41 Đúng rồi, Nhiễm Sương công tử y thuật inh như thế, liệu có thể giải Tiêu hồn tán trên người nàng?Chỉ cần giải độc Tiêu hồn tán, nàng sẽ không phải sợ hắc y soái ca kia nữa.
42 Hữu hiệu ngăn cản tạp âm bên ngoài lại. Bằng không, hắn có thể ngủ ngon được sao?Không làm cho toàn bộ hỏa trước bạo phát ra mới là lạ. Giữa trưa làm vậy, nếu không phải tiếng động của Cổ Lạc Nhi quá lớn, kỳ thật là truyền không vào bên trong.
43 Đông Phong Túy đang lúc suy đoán lung tung, đột nhiên trên đùi truyền đến một trận đau nhói kịch liệt. Trời ạ, nha đầu kia lại véo hắn. Nàng thật sự không phải tiên tử, tiên tử có thể véo người lung tung sao?Càng làm cho hắn thiếu chút nữa té xỉu chính là, nha đầu kia véo hắn, bản thân lại vẫn còn mờ mịt không biết.
44 Không biết làm sao nữa , nhìn hình dáng nàng như vậy, Đông Phong Túy đột nhiên nhớ tới bữa trưa ngày hôm qua khi đó Cổ Lạc Nhi trên mặt lấm tấm nước mắt.
45 Mặc dù, hắn buộc nàng đáp ứng, làm gần tám mươi năm Tiên phi. Tương đương muốn cả đời của nàng. Nhưng là, nàng thật sự sẽ ngoan ngoãn làm Tiên phi của hắn cả đời, nghe theo lời sai khiến của hắn sao?Đông Phong Túy rất hoài nghi, phi phi thường hoài nghi.
46 An Thụy giữ vững tinh thần, tiếp tục bẩm báo. “Các nương nương hai ngày này đều họp trong rừng Lê Tuyết, thỉnh thoảng ở cùng một chỗ yên ắng nói chuyện, có lúc lại chơi trò chơi, ăn đồ nướng.
47 Tiên phi nương nương quả nhiên là tiên tử trên trời phái tới sao?Phái nàng đến đem lười biếng đã thấm vào xương tủy của Hoàng thượng ép ra ngoài?Nếu như thật sự là như vậy, đúng là phúc phận của Vô Ưu quốc bọn họ rồi.
48 Đông Phong Linh đang rầu rĩ không vui nằm trong Thính Phong điện. Khắp hoàng cung bị nhóm người Nguyệt quý phi làm cho ngột ngạt bức bách, vừa ra khỏi Thính Phong điện liền thấy vẻ mặt các nàng khiến người ta ghét cay ghét đắng,Hại nàng chỉ có thể nằm ở trong Thính Phong điện.
49 Cổ Lạc Nhi còn nói: “Cho dù muội về sau gả cho người, rời khỏi hoàng cung. Nhưng muội chẳng qua cũng chỉ là từ một cái lao cung này đến một cái lao cung khác, mỗi ngày vẫn phải ở trong nhà, ăn không ngồi rồi, nhàm chán đến phát điên.
50 Hận không thể lập tức bay ra khỏi hoàng cung. Đại khái là có Đông Phong Linh ở đây, Nguyệt quý phi ngược lại cũng không dám đến làm khó dễ. Hôm qua, Đông Phong Linh thần thần bí bí nói: “Lạc Nhi, nếu chúng ta muốn xuất cung thành công, còn phải hối lộ một tôn thần nữa.
51 Đúng rồi, nàng vừa rồi lại bị Cổ Lạc Nhi nham hiểm này lừa gạt. Nàng hôm nay chính là tới giáo huấn nàng ta, làm sao có thể dễ dàng buông tha được. Hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng quát: “Tiên phi, nghe thấy chưa? Còn không mau quỳ xuống trước mặt Bổn cung thỉnh tội.
52 Đông phong Túy khóe môi cũng hơi hơi giương lên. Nguyệt quý phi vừa thẹn vừa giận. Sau một lúc lâu mới cắn răng nói: “Hoàng thượng cùng Thái hậu đương nhiên không cần sự đồng ý của ta, nhưng là các ngươi, trước hết phải xin chỉ thị của Bổn cung.
53 Cổ Lạc Nhi không để ý tới thái giám cùng cung nữ bên cạnh, vài bước vọt tới trước mặt Nguyệt quý phi, tóm lấy vạt áo của nàng. Giơ xiên sắt cầm trong tay lên làm bộ uy hiếp.
54 Tiếp đến là vẻ mặt hưng phấn của Đông Phong Linh từ trong xe nhảy ra ngoài. Nàng vừa rồi qua cửa sổ bên trong xe đã chứng kiến tình hình bên ngoài, cũng đoán được chuyện gì xảy ra.
55 Thái hậu không trả lời nàng, nhìn thoáng qua bốn phía, chậm rãi nói: “Phong Linh mang đến cho ta đồ nướng ăn thật ngon a. ”Cổ Lạc Nhi há lại không nghe ra ý trong lời nàng.
56 Cổ Lạc Nhi đánh thắng trận này, tất cả hậu phi bị Nguyệt quý phi ức hiếp đều được cổ vũ, lòng tin trước nay chưa từng có tăng vọt. Đều vây quanh trước mặt Thái hậu, hiến ân tình.
57 Đáng tiếc, kích động của hắn vừa mới bắt đầu, nước mắt nóng hổi vừa mới nhạt nhòa hai mắt, đã thấy Đông Phong Túy ngồi lên một tảng đá bên bờ. Còn duỗi lưng một cái nói: “Mệt quá a.
58 Đông Phong Linh chỉ cho rằng Cổ Lạc Nhi đang nói giỡn. Cổ Lạc Nhi lại cực kỳ nghiêm túc nói: “Cho dù ta không biết võ công, ta cũng nhất định sẽ có biện pháp.
59 Làm hại hắn luôn ám ảnh trong lòng. Nhưng ngay sau đó, Đông Phong Túy lại nghĩ tới những tiếng ầm ĩ lúc sau Cổ Lạc Nhi gảy ra. Không nên không nên, hắn cũng không thể nghe Cổ Lạc Nhi đánh đàn được.
60 Nghĩ lại, lúc ấy nàng và Đông Phong Linh ở bên bờ Kính Hồ, chung quanh không có người nào khác nha. Đông Phong Linh cũng không có khả năng đến tố cáo, cho dù tố cáo cũng không kịp.