1 - Alissa, Laura, Andrew, xuống hết đây - bố nó đứng ở dưới gọi vọng lên. Trong giọng nói có pha chút tức giận. Cả ba anh chị em cùng đi xuống, mà lạ là lúc nào cũng đi theo đúng thứ tự từ thấp lên trên - Alissa, Laura, Andrew.
2 - Gì hả? làm ôsin sao? đừng có mơ. - Này, nên nhớ cô vừa đụng phải tôi đấy. Nó bí quá không bật lại được câu gì. Vẫn cái giọng đấy hắn lại lên tiếng. - Nếu cô đồng ý, cô có thể ở lại nhà tôi, tôi sẽ trả lương hằng tháng cho cô.
3 - Tôi biết phải sống sao cho phải mà - nó nói rồi cúp máy, giọng nó nghẹn lại. Một vòng tay quàng qua vai nó. Nó ngẩng khuôn mặt đang ngân ngấn nước lên nhìn hắn.
4 Tỉnh dậy, loạng choạng với tay sang lấy cái đồng hồ mà với mãi vẫn không thấy cái đồng hồ đâu. Vẫn cố với và kết quả là. . . . . . . . . . . Rầm. . . .
5 Nó nhất thời không bật lại được câu nào, đành ngậm ngùi nằm trên lưng hắn. Ra khỏi nhà ma, nó lại xuống đất. Thực ra nó muốn ở trên lưng hắn hơn, để không phải đi bộ, nhưng có lẽ là nó muốn được hắn cõng.
6 - Ừm, tôi sẽ giúp cậu. Tuy nói là giúp nhưng trong lòng nó lại đau thắt lại. Là cảm giác gì? ________________________________________________________________ - Alissa, sao giờ này mà vẫn chưa có đồ ăn sáng hả? - hắn lật tung chăn nó lên hét vào tai nó.
7 - Anh Joe, sao anh lại ở đây - nó nhảy cẫng lên. Joe là bạn thân của Andrew, nên nó cũng thân với Joe. Hồi nhỏ, bọn bạn hay trêu nó và Joe là thanh mai trúc mã, nó cũng không biết thanh mai trúc mã là cái gì nên hồi đó chỉ biết cười cùng.
8 Nó về nhà, nằm vật lên ghế sa lông, bật TV, giờ này là giờ thời sự, chả có gì để xem, nó bật các kênh khác nhau và chả dừng cố định ở một kênh nào cả.
9 Nó vùng vằng đi ra ngoài. Joe cứ chạy theo sau nó năn nỉ xin nó tha lỗi. - Em làm sao vậy? Anh đã xin lỗi rồi mà. Mà chuyện đó thì có gì to tát đâu mà em phải cáu thế??? - Hừ, chuyện đấy mà không to tát à.
10 Nó đi đến bar. Ngồi nhìn mọi người nhảy, nó uống rượu, nhưng không nhiều, nó không có cái quan niệm, cứ khi nào nào buồn là phải uống thật nhiều rượu để quên.
11 - Alo! Đây có phải là số điện thoại của anh Steven đúng không ạ? - Vâng, cho hỏi ai đấy ạ? Tôi là bạn gái anh ấy. Đầu dây bên này vang lên tiếng của Amy.
12 Hơi thở nó bỗng trở nên dồn dập hơn. Amy nhếch mép cười rồi nhẹ nhàng tiến ra cửa. . . . . . . Alissa. . . . . . . xin lỗi. . . . . nhưng Steven là tất cả đối với tôi.
13 Hắn chạy khắp sân bay tìm nó. Không có bóng dáng nó ở đâu cả. Hắn chỉ còn biết gọi. . . . . gọi. . . . . . hắn gọi tên nó trong vô vọng. . . . . . . .
14 Từ ngoài cổng, nó bước vào, bên cạnh là Lin, một cậu bé mới có 5 tuổi. Bước vào đại sảnh, nó thấy Laura đang đứng đấy. Laura tiến lại bế Lin lên. Cậu bé vùng vẫy đòi xuống đất.
15 Amy ngồi xuống. Hắn hằn học đứng bật dậy nói: - Đi về!!! Bước từng bước hùng hổ ra xe. Amy chạy đuổi theo. - Đợi em với!!!! Ngồi vào trong xe, mặt hắn hầm hầm như đi đưa đám.
16 Cô thư kí đứng trước mặt nó, chân run như cầy sấy. Mặc dù cô đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ nó giao chỉ trong 3 ngày. Mà cũng phải, nhìn mặt nó bây giờ không khác nào muốn giết người cả.
17 Những tia nắng đầu tiên của buổi sáng chiếu vào phòng. Khẽ cựa mình tỉnh dậy, nó đưa tay lên che ánh nắng. Ngồi thẳng dậy, nhớ lại những chuyện ngày hôm qua thật đúng là một cơn ác mộng.
18 Nó nhìn khuôn mặt hắn đang nhìn chằm chằm về phía mình, bỗng thấy lạnh người. Thấy hắn ngay lập tức Tracy lật mặt. - Cô Aliss! Cô thật là quá đáng mà.
19 Tay MC cũng có vẻ sững sờ trước cả hai lời tuyên bố của hai người. Một là siêu mẫu, hai là đại thiếu gia của một tập đoàn có quyền lực. Bất chợt cả Ray và Amy cùng đứng lên tiến đến chỗ 3 người kia, khóe môi họ cùng nhếch lên một nụ cười nửa miệng.
20 Tracy nghiến răng kèn kẹt. Bàn tay nắm chặt lại, mắt sắc lạnh nhìn nó. Nó thì vẫn đang ngơ người chẳng hiểu gì cả. Amy mỉm cười. Bỗng cô cảm thấy lồng ngực hơi nhói rồi càng ngày càng đau hơn.