Chương trước: Chương 102: Trao Đổi
1. Chương 1: Xuyên Đến Cổ Đại
2. Chương 2: Hoàng Thượng Tựa Hồ Rất Mệt Mỏi
3. Chương 3: Vô Ưu Quốc
4. Chương 4: Được Phong Làm Tiên Phi
5. Chương 5: Nguyệt Quý Phi
6. Chương 6: Phiền Toái
7. Chương 7: Trêu Cợt
8. Chương 8: Chống Lại Phi Tử Của Hắn
9. Chương 9: Hoàng Đế Lười
10. Chương 10: Hoàng Thượng Ngươi Có Tiền Hay Không?
11. Chương 11: Hoàng Thượng Keo Kiệt
12. Chương 12: Hoàng Thượng Keo Kiệt 2
13. Chương 13: Hoàng Thượng Keo Kiệt 3
14. Chương 14: Muốn Chỉnh Nàng, Không Có Cửa Đâu! Hừ
15. Chương 15: Muốn Chỉnh Nàng, Không Có Cửa Đâu! Hừ 2
16. Chương 16: Muốn Chỉnh Nàng, Không Có Cửa Đâu! Hừ 3
17. Chương 17: Hoàng Thượng Keo Kiệt Cũng Hào Phóng
18. Chương 18: Hoàng Thượng Keo Kiệt Cũng Hào Phóng 2
19. Chương 19: Xuất Cung 1
20. Chương 20: Xuất Cung 2
21. Chương 21: Xuất Cung 3
22. Chương 22: Hoàng Đế Lười Tính Kế Nàng 1
23. Chương 23: Hoàng Đế Lười Tính Kế Nàng 2
24. Chương 24: Dùng Hoàng Đế Thu Được Lời Lớn
25. Chương 25: Hóa Ra Là Muốn Ép Buộc Nàng 1
26. Chương 26: Hóa Ra Là Muốn Ép Buộc Nàng 2
27. Chương 27: Hóa Ra Là Muốn Ép Buộc Nàng 3
28. Chương 28: Muốn Chán Ghét Chết Hắn
29. Chương 29: Nguyệt Quý Phi Ngoại Tình
30. Chương 30: Nguyệt Quý Phi Yêu Đương Vụng Trộm 1
31. Chương 31: Nguyệt Quý Phi Yêu Đương Vụng Trộm 2
32. Chương 32: Hậu Cung Rối Tinh Rối Mù
33. Chương 33: Nụ Hôn Đầu Bị Cướp 1
34. Chương 34: Nụ Hôn Đầu Bị Cướp 2
35. Chương 35: Ngươi Là Người Của Trẫm, Vì Sao Còn Nghĩ Tới Người Khác? 1
36. Chương 36: Ngươi Là Người Của Trẫm, Vì Sao Còn Nghĩ Tới Người Khác? 2
37. Chương 37: Ngươi Là Người Của Trẫm, Vì Sao Còn Nghĩ Tới Người Khác? 3
38. Chương 38: Tam Đại Công Tử
39. Chương 39: Tam Đại Công Tử 2
40. Chương 40: Tam Đại Công Tử 3
41. Chương 41: Hoàng Đế Lười Tức Giận
42. Chương 43: Lại Bị Trêu Cợt 2
43. Chương 44: Lại Bị Trêu Cợt 3
44. Chương 45: Lại Đang Làm Cái Quỷ Gì?
45. Chương 46: Lại Đang Làm Cái Quỷ Gì 2
46. Chương 47: Bênh Vực Kẻ Yếu
47. Chương 48: Sa Thải Hoàng Đế Lười
48. Chương 49: Sa Thải Hoàng Đế 2
49. Chương 50: Hận Không Thể Hãnh Diện Một Hồi
50. Chương 51: Hận Không Thể Hãnh Diện Một Hồi 2
51. Chương 52: Hận Không Thể Hãnh Diện Một Hồi 3
52. Chương 53: Hận Không Thể Hãnh Diện Một Hồi 4
53. Chương 54: Ác Nhân Tất Phải Cáo Trạng
54. Chương 55: Ác Nhân Tất Phải Cáo Trạng 2
55. Chương 56: Chúng Ta Cải Trang Vi Hành Như Thế Nào
56. Chương 57: Dám Ở Sau Lưng Hắn Nói Bậy
57. Chương 58: Dám Ở Sau Lưng Hắn Nói Bậy 2
58. Chương 59: Dám Ở Sau Lưng Hắn Nói Bậy 3
59. Chương 60: Hắc Soái Ca Lại Tới Uy Hiếp Nàng
60. Chương 61: Hắc Soái Ca Lại Tới Uy Hiếp Nàng 2
61. Chương 62: Hắc Soái Ca Lại Đến Uy Hiếp Nàng 3
