21 Nó ngạc nhiên đưa mắt nhìn hắn. Tại sao hắn lại ở đây? Mà lại còn ngồi cùng với Tracy nữa? Bỗng nhiên trong lồng ngực nó đau nhói. Hôm qua khi thấy hắn đột nhiên tỏ thái độ khác hẳn hàng ngày, trong nó đã hy vọng rất nhiều.
22 Nó xuống nhà thấy Tracy đang chỉnh sửa quần áo, mặt thì hằm hằm. Nó cũng chẳng quan tâm, chỉ nhìn lướt qua rồi đi thẳng vào bếp. Tracy nhìn theo dáng nó vừa đi vào bếp, tay cô siết chặt lại, nở một nụ cười cay độc rồi đi theo sau nó vào bếp.
23 Nó ngồi trong bệnh viện cả tuần trời mà không thấy hắn đầu cả, chỉ thấy Ray ngày nào cũng đến thăm nó. Mà không hiểu ai đưa nó vào viện được nhỉ? không lẽ là Ray? - Hôm em vào viện.
24 Người phụ nữ kia nhìn nó một lúc lâu rồi cũng mỉm cười nói. - Được rồi, nếu cô muốn tôi sẽ không nói. Nhưng cô phải nghe theo bác sĩ đấy! Nó cười rồi ngồi dậy.
25 Hắn mở to mắt, ngạc nhiên nhìn nó vừa thốt ra cái câu mà bao lâu nay hắn mong đợi. Bất chợt hắn vươn tay ra ôm lấy nó. Bờ vai nhỏ bé của nó run lên từng đợt.
26 Nó lập tức dừng mọi hoạt động lại. Nó nhìn bà Selina. - Bác…… - nó chỉ còn biết nói đúng từ đó, không biết nói gì hơn. - Đúng vậy. Hôm nay bác đến đây để nói với con chuyện này – bà Selina nói lấp lửng, giọng nói có vẻ nghiêm túc càng làm nó tò mò hơn.
27 Những tia nắng đầu tiên của buổi sáng bắt đầu chiếu qua khung cửa sổ, rọi vào mắt nó. Nó khẽ nheo mắt để thích nghi dần với ánh sáng. Lúc này nó lại cảm thấy buồn ngủ.
28 - Mẹ ơi! Hôm nay sinh nhật mẹ, mình đi chơi đi! – Lin nảy ra ý tưởng. Nó bế thằng bé lên rồi hỏi. - Con muốn đi đâu? - Đi công viên! Nó cười, đúng là trẻ con.
29 Nó dừng xe trước cổng nhà. Lững thững bước xuống, thực ra nó đang lo cho Amy. Không biết Amy có sao không? Thấy nó về, hắn cũng không ngạc nhiên lắm.
30 Nó bước vào nhà, không quên kéo theo mẹ nó. Hình như trong nhà phảng phất mùi thơm thì phải. Giống mùi thức ăn! Không lẽ…… có trộm. Mà hắn đi đâu mà lại để trộm vào nhà không biết.
31 - Alo! Chị Laura hả? Chị đón Lin chưa? – nó vội vã hỏi. - Chị chưa! Hôm nay chị bận làm nên đón muộn. Chị có gọi điện cho bảo vệ ở đấy trông Lin rồi! – Laura vẫn từ tốn nói.
32 Tracy mở to mắt nhìn hắn. Cô không ngờ hắn lại có thể nói ra những từ đó. Mắt cô rưng rưng. - Anh…. – cô ngập ngừng không nói nên lời. Hắn nhếch mép cười rồi ngó vào trong xe.
33 Lúc này đã là 3h sáng rồi mà bố nó vẫn chưa tỉnh dậy. Hôm qua khi nhận được tin nhắn của Andrew nó đã hộc tốc phóng đến bệnh viện bố nó nằm. Cũng may là ông đã qua khỏi.
34 Cô thư kí sau một hồi ngạc nhiên nhưng cũng gật đầu rồi cúi người đi ra ngoài. Nó khoanh tay đứng dậy tiến đến cửa kính phía sau. Nheo mắt nhìn cảnh vật bên dưới tòa nhà, nó khẽ thở dài.
35 Bất chợt cánh cửa phía sau lưng bà Elena bật mở. Một người đàn ông đứng trước cửa. - Elena…. ? Cả hai người phụ nữ đều ngạc nhiên nhìn người đàn ông trước mặt.
36 Nó quay lại nhìn, đập vào mắt là một cô gái xinh đẹp mặc bộ đồ công sở. Nó cứ nghĩ rằng hôm nay một mình nó đã đủ khác người rồi ai ngờ lại còn có 1 người nữa.
37 Nó biết ý định của bà Elena khi buộc nó phải đến đấy. Nhưng để trả thù cho bố nó, nó bắt buộc phải đến. - Được thôi! Tôi sẽ đến – nó nói dứt khoát. - Được lắm.
38 Nó nhìn Mark. Không hiểu sao, trong lòng nó cứ có gì đó nao nao. Nó cúi mặt xuống, nó không dám nhìn vào mắt anh nữa. Nó sợ có gì đó sẽ níu kéo nó. Mark nhìn nó, anh biết câu trả lời.