161 Cổ Lạc Nhi giương mắt đánh giá bốn phía. Vừa nhìn, lập tức cả kinh đến ngây người. Chỉ thấy xung quanh ao toàn bộ đều là cây, không biết cây gì, trên cây phủ đầy lá vàng.
162 Nhiễm Sương công tử cười nhạo một tiếng. “Đã nói rồi, thương thế của cô chưa khỏe hẳn. Còn muốn vội vã ra ngoài nữa không?”“Muốn thì muốn. Có điều, nếu huynh có thể giúp ta truyền tin, ta sẽ không lo lắng về chàng nữa, có thể an tâm dưỡng thương rồi.
163 Tuy rằng, hắn rất thích động tay động chân gì gì đó với nàng, nhưng hắn chưa từng làm vậy với những nữ nhân khác nha. “Vậy, Nhiễm Sương công tử, huynh nói ta ăn cái gì mà ngọc lộ kim phong đan, vậy đó là loại dược gì ? Có thể tan trong rượu sao? Còn nữa, ta ăn khi nào?”Nhiễm Sương công tử kéo tay Cổ Lạc Nhi qua để bắt mạch, lại khép mắt suy nghĩ một chút.
164 Nàng có một mình Đông Phong Túy là đủ rồi, nàng không nghĩ muốn thêm nhiều diễm ngộ như vậy. Thêm một diễm ngộ, chẳng khác gì rước lấy phiền toái, không có gì hay cả.
165 Nàng biết, biểu hiện khác thường của Đông Phong Túy trước đó là vì không tìm thấy nàng, trong lòng đau đớn, cần phát tiết. Chuyển biến sau đó, đương nhiên vì Lãnh Dạ đã nói tung tích của nàng cho hắn.
166 Cổ Lạc Nhi chạy nhanh tới trước mặt Đông Phong Túy, dừng ngựa. Muốn gọi hắn, nhưng cánh mũi đau xót, toàn bộ lời muốn nói đều nghẹn trong cổ. Nhiễm Sương cũng dừng ngựa, cách bọn họ ở một khoảng xa, yên lặng quan sát.
167 Đông Phong Túy nhớ lại, vừa rồi nói với mấy người kia không có Trang Ái Liên. Không bằng nói rõ với nàng, về sau đỡ phải phiền toái. Vì vậy dừng lại, nói: “Vừa rồi ta đã nói với các nàng, sau này không cần hồi cung, hãy ở lại Minh Châu lâu, cô cũng làm theo đi.
168 “Được lắm, chàng đã sớm lập mưu?”Cổ Lạc Nhi căm phẫn bất bình chất vấn. Cái tên này, đã sớm không có ý tốt đuổi toàn bộ mọi người trong vườn đi rồi. Mục đích xấu xa, nghĩ là biết.
169 Đông Phong Túy vồ hụt, rầu rĩ không thôi. Khó trách người ta nói nữ tử vô tài thì mới đức. Nữ nhân, vẫn nên ít học đi một chút thì tốt hơn. Nếu Cổ Lạc Nhi không biết võ công, hiện giờ chẳng phải đã ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn rồi sao?Cổ Lạc Nhi mang trọng trách cải tạo kinh tế Vô Ưu quốc trong người, không tiếp tục so đo Đông Phong Túy trốn tránh trách nhiệm nữa.
170 “Đủ rồi, một tát kia, đã đủ. ”Ngữ khí Nhiễm Sương bình thản, nhưng từ trước đến nay gương mặt vốn trắng ngần lại lộ ra sắc xanh. Trang Tam công tử đã thấm mệt, theo bản năng muốn gọi người lên đài đánh hắn.
171 Hóa ra Lý Tiến nghe nói Trang Tam công tử dẫn theo một đám người đến Minh Châu lâu, biết bản tính thường ngày của y, vội bỏ lại công văn chạy tới. Thật ra, chút việc nhỏ ấy, hắn biết Cổ Lạc Nhi và Đông Phong Linh có thể giải quyết được.
172 Nữ tử trong Vô Ưu quốc dưới sự lôi kéo của Cổ Lạc Nhi, sôi nổi ra khỏi nhà, làm việc như nam nhân. Xu hướng nữ quyền ở Vô Ưu quốc tăng vọt. Cuối cùng khiến cho nhóm nam sĩ cảm thấy vô cùng lo âu, thậm chí còn có người dâng thư can gián Đông Phong Túy.
173 Huyên Huyên vốn không ngờ tới mưu đồ nham hiểm của Cổ Lạc Nhi, vỗ ngực cam đoan. Cổ Lạc Nhi làm như thật nói: “Giao cho cô một nhiệm vụ, nếu cô hoàn thành tốt, như vậy, ta có thể để cô thử làm trợ lý tổng biên.
174 Hắn vì người ấy mà thất thần, người ấy trong lòng hắn khẳng định chiếm giữ một vị trí vô cùng đặc biệt. Nàng đã sớm biết trong lòng Nhiễm Sương từng có bóng ma quá khứ, chỉ mong đừng ảnh hưởng đến tương lai của hắn và Trang Ái Liên.
175 Tim Đông Phong Túy chợt nảy lên. Trong lòng có vô số hoa tươi đang nở rộ. Hắn như biến thành đứa bé bảy tuổi kia. Ngày đó, hắn ngồi một mình trong hậu hoa viên Đông cung, tay nâng một quyển sách để đọc.
176 “Vậy ngươi muốn thế nào?”Cổ Lạc Nhi tức giận trừng mắt nhìn nó. Là nó để cho nàng và Đông Phong Túy gặp nhau, chẳng lẽ bây giờ nó muốn chia cắt uyên ương sao?Tiểu Hồ Đồ tiên giơ tay lên, ép xuống.
177 “Ngươi nói cái gì? Mễ Huyên? Nàng cũng xuyên qua?”Cổ Lạc Nhi nhạy cảm bắt lấy cái tên này. Khó trách khi lần đầu tiên nàng thấy Mễ Huyên, liền có cảm giác rất quen thuộc.
178 Cổ Lạc Nhi nghe nó nói cái gì mà đánh mất ngàn năm tu hành, cũng không trách cứ nó gì cả. Lo lắng hỏi: “Pháp khí của ngươi tìm được chưa? Lần này có xảy ra sai sót nữa không?”“Yên tâm, lần này tuyệt đối không sai sót.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 155