1 "Aaaa. . . !!!"
Tiểu Vy khi tỉnh dậy sau cơn đau đầu thì phát hiện mình đang rơi lơ lửng giữa không trung.
Cảm giác khi nhìn xuống dưới phải nói là rất "vi diệu".
2 Tiểu Vy sau khi xả giận xong thì ngồi bệt xuống bên cạnh Mimi, mong nhận được sự an ủi.
Mimi rất phối hợp cùng với chủ nhân của mình, lấy cánh tay ngắn ngủi, mềm mại xoa lên mái tóc dài màu nâu của cô rồi nói: "Chủ nhân, ngài vẫn còn có em mà! Chúng ta vẫn có thể làm lại từ đầu.
3 Sau nửa ngày thất thần như mất hồn, Tiểu Vy lấy lại "linh hồn" của mình rồi xách cái ba lô to lớn đi về phía cánh rừng rậm rạp.
Suốt quãng đường, Tiểu Vy không nói câu nào khiến cho thú hộ vệ Mimi không khỏi lo lắng.
4 Mimi nhìn Ma Thần trước mặt mình, khuôn mặt có chút hơi tái đi.
Trong ngày đầu tiên đến đây đã bắt gặp một con Ma Thần cấp D thì không biết còn bao nhiêu con nữa tồn tại ở thế giới này.
5 Bế Mimi đến một gốc cây to, xanh rợp bóng mát, đặt xuống rồi kiểm tra vết thương.
Cũng may chỉ bị xước vài chỗ, không đáng lo. Có lẽ thân thể bị bóp chặt quá nên mới ngất đi.
6 Vốn dĩ muốn đi tìm chút thanh quả cho tiểu đệ đang mang ấu tế nên Louis mới phải đi vào rừng tìm nhưng lại đi lạc sâu vào trong.
Tiểu đệ hắn vốn mới chỉ qua nghi lễ trưởng thành đã tìm được bạn đời lại còn mang thai sớm như vậy khiến mọi người trong bộ lạc không khỏi vui mừng.
7 Đau quá. . . Khó chịu quá. . .
Cứu với. . .
Ai đó cứu tôi với. . .
Mimi mau chạy đi. . .
Bố mẹ, con là đứa con bất hiếu. . .
Anh trai, thực ra em rất yêu quý anh.
8 Lâu sau Tiểu Vy thấy người phụ nữ trung niên quay lại, cầm theo một cái xương thú hơi giống cái bát, bên trong là nước trong vắt. Tiểu Vy thực có hảo cảm với vị phu nhân trước mặt, có lẽ bởi bà có một bàn tay ấm áp như mẹ cô, liền không chút đề phòng nhận lấy rồi đưa lên miệng uống.
9 Một lúc lâu sau Lucifer là người đầu tiên hồi tinh thần mở miệng nói như không chắc chắn điều mà mình vừa nghe xong: "Cháu nói như vậy là người đã chém đứt hai cánh tay trên đầu, gây ra những vết thương to rách trên đầu và thân thể của Ma Thần chính là cháu sao?"
Tiểu Vy cũng không giấu giếm gì cả, chỉ gật đầu khẳng định, nói: "Những vết thương đó là tôi gây ra nhưng người giết chết Ma Thần lại là một người khác.
10 Tư thế đầy ám muội khiến không khí thêm xấu hổ, làm người ta phải nóng mặt.
Tiểu Vy hai má đỏ hồng, nói lí nhí: "Cậu. . . cậu có thể bỏ tôi xuống dưới được rồi.
11 Hai người loay hoay dọn dẹp hang động một lúc thì nhìn ra ngoài thấy trời cũng bắt đầu ngả tối. Tiểu Vy quay về phía Louis bảo hắn cũng nên sớm về nhà đi.
12 Bữa sáng xong xuôi, Tiểu Vy bắt đầu nghĩ cách đi tìm ba lô của mình, nhưng căn bản điều đó là rất khó vì cô chỉ là khách ở nơi xa xôi lạ người.
Nếu muốn lấy lại đồ của mình, phải tìm một người am hiểu địa phương và dĩ nhiên người mà cô nghĩ đến đầu tiên không ai khác chính là Louis- người am hiểu và biết rõ nơi đó.
13 Gật đầu, gật đầu rồi!
Dividly kích động nhảy dựng lên, miệng không ngừng nói "gật đầu rồi" khiến Tiểu Vy có chút giật mình.
Cho dù vui quá mức cũng có cần phải quá trớn như vậy không?
Tiểu Vy thực không nghĩ cô lại phản ứng mạnh như vậy, có chút nghi hoặc, chẳng lẽ cô không có bạn bè gì sao?
Cuối cùng cũng không kìm được, Tiểu Vy đành hỏi câu: "Cậu.
14 Sau khi lôi kéo thành công Dividly đến nhà mình, Tiểu Vy trực tiếp dẫn Dividly ngồi lên giường rồi hai người cứ thế buôn chuyện cho đến khi đến khi mặt trời lên cao.
15 Sau khi sử lý xong vấn đề về tên nhóc Ros , Tiểu Vy mới sực nhớ đến người nào đó ngồi yên xem từ đầu đến cuối mà không nói một tiếng nào.
Tiểu Vy cảm thấy kì lạ, tại sao cô lại không nhận ra khí tức của Dividly trong khoảng cách gần như vậy, giống như nó biến mất hoàn toàn trong chốc lát rồi lại xuất hiện.
16 Theo lời dẫn của Dividly, sau hai canh giờ Tiểu Vy cuối cùng cũng tìm được cánh rừng thông.
Cô không biết địa hình nơi này như thế nào nhưng dù gì cũng đến rồi thì nhất định không quay về.
17 Trong khi Tiểu Vy ra ngoài, trong bộ lạc Dực Hổ, Lucifer đang vò đầu bứt tay không biết phải làm gì bây giờ.
Vừa lúc mặt trời lên cao, Dividly chạy sang bảo Tiểu Vy đã chạy vào rừng ma, lúc đó ông suýt sặc nước bọt của mình.
18 Sau một canh giờ tìm kiếm Tiểu Vy một cách điên cuồng, Louis vẫn chưa thấy bóng dáng cô đâu.
Cho đến khi ngửi thấy mùi hương của cô, hắn đi theo rồi phát hiện một vũng máu to, có vẻ là máu của một ấu tế hươu nhưng xác và thân thể đã biến mất.
19 Chuyện xấu hổ như vậy nên Tiểu Vy bắt chấp bị lôi kéo như thế nào vẫn quyết không ngồi lên lưng hổ lông vàng.
Sắc trời cũng đã bắt đầu tối, mà cô thì không phối hợp, Louis đành quả quyết đem cô ném lên lưng rồi bay về bộ lạc.
20 Sau khi thấy Louis đã bay xa, Tiểu Vy lại gần đống lửa cầm miếng thịt lên ăn một cách ngon lành. Tuy thịt không được nêm nếm muối hay gì nhưng vô thực sự cảm thấy đói, mệt vì vậy ăn là rất cần thiết, không có lí gì mà chê được.