1 Trong căn phòng màu tím nhạt tràn ngập hơi thở thiếu nữ, một cô gái lúc này đang nằm trên chiếc giường tròn lớn, mặt mũi trắng bệch ôm lấy chăn mền. Cái trán trắng nõn lấm tấm mồ hôi,mái tóc dài như tơ dính trên mặt, càng làm nổi bật làn da trắng như tuyết của cô.
2 Trong căn phòng màu tím nhạt tràn ngập hơi thở thiếu nữ, một cô gái lúc này đang nằm trên chiếc giường tròn lớn, mặt mũi trắng bệch ôm lấy chăn mền. Cái trán trắng nõn lấm tấm mồ hôi,mái tóc dài như tơ dính trên mặt, càng làm nổi bật làn da trắng như tuyết của cô.
3 Nhưng Ninh Vân Hoan đời trước đã bị hắn làm cho phải chịu không ít cực khổ, hơn nữa cô còn là em gái ruột của hắn, nên đối với vẻ ngoài của Ninh Vân Thành, nửa điểm cô cũng không để ý.
4 Không biết là có chuyện gì xảy ra, Ninh Vân Hoan cùng Ninh Vân Thành không giống như anh em ruột, trước khi Ninh Vân Thành du học nước ngoài còn tốt một chút, nhưng sau khi du học trở về, anh em hai người ngày càng bất hoà.
5 "Hoan Hoan, cậu muốn mua gì sao?" Phó Viện tuy bình thường im lặng, nhưng mua sắm là bản tính của con gái, lúc này nhìn thấy trung tâm thương mại rực rỡ muôn màu nên đã sớm hoa mắt, vừa lôi kéo Ninh Vân Hoan đi vừa hỏi.
6 Nhưng Ninh Vân Hoan đời trước đã bị hắn làm cho phải chịu không ít cực khổ, hơn nữa cô còn là em gái ruột của hắn, nên đối với vẻ ngoài của Ninh Vân Thành, nửa điểm cô cũng không để ý.
7 “Hoan Hoan, cậu muốn mua gì sao?” Phó Viện tuy bình thường im lặng, nhưng mua sắm là bản tính của con gái, lúc này nhìn thấy trung tâm thương mại rực rỡ muôn màu nên đã sớm hoa mắt, vừa lôi kéo Ninh Vân Hoan đi vừa hỏi.
8 Người đàn ông này vừa nhìn là biết bất phàm, không cần đề cập tới khuôn mặt tuấn mỹ kia, khí chất trác tuyệt của hắn đã đủ để người ta không xem nhẹ. Dáng người hắn cực cao, chỉ sợ ngoài mét chín.
9 Xác định trong trí nhớ hắn không nhận thức cô gái bối rối này, nhưng khi cô nhìn thấy hắn thần sắc thật sự quá mức dị thường, làm cho Lan Lăng Yến không để ý không được.
10 Trên xe, hai người đàn ông áo đen đã ngồi xuống, lúc mở cửa xe vô tình họ đã thấy tình huống của hai người Ninh Vân Hoan và Lan Lăng Yến phía sau, nhất thời không nhịn được mở lớn miệng, lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
11 Lan Lăng Yến dần trở nên xúc động, chính là không thể tự khống chế thân thể mình khiến hắn có chút không thích. Cả người Ninh Vân Hoan kịch liệt đau đớn, cô thấy ánh mắt hắn hơi mị lên, mang theo một tia lệ khí, chỉ là trong nháy mắt, hăn đã đưa môi lại gần.
12 Cả đời này Ninh Vân Hoan cũng sẽ không làm lại những chuyện ngốc nghếch như trước nữa, Lan Lăng Yến đã nói không muốn lấy mạng của cô, điều này có nghĩa cô sẽ không rơi vào kết cục như đời trước, trở thành vật thí nghiệm thê thảm.
13 Vừa vào năm nhất, ban trung có rất nhiều gương mặt Ninh Vân Hoan vừa thấy quen vừa thấy lạ, những người này cô đã gặp vài năm ở đời trước nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy họ từ khi sống lại, cô nhớ rõ lớp học từng có hai người diện mạo xinh đẹp, may mắn được vào vòng giải trí.
14 Một đường không nói gì, đối với sự nhu thuận của cô Lan Lăng Yến thật vừa lòng, nhưng tại sao cô lại biết hắn, còn sợ hắn thành như vậy, một ngày nào đó hắn nhất định phải biết!Lại một lần nữa bị mang về trang viên lần trước, không cần Lan Lăng Yến nói, Ninh Vân Hoan cũng biết hắn muốn làm gì.
15 Nghĩ bên ngoài còn đang có người chờ, Ninh Vân Hoan nhíu mày: “Đây là chuyện của tớ. ” Cô quả thật đã làm chuyện kia, bởi vậy mặc kệ lời này của Phó Viện là vô tâm hay cố ý đều như châm đâm vào lòng cô.
16 Nhìn người con gái như con mèo nhỏ nhu thuận nằm trong lòng, khi bị hắn ôm càng lộ ra vẻ đáng thương, Lan Lăng Yến trời sinh trong lòng có chút lạnh lẽo cũng bắt đầu dần sinh ra một loại cảm xúc trìu mến, loại cảm giác này thật xa lạ, nhưng hắn cũng không bài xích nó, cho dù biết trong lòng cô tồn tại một loại bản năng sợ hãi với hắn, hắn cũng không để ý, dù sao một ngày nào đó, cô sẽ biết hắn không tổn thương tới cô, sẽ ngoan ngoãn ở bên cạnh hắn.
17 Một đường không nói gì, đối với sự nhu thuận của cô Lan Lăng Yến thật vừa lòng, nhưng tại sao cô lại biết hắn, còn sợ hắn thành như vậy, một ngày nào đó hắn nhất định phải biết!
Lại một lần nữa bị mang về trang viên lần trước, không cần Lan Lăng Yến nói, Ninh Vân Hoan cũng biết hắn muốn làm gì.
18 Vài lần Ninh Vân Hoan đều muốn chuồn đi ra, nhưng mỗi lần cô vừa sinh ra ý niệm trong đầu, người vốn đang bận rộn công sự Lan Lăng Yến lại tựa tiếu phi tiếu* nhìn lại.
19 Nhìn người con gái như con mèo nhỏ nhu thuận nằm trong lòng, khi bị hắn ôm càng lộ ra vẻ đáng thương, Lan Lăng Yến trời sinh trong lòng có chút lạnh lẽo cũng bắt đầu dần sinh ra một loại cảm xúc trìu mến, loại cảm giác này thật xa lạ, nhưng hắn cũng không bài xích nó, cho dù biết trong lòng cô tồn tại một loại bản năng sợ hãi với hắn, hắn cũng không để ý, dù sao một ngày nào đó, cô sẽ biết hắn không tổn thương tới cô, sẽ ngoan ngoãn ở bên cạnh hắn.
20 Vài lần Ninh Vân Hoan đều muốn chuồn đi ra, nhưng mỗi lần cô vừa sinh ra ý niệm trong đầu, người vốn đang bận rộn công sự Lan Lăng Yến lại tựa tiếu phi tiếu* nhìn lại.