62. Chương 63: Còn Muốn Cùng Hoàng Đế Lười Ngủ – -
63. Chương 64: Một Loại Thân Phận Khác
64. Chương 65: Chính Là Muốn Phiền Chết Hắn
65. Chương 66: Chính Là Muốn Phiền Chết Hắn 2
66. Chương 67: Chính Là Muốn Phiền Chết Hắn 3
67. Chương 68: Thể Nghiệm Mới
68. Chương 69: Thể Nghiệm Mới 2
69. Chương 70: Nhiệm Vụ Ám Muội
70. Chương 71: Nhiệm Vụ Ám Muội 2
71. Chương 72: Nhiệm Vụ Mập Mờ 3
72. Chương 73: Lăn Lộn Một Đêm
73. Chương 74: Lăn Lộn Một Đêm 2
74. Chương 75: Trổ Tài
75. Chương 76: Lại Gặp Mối Nguy
76. Chương 77: Lại Gặp Mối Nguy 2
77. Chương 78: Lại Gặp Mối Nguy 3
78. Chương 79: Âm Mưu
79. Chương 80: Âm Mưu 2
80. Chương 81: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
81. Chương 82: Hại Người Không Thành Phản Thành Bị Hại
82. Chương 83: Hại Người Không Thành Phản Thành Bị Hại 2
83. Chương 84: Rốt Cuộc Là Ăn Dấm Chua Gì
84. Chương 85: Rốt Cuộc Là Ăn Giấm Chua Gì? 2
85. Chương 86: Rốt Cuộc Là Ăn Giấm Chua Gì 3
86. Chương 87: Bị Chiếm Tiện Nghi
87. Chương 88: Đá Hoàng Đế Lười Sorry
88. Chương 89: Đá Hoàng Đế Lười Sorry2
89. Chương 90: Hoàng Đế Lười Nói Dóc
90. Chương 91: Hoàng Đế Lười Nói Dóc 2
91. Chương 92: Hoàng Đế Lười Nói Dóc 3
92. Chương 93: Lại Gặp Được Hắn
93. Chương 94: Lại Gặp Được Hắn 2
94. Chương 95: Lại Gặp Được Hắn 3
95. Chương 96: Lại Gặp Được Hắn 4
96. Chương 97: Lại Gặp Được Hắn 5
97. Chương 98: Tâm Tư Này Là Gì Đây
98. Chương 99: Tâm Tư Này Là Gì Đây 2
99. Chương 100: Ghen
100. Chương 101: Tâm Động
101. Chương 102: Trao Đổi
102. Chương 103: Ám Thông Tin Tức
103. Chương 104: Thầm Thông Tin Tức 2
104. Chương 105: Hoàng Đế Lười Háo Sắc, Định Làm Gì?
105. Chương 106: Hoàng Đế Lười Háo Sắc, Định Làm Gì? 2
106. Chương 107: Quấn Quýt Quấn Quýt A
107. Chương 108: Trọng Thần Triều Đình
108. Chương 109: Trọng Thần Triều Đình 2
109. Chương 110: Xem Như Thông Báo Sao?
110. Chương 111: Xem Như Thông Báo Sao? 2
111. Chương 112: Xem Như Thông Báo Sao? 3
112. Chương 113: Xem Như Thông Báo Sao? 4
113. Chương 114: Mị Lực Của Hoàng Đế Lười
114. Chương 115: Quyết Đoán Của Hoàng Đế Lười 2
115. Chương 116: Hoàng Đế Lười Quyết Đoán 3
116. Chương 117: Nỗ Lực Nhất Định Phải Có Hồi Báo
117. Chương 118: Nỗ Lực Nhất Định Phải Có Hồi Báo 2
118. Chương 119: Nỗ Lực Nhất Định Phải Có Hồi Báo 3
119. Chương 120: Hóa Ra Đạp Tuyết Công Tử Lại Là Hoàng Đế
120. Chương 121: Gặp Cướp
121. Chương 122: Gặp Cướp 2
122. Chương 123: Đồng Hành
123. Chương 124: Đồng Hành 2
124. Chương 125: Đồng Hành 3
125. Chương 126: Sự Ân Cần Không Lời
126. Chương 127: Sự Ân Cần Không Lời 2
127. Chương 128: Trở Thành Cao Thủ
128. Chương 129: Trở Thành Cao Thủ 2
