1 Con nhỏ Hương gắt lên với tôi, tiếng thét của nó có thể làm cho người chết sống dậy mà ko cần thuốc hồi sinh. - Mày điên rồi à! Việc j phải nói chuyện với cái loại người như vậy.
2 Cái tên Mạnh lại 1 lần nữa lấn chiếm tim tôi. Bỗng từ trong ngõ phát ra tiếng 1 người con trai trầm ấm vang lên:"Tao về rồi đây". Tôi quay người lại. Người con trai tóc vàng, khuôn mặt rạng ngời, dáng người cao, ko ai khác ngoài anh.
3 Ngày qua ngày, nó và anh lại vui vẻ bên nhau nếu như không có cái ngày định mệnh ấy. Hôm ấy, nó ở nhà ôn thi thì có điện thoại của anh gọi đến. Hình như dạo này anh ít gọi cho nó hơn.
4 - Cô say rồi, tôi là Mạnh đây - anh lắc mạnh vai nó. Nó đẩy tay anh ra, giọng lè nhè - Tôi không say, anh đừng có mà lừa tôi, Mạnh tốt hơn anh nhiều, anh ấy không bao giờ lừa tôi cả - mắt nó bắt đầu rơm rớm nước mắt - Mạnh rất tuyệt.
5 Hôm sau nó đến trường với đôi mắt phải nói không còn gì thê thảm hơn. Hôm qua nó về nhà muộn, phải nghe mẹ nó mắng đến mấy tiếng đồng hồ, mặt nó cứ díp cả lại.
6 Nó phóng xe về nhà với tâm trạng vui vẻ. Bước lên cửa nó thấy có gì đó khác lạ. Hình như nhà có khách thì phải. Có dép của một người đàn ông. Nó không để ý mấy, chắc là khách của mẹ.
7 Nó ngồi dậy, cảm thấy tê nhức toàn thân. Lắc lắc cái đầu cô gắng nhớ lại những gì đã xảy ra nhưng đều vô ích. Định bước xuống giường thì nó thấy hắn đang ngủ gục bên cạnh.
8 Sáng hôm sau, nó khẽ cựa mình tỉnh dậy. Điều đầu tiên khiến nó hoảng hốt là trên người nó hiện giờ. . . . . không một mảnh vải che thân =. =". AAAAAAAAAAAAAA.
9 Nó nhìn anh với ánh mắt hết sức ngạc nhiên. Anh vừa nói gì vậy? - Em đồng ý quay lại với anh chứ? Nó đang bối rối không biết nên từ chối hay đồng ý thì nó nhìn thấy một đôi bước vào cửa hàng, nó chợt nhận ra, cặp đôi ấy không ai khác ngoài hắn và Tiêu Linh.
10 - Mấy hôm tôi không đến công ty có việc gì không? - nó lật tập tài liệu, vừa xem vùa hỏi cô thư kí. - Dạ có. Hôm qua có một người phụ nữ muốn gặp giám đốc.
11 Sau ngày hôm ấy, mẹ nó và ông Phong bị đưa vào tù. Vì không phải là người trực tiếp sát hại nạn nhân nên mức án sẽ được giảm nhẹ, không phải tử hình. Cả tập đoàn LS được chuyển nhượng lại cho Dương quản lí.
12 Nó tỉnh dậy, thấy đầu đau như búa bổ. Với tay sang bên cạnh định lấy cái đồng hồ. Nhưng. . . . đồng hồ đâu. Nó nhận ra đây không phải khách sạn của nó, nó đang ở đâu.
13 - Này, anh đi từ từ thôi, chờ em với - nó vừa nói vừa lo chạy theo Mike. - Em không đi nhanh hơn được à? - Anh bắt em xách một đống đồ thế này, làm sao em đi nhanh được.
14 -------- 2 năm sau --------- - Này, mày định cưới con nhỏ Linh gì gì đó thật hả? - Dương hỏi trong khi đang rót rượu mời khách. - Ô hay, đến giờ này mà chị vẫn còn hỏi chuyện đấy à.