1 Mở đầu:“Ba, ba đang nói chuyện điện thoại với ai mà lâu như vậy?”Nhâm Cấm Hồng từ dưới bậc thang bước vào cửa chính, chỉ thấy ba ba ngồi trên sô pha nói chuyện điện thoại, không nghĩ rằng khi cô trở về phòng tắm ngâm nước nửa tiếng đi ra, ba ba vẫn còn đang nói chuyện, nói chuyện suốt đến khi cô ăn xong bữa ăn khuya mà mẹ vì cô chuẩn bị, mới lưu luyến không rời khỏi điện thoại.
2 “Em hiện tại trọ ở chỗ nào?”Quay về pub cầm lại áo khoác, Quý Thành Hạo mở miệng hỏi cô, Nhâm Cấm Hồng thành thật nói cho anh cô ở nhà trọ, vì thế anh liền hướng cô hỏi địa chỉ nhà trọ, sau đó kêu cô lên xe, anh lái xe đưa cô trở về.
3 Sau khi ăn xong, bên ngoài cơn dông lớn nhưng lại ngoài ý muốn dừng lại, không hề có tiếng sấm vang lên. Quý Thành Hạo đi đến trước cửa sổ, đem rèm cửa sổ xốc lên nhìn về phía bầu trời đêm, nơi đó ngoại trừ tối đen như mực, đương nhiên cái gì cũng nhìn không thấy, nhưng mà mưa cũng đã tạnh hẳn.
4 Nhâm Cấm Hồng vẫn đều biết nhà Quý Thành Hạo mở công ty kiến thiết, cũng biết nhiều năm trước, anh cùng anh họ Nhâm Duẫn Cánh giống nhau đều bị bắt tiếp nhận quyền hành kinh doanh công ty trong nhà, trở thành nhân vật đại “Tổng” đầu ở công ty.
5 “Soái ca muốn đi truy tìm bạn gái?”Mở cửa xe, Quý Thành Hạo vừa ngồi vào đằng trước bên cạnh tay lái đã nghe thấy người lái xe nói với anh như vậy. Anh còn không kịp phản ứng, lão Vương lại tiếp tục nói thêm.
6 Trong phòng một mảnh trầm tĩnh, mơ hồ có thể nghe thấy thanh âm của dòng xe cộ đông đúc dưới lầu, cùng với tiếng hít thở nhẹ nhàng trầm ổn bên cạnh anh.
7 Đem cô đặt lên giường, Quý Thành Hạo thay đổi một bộ quần áo đi làm, Nhâm Cấm Hồng lại bởi vì tâm tình quá mức hưng phấn cùng kích động, một mình ở trên giường lớn trong phòng anh lăn qua lộn lại rất lâu, mới ở chút bất tri bất giác chậm rãi ngủ.
8 Lại lần nữa khôi phục tri giác thì Nhâm Cấm Hồng phát hiện chính mình đang bị hắn ôm chầm chập chìm vào trong bể nước ấm áp, mà ở trên mặt nước trôi nổi một mảnh màu đỏ sậm, giống như là hoa hồng—— “Cánh hoa?” Cô bỗng nhiên hoàn toàn thanh tỉnh nhô thân lên.
9 Trong phòng khách, Nhâm Duẫn Cánh cáu kỉnh giống như một con sư tử đã đói bụng, tràn ngập nguy hiểm, cả người hắn căng thẳng ở trong phòng khách đi qua đi lại, làm cho những người khác ngồi im trên sô pha cũng không dám lên tiếng.
10 Điện thoại trên bàn vang lên, Quý Thành Hạo đang xem báo cáo ngẩng đầu lên, đưa tay đi đón. “Lão bản, Trạm Diệc Kỳ tiên sinh tới chơi, người đang ở đại sảnh lầu một, muốn mời hắn đi lên sao?” Thanh âm của thư kí Trần từ đầu điện thoại bên kia nổi lên.