129. Chương 130: Cứu Người
130. Chương 131: Cứu Người (2)
131. Chương 132: Cứu Người 3
132. Chương 133: Cứu Người 4
133. Chương 134: Cứu Người 5
134. Chương 135: Bị Nhốt
135. Chương 136: Bị Nhốt 2
136. Chương 138: Quay Trở Lại 2
137. Chương 139: Lối Thoát
138. Chương 140: Vui Mừng Gặp Lại
139. Chương 141: Tính Nợ Cũ
140. Chương 142: Dò Tìm Bí Mật 1
141. Chương 143: Quay Trở Lại
142. Chương 144: Lão Bà 2
143. Chương 145: Lão Bà 3
144. Chương 146: Nam Nhân Cần Phải Khảo Nghiệm 1
145. Chương 147: Nam Nhân Cần Phải Khảo Nghiệm 2
146. Chương 148: Bái Sư Học Nghệ 1
147. Chương 149: Bái Sư Học Nghệ 2
148. Chương 150: Vượt Qua Thử Thách Ở Bên Nhau 1
149. Chương 151: Thần Tiên Tỷ Tỷ 1
150. Chương 152: Thần Tiên Tỷ Tỷ 2
151. Chương 153: Đến Nơi Hẹn
152. Chương 154: Đến Nơi Hẹn 2
153. Chương 155: Liên Thủ
154. Chương 156: Liên Thủ 2
155. Chương 157: Sinh Tử Tương Bác
156. Chương 158: Sinh Tử Tương Bác 2
157. Chương 159: Sống Hay Chết Nhất Định Phải Tìm Được Nàng
158. Chương 160: Hoàn Thành Nhiệm Vụ
159. Chương 161: Thu Diệp Sơn Trang
160. Chương 162: Hỏi Thế Gian Tình Ái Là Chi
161. Chương 163: Hỏi Thế Gian Tình Ái Là Chi 2
162. Chương 164: Bóng Ma
163. Chương 165: Bóng Ma 2
164. Chương 166: Ôm Nhau Giữa Thiên Quân Vạn Mã
165. Chương 167: Hồi Cung
166. Chương 168: Nắm Chắc Hạnh Phúc
167. Chương 169: Ném Chuyện Phiền Toái Cho Nàng
168. Chương 170: Khí Phi Có Người Yêu
169. Chương 171: Khí Phi Có Người Yêu 2
170. Chương 172: Tay Chân Lanh Lẹ
171. Chương 173: Tay Chân Lanh Lẹ 2
172. Chương 174: Hai Nữ Nhân Bát Quái
173. Chương 175: Trong Lòng Có Hai Nam Nhân
174. Chương 176: Nguyên Nhân 1
175. Chương 177: Nguyên Nhân 2
176. Chương 178: Nguyên Nhân 3
177. Chương 179: Đại Kết Cục
178. Chương 180: Đại Kết Cục ( Hết )
“Lãnh Dạ, ngươi đã đến.”
Giọng Đạp Tuyết công tử trầm thấp mà khàn khàn hỏi.
Thân hình hắn vẫn không chút xê dịch.
Lãnh Dạ yên lặng nhìn hắn.
“Đạp Tuyết, ngươi tìm ta?”
“Phải.”
“Chuyện gì?”
“Ta muốn giải dược của Tiêu hồn tán.”
Đạp Tuyết thẳng thắn nói.
Lãnh Dạ nhíu mi.
“Ngươi vì nàng đòi giải dược? Ngươi biết rõ thân phận của nàng.”
“Thì có sao?”
Lời Đạp Tuyết thập phần giản lược.
Lãnh Dạ nghi hoặc nhìn hắn.
Đúng vậy, y thông qua một chút dấu vết để lại, nghi ngờ Đạp Tuyết công tử có thể là đương kim hoàng thượng Đông Phong Túy, chỉ là khổ nỗi không tìm được chứng cớ, mới mạo hiểm để Cổ Lạc Nhi giám thị Đông Phong Túy.
Không có biện pháp, thủ vệ hoàng cung quá nghiêm ngặt.
Thỉnh thoảng đi vào còn có thể, tỷ dụ như lần trước tiến cung gặp Cổ Lạc Nhi.
Nhưng muốn y phục một đêm canh giữ ở hoàng cung giám thị Đông Phong Túy, là chuyện tuyệt đối không thể làm được.
