lại nói :- Vân muội!.
69 Hai tay Bạch Thái Vân cứ chờn vờn xung quanh sống lưng Thời Thiếu Côn. Cử chỉ này mỗi lúc càng thong thả, nhưng hình như càng tổn hao nguyên lực nhiều hơn.
70 Cánh cửa vừa mở rộng, bên trong một nữ lang ăn mặc thật lộng lẫy nhẹ nhàng uyển chuyển bước ra. Quả nhiên là Lệ Minh Nguyệt. Đi theo nàng là Long Thủ Vu Bà và Độc Vương Sa Thiên Lý.
71 Lệ Minh Nguyệt giật mình ngơ ngác nhìn theo tiếng thét, thấy một bóng đen đã hiện ra sừng sững, cách chiếc sập chừng năm thước. Người ấy là Bạch Thái Vân.
72 Hành động của chàng thật bất ngờ, Bạch Thái Vân ngạc nhiên "ủa" một tiếng, hỏi lớn :- Anh này. . . Tại sao. . . điên rồi hả?Thời Thiếu Côn dừng chân nói :- Người thời xưa không bao giờ ăn của gọi cho không! Ở đời, sống chết có số mạng.