81 Trước hết nghĩ biện pháp chạy trốn rồi nói sau. Trong đầu đang nhanh chóng nghĩ cách chạy trốn, đột nhiên giữa không trung lóe lên hắc ảnh, người nọ thân choàng áo đen, đầu đội mũ đen bay lượn trong hỏa tiễn.
82 Nếu như không có Phùng Thái Úy và người liên quan của hắn quấy rối, triều đình này có thể được coi là thập phần trong sạch. Thấy Lý Tể tướng tự mình đến đây,trong số người chen chúc tại đầu đường cuối ngõ cùng mấy cửa hàng bên cạnh lại bắt đầu trộm thì thầm.
83 Không đợi Cổ Lạc Nhi trả lời, vội vàng còn nói: “Nương nương, vậy hạ quan trở về, người tung tin đồn nhảm sẽ mang tới để nương nương xử lý. ”Cổ Lạc Nhi biết rõ, hắn muốn giá họa cho người ngoài, thừa cơ chuồn đi.
84 Tại một bàn trà ngồi xuống. Cổ Lạc Nhi rót trà cho từng người. An ủi: “Chính miệng Hoàng thượng đồng ý cho chúng ta ra ngoài mở trà lâu, hơn nữa cũng không yêu cầu chúng ta giấu diếm thân phận, tại sao chúng ta phải sợ hãi?”Mọi người lại vẫn chưa an tâm.
85 Hắn nghiêm mặt, trừng mắt Cổ Lạc Nhi. Mà đôi mắt Cổ Lạc Nhi mê mẩn trong veo, cũng không biết nịnh nọt Đông Phong Túy, khiến cho cơn giận của hắn tiêu xuống.
86 Hóa ra, vừa rồi hô hấp nàng cảm giác được, không phải Đạp Tuyết công tử , mà là của Đông Phong Túy đáng ghét này. Khoảng cách gần như vậy, hắn không sợ mất vệ sinh sao?Mộng đẹp của nàng a, lại tiêu tan như này.
87 Hắn rất có hứng thú cùng Cổ Lạc Nhi pha trò. Nói thật ra, cuộc sống trong cung quả thật có chút nhàm chán. Nụ cười trên mặt càng thêm sâu. “Lạc Nhi, nàng muốn phục thị trẫm tắm rửa?”Trên mặt Cổ Lạc Nhi càng thêm đỏ ửng.
88 Đông Phong Túy leo lên trên giường, muốn ôm lấy Cổ Lạc Nhi. Nhưng là, không biết như thế nào, tay vừa đặt dưới thân thể nàng, cảm giác ôn ôn nhuyễn nhuyễn lại làm cho hắn vô cùng lưu luyến, không đành lòng mà buông tay.
89 Nước da như bạch ngọc, dưới ánh nến chiếu xuống, mạ một lớp vầng sáng mông lung. Lưng rộng lớn, eo mảnh khảnh, không có một chút thịt dư thừa. Tam giác ngược hoàn mỹ, hình thể mỹ nam hoàn mỹ.
90 Thả tay xuống, khẽ hỏi: “Hoàng thượng, bây giờ cảm thấy thế nào?”Không nghe thấy tiếng trả lời, lại nhìn kỹ một lúc, Đông Phong Túy đã nhắm hai mắt lại, có vẻ như đang say sưa mộng đẹp.
91 Khi Đông Phong Túy tỉnh lại, theo thường lệ vừa lúc mặt trời lên cao. Hắn còn chưa mở mắt, liền phát giác có gì không thích hợp. Trong phòng có người.
92 “Ngoan, không được nhúc nhích. ”Dưới tình thế cấp bách, tiếng “Ngoan” hơn mười năm không dùng cũng tuôn ra khỏi miệng. Đông Phong Túy ở trước mặt thái hậu không dám dùng sức mạnh, đành phải ngoan ngoãn nằm sấp xuống.
93 Đông Phong Túy rốt cục thở phào nhẹ nhõm, biết rõ quở trách đến lúc này, Thái hậu nên chấm dứt rồi. Hắn đoán không sai, Thái hậu rốt cục ngừng miệng như hắn mong muốn.
94 Cổ Lạc Nhi thật không ngờ, cùng ngày, nàng lại gặp được Đạp Tuyết công tử. Trang Ái Liên nghe xong đề nghị của nàng, vỗ đùi nói: “Đúng rồi, ta làm sao không nghĩ tới nhỉ?”Cổ Lạc Nhi cười nhạt.
95 Cổ Lạc Nhi vội vàng phân phó người thị vệ khác thủ hộ ở bên người nàng. “Nhanh, mau đi cứu người. ”Thị vệ lại không chịu xê dịch cước bộ. “Thuộc hạ nhất định phải bảo vệ an toàn của nương nương.
96 Bốn người bịt mặt lẳng lặng đứng, ánh mắt chằm chằm nhìn Cổ Lạc Nhi, chớp cũng không chớp một cái. Cổ Nhạc nhi cũng không dám tiếp tục bắn ngân châm, hai bên cùng căng thẳng.
97 Cổ Lạc Nhi suy nghĩ miên man, bàn tay Đạp Tuyết công tử lại không chút nào có ý tứ chậm lại, rất nhanh đã kéo toàn bộ y sam Cổ Lạc Nhi ra. Cổ Lạc Nhi chỉ cảm thấy trước ngực man mát , xấu hổ đến nhắm hai mắt lại, không dám nhìn Đạp Tuyết công tử.
98 Gió ngừng thổi, đám mây phía chân trời cũng dường như dừng lại. Lại nhìn xuống dưới chân, Cổ Lạc Nhi không còn hoảng hốt sợ hãi như vừa rồi nữa. Phía sau nàng, có một chiếc dù mạnh mẽ bảo hộ, hắn sẽ bảo vệ nàng, nàng đâu cần phải sợ chứ.
99 Đạp Tuyết công tử không trả lời. Thầm nghĩ, nàng ngày nào cũng được thấy diện mạo thật của ta. Chẳng những thấy, mà đối với tuyệt thế mỹ dung ta một chút cũng không động tâm, trái lại còn mê đắm một tên ngay cả dung mạo cũng không biết, quá đáng giận mà.
100 Đông Phong Linh đương nhiên nghe không nghe ra hàm ý trong lời nàng, khuyên giải nàng qua loa vài câu. Cổ Lạc Nhi trở lại hoàng cung, vẫn không yên lòng.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Khoa Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 44
Thể loại: Đô Thị, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Nữ Cường, Ngôn Tình
Số chương: 47
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 25