1 "Ha ha. . . . . . Oa ha ha. . . . . . "Tả Ân Đệ xác định tiếng cười đến từ phòng khách, cô đột nhiên cảm thấy rùng mình!Rút cục là do nguyên nhân gì, lại làm ột người phụ nữ đang thất tình, đột nhiên lại cười điên cuồng như vậy?Tả Ân Đệ bắt đầu không khỏi lo lắng cho bạn tốt Chu Tương của mình, vì thương tâm quá độ mà hỏng cả đầu óc.
2 Lên lầu ba, sau khi nhấn nút chuông cửa, Tả Ân Đệ để tay vào trong túi, cầm lấy bình xịt thuốc mới vừa lấy ra từ ngăn kéo chuẩn bị ứng chiến. Trong lúc mơ hồ, nghe trong nhà bắt đầu có động tĩnh.
3 Lúc cánh cửa phòng còn chưa kịp khép chặt, có một bóng dáng to lớn, đã dứt khoát xuyên qua. Chớp mắt một cái, lại truyền ra một chuỗi tiếng gầm kinh tâm động phách——"Cởi xuống!" Mạnh Đình gào lên.
4 Sau khi đuổi mấy tên cảnh sát kia đi, Mạnh Đình trở về phòng ngủ, trong phòng sau trận chiến đã trở nên lộn xộn. Một chiếc váy hở vai màu phấn hồng, nịt vú, tất chân.
5 Lầu hai. Ân Đệ vẫn đang say giấc nồng, lại bị cảnh sát đánh thức giải thích “vụ án” kia. "Tả tiểu thư, vị Mạnh tiên sinh trên lầu kia, nói tối nay có hai cô gái bị điên chạy đến phòng của anh ta quấy rầy, chỉ là tất cả đã qua, không có chuyện gì.
6 "Chỉ cần cô đồng ý toàn lực phối hợp, điều kiện gì cũng có thể thỏa thuận. "Ân Đệ trừng mắt nhìn cái miệng kia không ngừng mở ra khép lại, rõ ràng là bờ môi có đường cong hết sức mê người, giờ phút này xem ra lại hết sức chói mắt.
7 Cô còn chưa đuổi kịp đến nơi, đã nhìn thấy ——Học Thánh anh tự nhiên. . . . . . Tự nhiên lại cúi người rồi cười với Mạnh Đình?"Xin lỗi, cho hỏi anh có phải là tổng giám đốc Mạnh của tập đoàn Kinh Thịnh không? Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu! Trước đây tôi đã nhìn thấy anh trên báo tài chính và kinh tế, không nghĩ tới hôm nay có cơ hội có thể chính mắt chiêm ngưỡng phong thái của anh.
8 Đêm nay, Ân Đệ từ nhà hàng tan việc về nhà, đến giữa giữa cầu thang thì gặp Chu Tương cũng vừa trở về, mà tên "Đàn ông" mà cô đang dựa người vào, chính là "Mạnh Lệ quân" (chắc các bạn xem phim Mạnh Lệ quân rồi chứ, con gái đóng giả con trai.
9 Không phải là đang nói đùa sao? Ánh mắt của anh làm gì mà chuyên chú như vậy?Không thể tiếp tục chơi được nữa! Người đàn ông này cô không đủ khả năng đối phó.
10 Trung tâm thương mại Hoa Hạ đứng sừng sững ở giữa khu trung tâm buôn bán Diễm Dương giữa ánh nắng rực rỡ của mùa hè, nó ngạo nghễ như ngọn núi sừng sững trong bức tranh hùng vỹ.
11 Chân Tả Ân Đệ bị thương vẫn chưa khỏi hẳn, đành phải xin nghỉ phép mấy ngày, thói quen và sinh hoạt hàng ngày bỗng dưng có sự thay đổi lớn. Đầu tiên là "Cô dâu mới" thương xuyên không thấy mặt, cư nhiên tự động trở về bản doanh, khó thấy nhất chính là, Chu tương tự nhiên bắt đầu mua thức ăn, lại còn xắn tay áo xuống bếp nấu canh!Nhưng thay đổi lớn nhất, chính là Mạnh Đình luôn đúng giờ trở về "Nhà" ăn cơm tối.
12 Ân Đệ giành mở miệng trước, cố ý đánh trống lảng nói: "Hiện tại tôi chỉ có thể trách mình không có đủ kinh nhiệm. Chỉ là, nếu lúc đấy anh có thể nói với tôi những lời này, có lẽ tôi đã không làm hỏng chuyện thành ra như vậy.
13 Cô giống như bị đánh mạnh vào đầu. "Muốn" ở đây là muốn cái gì? Là chỉ thân thể sao?Anh lại nói tiếp: "Anh nghĩ là em biết điều đó. "Vào giờ khắc này, trong lòng của Ân Đệ chợt vắng lạnh.
14 Ân Đệ bắt đầu cảm thấy đau đầu. Cô đành cố gắng mở miệng giải thích: "Anh nhất định đã hiểu lầm rồi, tôi. . . . . . Không phải là loại người như anh anh nghĩ.
15 Trên đường về, Ân Đệ vẫn cố gắng suy nghĩ để tìm đề tài, không ngờ anh lại chủ động nói chuyện của mẹ anh. Năm đó, khi anh bảy tuổi, cả nhà di dân sang Mĩ, bố mẹ bởi vì có mâu thuẫn mà ly hôn.
16 Cùng thời gian đó, cách đó không xa trên ghế đá công viên, có một đôi trai gái đang ngồi ở đó, than thân trách phận liên tiếp. "Khoản (nickname của Lực Côn), chúng ta đi về có được hay không? Mặc dù được đi chơi như thế này rất thích, nhưng tối nào cũng như thế này, cũng mệt chết người đi.
17 Sau khi kích tình qua, Ân Đệ lăn lộn khó ngủ, quay đầu nhìn người đàn ông ngủ say bên cạnh. Anh giờ phút này, thật giống như đứa bé, bình thản như vậy, để cho người yêu mến như vậy, khiến cho cô có loại kích động muốn hôn trộm anh.
18 Cô gái đáng chết này! Cô đã đánh cho anh một trận tơi bời, để cho anh nếm cả cái loại cảm giác hành hạ lo được lo mất đó, cô còn muốn anh phải như thế nào nữa đây?Nói cho cô biết, anh chính là đố kỵ, anh chính là sợ sao ?Nhưng bộ dạng cô đau lòng rơi nước mắt, càng làm cho lòng của anh đau như đao cắt.
Thể loại: Đô Thị, Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 13