Nếu không, với người bình thường nghiêm minh như y, sao có thể để Cổ Lạc Nhi luôn muốn đục nước béo cò, còn không có chút võ công nào làm nội gián?
Lãnh Dạ nhìn Đạp Tuyết, sắc mặt lạnh như băng như thường, trong đôi mắt lại nổi lên một tầng ý cười nhàn nhạt trêu cợt cùng trào phúng.
“Ngươi muốn giải dược Tiêu hồn tán? Cho ta một lý do.”
Có chút nghiêng đầu đánh giá bóng lưng Đạp Tuyết.
Hắn choàng chiếc áo rộng, quả thực không nhìn ra thân hình hắn.
Nhưng y tuyệt không nghi ngờ, người trước mặt đúng là người y đang điều tra – Đạp Tuyết công tử.
Khí thế này, còn cả thân thủ vừa mới lên núi, chỉ có thể là hắn.
Đạp Tuyết công tử thần bí khó lường, đêm nay lại chủ động tới tìm y.
“Ta có thể tháo diện sa xuống cho ngươi xem.” Đạp Tuyết bình tĩnh trao đổi điều kiện.
Lãnh Dạ sửng sốt, Đạp Tuyết công tử thần bí tột cùng lại đồng ý để y trông thấy chân dung của hắn?
Y hao hết thiên tân vạn khổ, thậm chí buộc Cổ Lạc Nhi nuốt Tiêu hồn tán, chẳng phải chỉ để biết chân dung Đạp Tuyết công tử sao?
Điều kiện này thực sự rất mê người.
Chỉ là, Lãnh Dạ rất nhanh đã tỉnh ngộ lại.
“Dưới diện sa của ngươi hẳn sẽ không phủ một tấm mặt nạ đi?”
Giọng nói trước giờ vẫn luôn mỉa mai hiếm khi dẫn theo chút chế nhạo.
“Ngươi muốn nghĩ như vậy, ta cũng không có biện pháp.” Đạp Tuyết buông buông tay.
“Ngươi nói đi, muốn thế nào ngươi mới bằng lòng đưa giải dược cho ta?”
Lãnh Dạ trầm ngâm một hồi, nói: “Ngươi cùng ta đi tới Ma Thiên Nhai một chuyến.”
Đạp Tuyết khẩu khí vân đạm phong khinh hỏi: “Lúc nào?”
Lãnh Dạ mỉa mai hỏi lại: “Chẳng lẽ ngươi không biết sao?”
“Ngươi quả nhiên vì chuyện này tới.”
“Đúng vậy.”
Đạp Tuyết quay người lại, đối diện với Lãnh Dạ.
Lãnh Dạ có thể cảm nhận được đôi mắt sau lụa đen, ánh mắt vốn lạnh như băng trở nên càng thêm lạnh.
Cho dù cách một lớp che mặt, y cũng có thể cảm nhận được một dòng áp lực vô hình.
Đạp Tuyết nhìn Lãnh Dạ qua chiếc khăn che mặt, khẩu khí vẫn nhàn nhạt như cũ trả lời.
“Ta đồng ý. Có điều, đi Ma Thiên Nhai là chuyện ba tháng sau, Cổ Lạc Nhi nói, thời gian độc Tiêu hôn tán phát tác còn lại chưa đến một tháng.”
Khóe môi Lãnh Dạ hiếm thấy giương lên một chút, nhưng lập tức liền khôi phục băng lãnh như thường.
“Trước tiên ta có thể đưa nàng một phần giải dược, lùi thời gian phát tác lại ba tháng.”
“Quyết định vậy đi. Thỉnh Lãnh Dạ công tử đưa giải dược ra.”
Lãnh Dạ không mang giải dược ra, thậm chí cả tay áo cũng không xê dịch.
“Ta không thể đưa ngươi giải dược.”
“Ngươi muốn trực tiếp đưa cho Lạc Nhi?”
“Thông minh.”
Đạp Tuyết thoáng trầm mặc, bỏ lại một câu: “Tùy ngươi.”
Bóng đen chợt lóe, thân thể đã nâng trên không trung.
“Khoan đã.”
Lãnh Dạ kêu.
Đạp Tuyết nghe vậy, khinh công bước lên một nhánh cây tùng, bồng bềnh đong đưa trong bóng đêm.
Lãnh Dạ âm thầm thán phục.
Người ta nói Đạp Tuyết công tử khinh công tuyệt vời, Đạp Tuyết Vô Ngân, hôm nay tận mắt nhìn thấy, quả thật như thế.
