1 “ Thương! Bạn có thể hay không chạy chậm chút a? Mình chạy đến đứt hơi luôn rồi. ”Trên sân trường, rất nhanh xuất hiện hai bóng người, một thì đi nhanh về phía trước nhưng vẫn không che khuất vẻ trầm ổn, một thì chạy hỗn hển đuổi theo phía sau.
2 Trên Trái Đất này nơi mà Tiểu Thương yêu thích nhất chính là nước Pháp, bởi vì nơi đây có một người mà cô yêu mến cùng kính trọng nhất. Đó là một người luôn yêu thương, quan tâm cô, ngay cả khi không còn ai bên cô, thì người đó vẫn cố hết sức để bảo vệ cô chu toàn nhất.
3 “ Xin quý khách lưu ý…”“ Chuyến bay XX sắp xuất phát…”“ Chuyến bay XY của hãng Z…”Ngay khi Tiểu Thương bước xuống khỏi máy bay một loạt tạp âm ùa đến bên tai khiến cô nhíu mày, lấy tai nghe ở trên cổ đeo lên rồi tiếp tục dắt hành lý ra ngoài.
4 Đau! Đau đến cực hạn! Đến mức ngay cả hít thở cũng không dám thở mạnh. Đây là những cảm nhận đầu tiên của Tiểu Thương ngay khi tỉnh lại. Đau đến như vậy xem ra là mình còn sống.
5 Do công chúa cùng hoàng tử đều còn nhỏ tuổi cho nên vẫn ở trong tẩm cung của hoàng hậu. Tuy nhiên khi đi ngang qua Ngọc Lan điện thì Tiểu Thương nghe thấy tiếng khóc rất là thương tâm, sau khi thăm dò thì biết được đây là tẩm cung của Nghi phi nương nương, chị em tốt của hoàng hậu.
6 “ Phụng thiên thừa mệnh nữ hoàng chiếu viết, tiên đế, hoàng hậu, thái tử cùng nhị vị vương gia bị Chu Tầm quốc ám sát, Đại công chúa phụng mệnh tiên hoàng lên ngôi xưng vương củng cố triều chính, dẫn dắt quân đội chống lại ngoại xâm.
7 “ Nữ hoàng, người ngàn vạn lần không được gặp mặt những người trong giang hồ đó. ”“ Vạn công công, nếu sợ không cần theo ta, cứ ở lại trong hoàng cung.
8 Thanh Hiên nhìn bóng dáng vừa khuất, trong lòng có nhiều thắc mắc nhưng vẫn là im lặng. Diệp Tử đưa mắt nhìn tiểu nữ hoàng rồi lại nhìn người đã khuất trong bóng đêm rồi lại nhìn tướng công nhà mình, sao cô cảm thấy có mùi gian tình ở đây.
9 “ Nữ hoàng qua bình nguyên và ngọn núi phía trước chúng ta sẽ tới được nơi đóng quân. ” Đình Hạo khẽ khom người hành lễ với người đang đứng trên đỉnh núi.
10 Tại biên quan, Lý Dung Thành chăm chú nhìn ngọn núi cách mình vài dặm không biết đang suy nghĩ gì. Khoác trên mình một thân quân trang, ngũ quan tuấn tú, thần sắc nghiêm nghị nhưng vẫn không che hết được vẻ mong chờ trên gương mặt.
11 “ Tu…tu. . . tu…”Trong đêm tối sương đêm vẫn chưa tan, một hồi tù và kéo dài vang vọng khắp quân doanh. Đây là hiệu lệnh tập hợp toàn quân. Thời gian mới qua nhị khắc canh tư ( khoảng tầm hơn ba giờ sáng), theo sau hồi lệnh tập hợp là tiếng đoàn quân di chuyển, không quá hai khắc mọi người đều đã tập hợp phân chia theo tiểu đội của mình.
12 Khi đám binh sĩ đến nơi tập trung thì nhìn thấy tiểu nữ hoàng của họ đang luyện kiếm với đám người quỷ. Toàn quân đứng yên tại chỗ nhìn không chớp mắt vào đám người kia, một mình tiểu nữ hoàng đang đứng giữa hai mươi người, từng kiếm từng kiếm nhanh như chớp tấn công rồi phòng ngự.
13 “ Vút…”“ Keng…”“ Phập…”“ Bịch…”Tại bình nguyên rộng lớn nơi biên quan của Kỳ Nguyệt quốc đang diễn ra một hiện tượng hết sức kỳ quái. Một đội quân hơn hai vạn người không tập luyện chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới mà hiện tại đang ngồi bu quanh một ngọn đồi nhỏ, hai mắt chăm chú nhìn nhất cử nhất động của hai người đang đấu kiếm trên đó.
14 Một tuần trôi qua, lịch tập huấn của các binh lính hầu như dày đặc. Ngoài một canh giờ nghĩ trưa cùng hai canh giờ buổi tối nghỉ ngơi tự do thì suốt thời gian còn lại đều có người giám sát tập luyện.
15 Thanh tre xanh đậm làm nổi bật lên ngọc thủ nhỏ nhắn tinh xảo, từng ngón tay thon nhỏ trắng noãn như ngó sen. Những ngón tay khẽ dùng lực nâng thanh tre lên chỉ vòng quanh một lượt trên bản đồ khá xa với tầm vươn của cánh tay cô.
16 “Mọi người lui xuống hết đi, ta có chuyện muốn nói với Phong nhi” Huyết Mị đem tầm mắt nhìn qua tiểu Lục và tiểu Thanh khẽ lên tiếng đem bọn họ đuổi ra ngoài, hắn còn chính sự phải giải quyết cho nhanh nếu không hắn sợ mình không kiềm nổi mà ngất đi.
17 Tương truyền, có đoạn thời gian khắp nhân gian nơi nơi đều là tai ương, Thiên đế đã phái bốn linh thú xuống để cứu vớt nhân gian. Trước khi quay lại tiên giới, bốn linh thú đã để lại một phần sức mạnh của mình làm món quà từ biệt nhân danh.
18 ‘Nhột…nhột quá’ Huyết Mị đang mơ màng thì lại cảm thấy trên đùi mình có thứ gì đó trườn qua trườn lại. Hắn từ từ mở mắt ra, thần trí vẫn chưa khôi phục hoàn toàn chỉ là nơi này thật là đẹp.