1 Editor: Thiên Nhạc
Beta: Lãnh Vũ Bối
Mùi thuốc khử trùng ở đây tràn đầy sự kích thích. Khi ngửi thấy mùi này, Cố Niệm sẽ liên tục hắt xì, không có cách nào khống chế được.
2 Editor: Thiên Nhạc
Beta: Lãnh Vũ Bối
Chập tối, ánh tà dương rơi trên thành phố, tĩnh mịch giống như một bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ.
Cố Niệm quay trở lại tiểu khu, đúng lúc đó gặp một ông lão bán kẹo bông ngay trước cổng.
3 Edit: Thiên Nhạc
Beta: Lãnh Vũ Bối
Sáng sớm, Tống Hoài Thừa đến công ty đã bắt đầu bận rộn. Lần này bọn họ cần đến mảnh đất ở phía Nam, thế nhưng cũng có rất nhiều công ty tư nhân nhìn chòng chọc vào khối thịt béo bở này.
4 Edit: Thiên Nhạc
Beta: Lãnh Vũ Bối
Trong phút chốc, cô cảm thấy sinh khí bị mất hết, cô muốn nhanh chóng chạy trốn, thế nhưng hai chân như bị đông đá, không hề có một chút cảm giác, ngay cả chút hơi sức để chạy cũng không có.
5 Edit:Mân Thiên
Beta: Lãnh Vũ Bối
Cố Niệm nói ra những lời này cảm thấy thật chua xót. Cô khom lưng xuống, đè nén tiếng thở dài.
Cố Chu Đạo không hề phát hiện ra điều này, thấy Tống Hoài Thừa đứng ngoài cửa, ông gọi to: “Hoài Thừa, đến đây.
6 Edit:Mân Thiên
Beta: Lãnh Vũ Bối
Một năm trôi qua thật nhanh, trong chớp mắt mà tháng 12 đã sắp hết. Gần đây Cố Niệm lúc nào cũng có mặt tại phòng tranh.
7 Edit:Mân Thiên
Beta: Lãnh Vũ Bối
Phương Hủ Hủ không thể tùy tiện đồng ý trước sự lựa chọn của Cố Niệm, thế nhưng, cô hiểu rằng mình không cách nào thay đổi được quyết định của Cố Niệm.
8 Editor: Mân Thiên
Beta: Lãnh Vũ Bối
Tống Hoài Thừa đi một mạch nhanh như bay, một giờ sau đã đến chỗ Chu Hảo Hảo.
Anh gõ cửa hồi lâu, bên trong không hề có tiếng động.
9 Edit:Mân Thiên
Beta: Lãnh Vũ Bối
Cố Chu Đạo kinh ngạc: “Làm sao con biết được? Không thể nào!”
“Ba, ba nói đi!” Giọng điệu Cố Niệm khẩn thiết, “Có đúng ba đã hại chết ba của Hoài Thừa hay không? Có phải là ba không?”
Cố Chu Đạo giật mình, hồi lâu vẫn không hề lên tiếng.
10 Edit: Mân Thiên
Beta: Lãnh Vũ Bối
Không biết bao lâu sau, Cố Niệm mới tỉnh táo lại trước bầu không khí áp lực này.
Cả ngày hôm đó, cô không hề đi đâu, chỉ ngồi lặng im giữa phòng khách.
11 Editor: An Dung Ni
Beta: Lãnh Vũ Bối
Bốn năm sau, thành phố D trở nên ồn ào, náo nhiệt hơn trước. Trong trung tâm thành phố, người đi lại tấp nập, ánh đèn vàng, xanh, đỏ, theo thứ tự nhấp nháy liên hồi.
12 Editor: Violet
Beta: Lãnh Vũ Bối
Cố Niệm cố gắng sắp xếp mọi thứ ở thành phố D chu đáo để một tuần sau đi gặp Phán Phán. Bây giờ dì không cùng cô trở về, cô tính ở lại phía dưới.
13 Editor: Violet
Beta: Lãnh Vũ Bối
Sau khi trở về, tâm tình Cố Niệm không giống lúc trước, nặng nề không nói gì.
Phương Hủ Hủ nhanh chóng phát hiện,“Làm sao vậy? Bàn việc với Lê tiên sinh không được?”
Cố Niệm thở dài một hơi, “Không phải.
14 Editor: Violet
Beta: Lãnh Vũ Bối
Ban đêm nóng nực, không có lấy một cơn gió, không khí ngưng đọng làm cho người ta có cảm giác khó thở.
Lòng bàn tay và lưng Cố Niệm không biết đã chảy bao nhiêu mồ hôi.
15 Editor: Mie
Beta: Lãnh Vũ Bối
Sắp đến tháng chín, mấy ngày nay Cố Niệm đang tìm nhà trẻ khắp nơi, hầu như là mấy nhà trẻ ở gần đây cô đều tìm qua một lượt.
16 Nguồn cài pass cạp nhật sau
17 Không có người nói chuyện…
Năm chữ này lập tức làm cô kích động.
Cố Niệm nhất thời biến sắc, “Anh dựa vào cái gì mà nghe điện thoại của tôi?! Tống Hoài Thừa, anh đây là xâm phạm quyền riêng tư !” Cô tức giận, hô hấp liền trở nên dồn dập, “Anh đã nói cái gì?”
Cô vội vàng cầm điện thoại, nhìn vào lịch sử cuộc gọi.
18 Ba giờ chiều, Cố Niệm đi đến nhà trẻ đón con. Cô đi bên ngoài phòng học nhìn thấy Phán Phán ngồi dựa ở trên chiếc ghế, trước mặt có một đứa bé đang chơi đùa.
19 Nguồn có pass cập nhật sau
20 Editor: Mie
Beta: Lãnh Vũ Bối
Tống Hoài Thừa nói xong câu này, thì để cho cô xuống xe.
Cố Niệm đứng ở bên lề đường, mờ mịt nhìn về phía trước. Anh sẽ làm thế nào?
Cố Niệm hốt hoảng trở lại phòng tranh, Phương Hủ Hủ đang nghe điện thoại, “Dì Vu, căn phòng này cháu cũng đã thuê một năm rồi, dì cũng biết tình hình kinh kế hiện nay, tiền thuê nhà tăng thêm 50%, đối với bọn cháu thực sự rất cao.