101 Đông Phong Túy nhìn bóng lưng nàng nhảy nhót, hơi có chút thất thần. Theo ý nàng, hắn chính là người tốt?Chờ đến một ngày nào đó, nàng biết được hắn chính là Đạp Tuyết công tử, Đạp Tuyết công tử chính là hắn, nàng sẽ có phản ứng ra sao?Đông Phong Túy chợt có chút buồn bực khó hiểu.
102 “Lãnh Dạ, ngươi đã đến. ”Giọng Đạp Tuyết công tử trầm thấp mà khàn khàn hỏi. Thân hình hắn vẫn không chút xê dịch. Lãnh Dạ yên lặng nhìn hắn. “Đạp Tuyết, ngươi tìm ta?”“Phải.
103 Tuy dùng từ trộm với Lãnh Dạ không thỏa đáng cho lắm, nhưng đúng là hắn trộm. Thế nào là trộm?Không hỏi đã lấy, chính là trộm. Cổ Lạc Nhi lập tức đoạt lấy chiếc vòng, cất trên người, hỏi: “Hắn ở đâu?”Phúc Quý chỉ vào chiếc xe ngựa bình thường ngoài cửa tiệm nói: “Trên xe.
104 Cổ Lạc Nhi thần thần bí bí tiến đến trước mặt Lãnh Dạ, hoàn toàn là một gương mặt bát quái nhiều chuyện. “Nói cho ngươi biết, đừng nhìn hắn ban ngày ngủ lịch sự, thế mà trời vừa tối đã nghiến răng ngáy to, ồn chết đi được.
105 “Hảo chưởng lực. ”Cùng với tiếng khen, Đạp Tuyết đầu che lụa đen từ phía trong đi ra. “Quá khen. ”Lãnh Dạ cũng không nhìn hắn, cầm ấm trà trên bàn, rót hai chén, tự bưng lên một chén nhấp nhẹ.
106 Song, Cổ Lạc Nhi vẫn thuyết phục bản thân, nàng và Đông Phong Túy chỉ là cùng ngủ trên một chiếc giường mà thôi, đâu có phá ranh giới. Hơn nữa, cái mạng nhỏ của nàng đang nằm trong tay Lãnh Dạ, là nàng bị ép nha.
107 Ngồi ở bên cạnh Cổ Lạc Nhi. Hỏi: “Lạc Nhi, có chuyện gì thế? Buôn bán ở Minh Châu lâu tốt như vậy, tháng sau chúng ta có thể mở thêm cửa hàng rồi, tỷ còn chưa cao hứng sao?”Cổ Lạc Nhi lắc đầu.
108 Cổ Lạc Nhi đã hiểu, Đông Phong Linh ám chỉ chính là nhóm người bên cạnh Nguyệt Quý phi. Trang Ái Liên cũng cau mày gật gật đầu. “Lạc Nhi, cô phải cẩn thận đó.
109 Hắn nói, có lẽ, bổ nhiệm Phùng Thái Úy, Hoàng đế khác có dụng ý riêng. Nghe khẩu khí ấy, tựa như hắn hiểu rất rõ về Đông Phong Túy. Trong đầu mơ mơ hồ hồ, như đang nghĩ ra điều gì.
110 “Hắn là hoàng đế, một tiểu nữ tử như ta sao có thể khiến hắn như vậy?”Đông Phong Linh thu lại nụ cười, rất chân thành khuyên Cổ Lạc Nhi. “Lạc Nhi, hoàng huynh ta kỳ thực là người rất có chủ kiến.
111 Cổ Lạc Nhi đối với chuyện trong cung hoàn toàn không biết gì, còn tưởng rằng Đông Phong Túy đang ngủ nướng theo thường lệ. Lúc hoàng hôn, trở lại Tử Tiêu Cung, đang định như trước kia, đến hậu viên tìm Đông Phong Túy.
112 Hắn nghĩ đến chuyện Nguyệt Quý phi thông đồng với Phùng Thái Úy hại Cổ Lạc Nhi liền tức giận. Ngày đó, nếu không phải hắn kịp thời đuổi tới, chỉ sợ tính mạng Cổ Lạc Nhi đã gặp nguy hiểm.
113 Hắn không thích nàng, có thể không để ý tới nàng. Hà tất phải phí tâm để nàng tới Kính Hồ, trêu cợt nàng?Nguyệt quý phi suy nghĩ, không kìm được mà rùng mình một cái.
114 Chợt cảm thấy, hắn so với bất luận lúc nào còn mê người hơn. Đây là lần đầu tiên nàng trông thấy Đông Phong Túy làm việc. “Hoàng thượng, ngài thế mà lại tự mình chèo thuyền.
115 Vấn đề này nàng đã suy nghĩ khá lâu, hiện giờ không ổn, đành phải ra hạ sách này. “Biện pháp nào vậy? Nói mau nha. ”Đông Phong Linh vội vàng lắc lắc Cổ Lạc Nhi.
116 Trời ạ, tên này quá khó đối phó rồi. Đông Phong Linh giả bệnh, ngay cả ngự y còn giấu được, nhưng lại không thể giấu cái tên cả ngày chỉ biết ngủ này.
117 Năng lực Lý Tiến có hạn, sự vụ có chút khó xử thường phải phái người đưa sổ vào hoàng cung, để Đông Phong Túy xử lý. Chỉ có điều bởi Đông Phong Túy đã dặn trước, nên những việc này không có ai biết đến.
118 Bởi vậy, đêm hôm ấy, lúc chuẩn bị đi ngủ, Đông Phong Túy theo thường lệ không chút khách khí kéo Cổ Lạc Nhi lại, nói một câu với nàng. “Lạc Nhi, làm hoàng hậu của trẫm đi.
119 “Vâng, hoàng thượng nói, lễ phong hậu sẽ có người lo liệu, nương nương không cần lo lắng. ”Cổ Lạc Nhi thầm nghĩ, đương nhiên nàng sẽ không lo lắng, nàng còn chưa quyết định về việc làm hoàng hậu.
120 Trong lòng nàng lo lắng, tạm thời không muốn đến Minh Châu lâu, lười biếng nằm dài trong phòng. Hôm nay, đổi thành nàng lười biếng rồi. Trong phòng không có ai khác, mọi người đều đã bị nàng đuổi ra, chỉ còn một mình nàng.
Thể loại: Dị Giới, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50