“Còn có chuyện gì?”
Giữa không trung truyền đến thanh âm trầm thấp của Đạp Tuyết.
“Giờ ngọ ngày mai, tại Túy Phong lâu, ta sẽ đưa giải dược cho Cổ Lạc Nhi. Nếu như ngươi không yên tâm, có thể tự mình đến xem.”
“Được.”
Thân ảnh trên cành tùng chưa rời đi vội, yên lặng một hồi.
Đạp Tuyết công tử còn nói: “Ngươi đã quyết định tự mình đưa giải dược cho nàng, như vậy, không cần nói ra giải dược này là ta giúp nàng đổi.”
“Vì sao?”
Lãnh Dạ kỳ quái hỏi.
“Không cần thiết.”
Trong tiếng trả lời, Đạp Tuyết đã lướt đi xa.
Lãnh Dạ khoanh tay đứng trên sườn núi, nhìn bóng đêm trống rỗng đã không còn thân ảnh Đạp Tuyết công tử, đăm chiêu suy nghĩ.
Giải dược, y đương nhiên không thể đưa Đạp Tuyết, chỉ có thể trực tiếp đưa Cổ Lạc Nhi.
Đông Phong Túy đương nhiên cũng hiểu được ý y, cho nên không cưỡng cầu.
Hắn chưa từng nghe qua Tiêu hồn tán, vốn định dựa vào giải dược suy đoán đây là loại độc gì, đáng tiếc Lãnh Dạ đề phòng quá nghiêm.
Nhất định không chịu đưa giải dược cho hắn.
Trở lại trong cung, Cổ Lạc Nhi vẫn ngủ say sưa. Thân thể cuộn mình thành một viên, giống hệt lúc trước khi hắn rời đi.
Đông Phong Túy cởi ngụy trang Đạp Tuyết công tử trên người, cất vào trong ô để quần áo.
Một thân bạch y nhanh nhẹn tới trước giường, ngồi bên giường, đối diện với Cổ Lạc Nhi.
Nhìn nhìn mà không khỏi lắc đầu.
Bị Lãnh Dạ dùng mạng ép buộc, ở cùng một chỗ với nam nhân mình không thích, vì sao nàng mỗi ngày còn có thể thật vui vẻ, vô ưu vô lự đây?
Ách, nam nhân – không thích?
Đông Phong Túy nói xong mới nhớ, nam nhân Cổ Lạc Nhi không thích chẳng phải hắn sao.
Trừng mắt nhìn Cổ Lạc Nhi đang mơ ngủ, Đông Phong Túy nắm tay Cổ Lạc Nhi, bắt mạch cho nàng.
Mạch đập rất bình thường, không có nơi nào bất thường.
Rốt cuộc Tiêu hồn tán là thứ gì?
Mà không có chút dấu hiệu nào, ti bỉ ẩn náu trong thân thể Cổ Lạc Nhi.
Đông Phong Túy buông tay Cổ Lạc Nhi, giúp nàng kéo chăn, đứng dậy rời đi, đến trước bàn sách xử lý chút việc.
Kỳ thực, thật không muốn rời đi.
Nhưng hắn không dám tiếp tục ngồi bên giường, ngồi xuống tiếp, hắn sợ sẽ không kìm lòng giống tối hôm qua, ôm Cổ Lạc Nhi chìm vào giấc ngủ.
Cổ Lạc Nhi đối với hết thảy hoàn toàn không biết, ngày hôm sau nếm qua điểm tâm rồi đến Minh Châu lâu như thường lệ.
Âm thầm vui mừng tối qua không có bị Đông Phong Túy quấy nhiễu.
Nhanh đến giờ ngọ, đúng thời điểm buôn bán trong Minh Châu lâu bận nhất, người làm Phúc Quý trong tiệm chạy tới, kéo Cổ Lạc Nhi sang một bên.
“Đông gia, có người tìm ngài.”
(Đông gia: Ông chủ, bà chủ, chủ nhân)
“Ai vậy?”
“Hắn đưa ta cầm cái này cho ngài xem.”
Phúc Quý đem vật gì đó nắm trong tay đưa cho Cổ Lạc Nhi, sắc mặt Cổ Lạc Nhi lập tức thay đổi.
Thứ Phúc Quý cầm trong tay, chẳng phải đúng là vòng ngọc Lãnh Dạ đã trộm của nàng sao.
Xem tiếp: Chương 104: Thầm Thông Tin Tức 2