41 Văn Thiếu Côn và Bạch Thái Vân sánh vai nhau theo đường về phía Bạch Dương Lãnh cách trấn bắc ba dặm để gặp Bạch Cốt giáo chủ. Hai người trổ thuật phi hành thoắt một chặp đã đến cùng đường trước mặt một dãy núi cao sừng sững chắn ngang.
42 Nhưng bốn tên này không trực tiếp tham chiến mà chỉ đứng sát vào phía sau, đem song chưởng của mình áp luôn vào lưng Bạch Cốt giáo chủ, đem toàn lực Bạch Cốt thần công của họ dồn hết vào người Bạch Cốt giáo chủ.
43 Trong mười mấy tên U Linh theo Huyền Trung Tử, ai nấy đều dùng the đen bịt mặt khiến người ngoài không nhìn ra diện mạo của mình. Nhưng trong lúc giáp chiến đánh lung tung nhiều mành the đen bị rơi mất nên có nhiều người để lộ bộ mặt thật ra.
44 Đám đông ấy gồm ít nhất cũng đến hai chục người, chính giữa là một cỗ kiệu cũng phủ vải đen, hai bên có bốn con thị tỳ đi kèm. Văn Thiếu Côn liếc mắt nhìn kỹ thì chính là bốn nàng Xuân Hồng, Hà Lục, Thu Cúc và Đông Mai đã từng quen thuộc từ ngày ở trong Nghênh Xuân các.
45 Thời Tư Tình vừa ngã lăn ra, quần hùng ai nấy đều sợ hãi thất sắc, ngay cả bọn U Linh cũng vô cùng ngạc nhiên đứng nhìn sửng sốt chẳng dám nói một lời.
46 Vô danh tăng lại gần thưa rằng :- Sư phụ, Hắc Hải nhi con làm như thế có được hay không?Nhất Liễu thiền sư trợn mắt thét lớn :- Nghiệt đồ! Mi to gan thiệt, dám mượn tiếng bần tăng triệu tập võ lâm đại hội.
47 Chàng cố đem hết sức thi triển thuật khinh công đuổi theo Bạch Thái Vân, không bao đã gần sát sau lưng, cách chừng một trượng, miệng gọi lớn :- Vân muội, Vân muội, anh van em! Anh có lỗi với em quá nhiều.
48 Long Thủ Vu Bà vừa nói vừa đưa tay vào bọc hình như định lấy một vật gì. Huyền Trung Tử hoảng hốt vội vàng cười gượng hấp tấp nói :- Xin Đại nương chớ nóng giận.
49 Long Thủ Vu Bà dùng cường lực buộc Văn Thiếu Côn phải lấy đứa con gái cưng của bà. Tư Mã Huệ chẳng những xấu như ma lem mà tánh tình vô cùng quái gở, chỉ nhìn thấy mặt đã tởm, vừa nghe giọng nói ứa gan.
50 Văn Thiếu Côn nóng lòng như lửa đốt, mải miết đi hoài suốt ba ngày đêm. Chiều hôm thứ ba vừa đến chùa Thiên Trấn, thuộc Ngũ Đài sơn. Đây là một ngôi cổ tự nguy nga đồ sộ, kiến trúc lộng lẫy.
51 Văn Thiếu Côn sửng sốt đưa mắt nhìn quanh. Trong phòng khách đã chất ních cả người, đông như kiến cỏ. Ngoài vợ chồng Văn Tử Ngọc và bốn tên Truy Hồn sứ giả, còn mười hai tên áo xanh bịt mặt toàn là U Linh của Vô Nhân cốc.
52 Thời Thiếu Côn giật mình quay lại thấy bọn Chu Diệp Thanh cũng vừa chạy tới nơi. Chàng vội vàng chắp tay nói :- Xin đa tạ thịnh tình giúp đỡ của ba vị cô nương.
53 Bóng người bay vút vào không gây một tiếng động, trước một số đông quần hùng không ai hay biết. Khi phát hiện ra được toàn thể quần hùng thảy đều kinh hoàng thất sắc.
54 Mọi người hốt hoảng, mấy trăm cặp mắt đổ xô vào hướng đó nhìn sững. Nhất Liễu thiền sư cùng Niệp Sáp hòa thượng đứng trên đài cùng nhìn nhau mỉm cười không nói.
55 Đáp xong Vô danh tăng phi thân nhảy lên đài, cười hì hì nói :- Lão hòa thượng có điều gì sai bảo đồ nhi chăng?Nhất Liễu thiền sư hỏi :- Vật cũ thầy giao cho con đâu rồi?Vô danh tăng sực nhớ lại, chớp mắt mấy cái, nói :- Dạ có đây rồi.
56 Long Thủ Vu Bà vui vẻ nói :- Rể tôi xinh trai tốt tướng, tuổi trẻ tài cao, so với con gái lão rất xứng đôi vừa lứa. Hắn họ Văn tên Thiếu Côn, tuổi tác chưa quá hai mươi.
57 Thời Thiếu Côn nghe Hoàng Lương Mộng nói thế, giật mình kinh sợ vì nghĩ rằng Chí Tôn giáo chủ tuy bị thương nhưng dưới tay bà, thuộc hạ như rừng, nếu họ cố tình mở cuộc tàn sát thì nơi nơi tất nhiên sẽ bị cảnh máu sông xương núi.
58 Bạch Thái Vân mỉm cười, tung mình chạy theo Thời Thiếu Côn như hình với bóng. Bỗng Hoàng Lương Mộng kêu với theo :- Hãy đợi tiểu sinh cùng đi theo với!Nói xong cũng quay mình nhảy theo luôn.
59 Thời Thiếu Côn lặng thinh phi thân ra ngoài miếu. Bạch Thái Vân gọi lớn :- Hãy khoan đã. Nghe nàng kêu, chàng giật mình quay lại. Thời Thiếu Côn nhìn nàng hỏi :- Vân muội, lão sư áo vàng tuy không phải người lương thiện, nhưng đối với bọn ta không oán không thù, để mặc xác ông ta, đừng bận tâm đến nữa.
60 Thời Thiếu Côn bị giam trong nhà đá, dưới đất luôn luôn ẩm ướt không thể nằm nghỉ được, chỉ có đứng và đi đi lại lại cho đỡ đông chân. Chàng đã dùng đủ mọi cách, đánh bằng chưởng, bằng tay, nhưng cuối cùng cũng không thể nào lay chuyển nổi bức tường bằng đá.
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 15