1 - “Mẹ, bạn Minh Tuệ bảo tên bạn ý có nghĩa là trí tuệ sáng suốt đấy. Thế tên con có ý nghĩa gì không mẹ???” – Nhấm nháp cốc cappuccino trong tay mẹ ra bộ người lớn, cô bé 6 tuổi hỏi.
2 Đúng 6:00, tôi bật dậy với nguồn năng lượng tràn trề sau khi trải qua 12 lần chuông báo thức Khoác bộ đồng phục mới lên người, tôi đứng trước gương chau chuốt mình thật tỉ mỉ.
3 *cạch cạch* Ba mở của phòng tôi. Hix, đang ngủ ngon mà… - “An à, mai ba đi công tác, ở nhà ngoan nha con gái” Ba lại thế rồi. Tôi lớn rồi mà, có thể tự chăm sóc cho bản thân, vậy mà cứ lần nào đi công tác ba lại dặn tôi “ở nhà ngoan” - “Dạ, ba, con biết rồi mà > - “Ukm, thôi ngủ sớm đi con, sáng mai còn đi học” ***** - “Bạn có thể uống 1 tách cappuccino với mình chứ?” - “Oh, cảm ơn, mình rất thích” - *húp sùn sụt* Ngon quá.
4 Tôi ngó ra nhìn mặt kẻ vô duyên kia. Oh god! Trước mặt tôi là 1 tên mặt mày bầm dập, chân khập khiễng, khóe miệng còn rơm rớm máu. Sợ quá. - “Đóng!” – bị hét vào mặt, tôi hoảng hốt cực độ.
5 Cậu ấy ngồi trên ghế đá bên hồ Văn Chương, thân xác uể oải tìm kiếm linh hồn đang dạo chơi đâu đó, đôi mắt xa xăm đượm buồn, dường như xoáy vào hàng nộm bò khô phía bên kia hồ.
6 - “Sao lúc nào gặp cậu ở ngoài đường, cậu cũng trong bộ dạng thê thảm thế nhỉ? ^^” Sau câu nói cuối cùng với nụ cười dịu dàng chết người, “thiên thần” biến mất sau cánh cửa gỗ nâu.
7 “What doesn’t kill you makes you stronger Stand a little taller Doesn’t mean I’m lonely when I’m alone What doesn’t kill you makes you fighter Foot steps event lighter Doesn’t mean I’m over cause you’re gone What doesn’t kill you makes you stronger, stronger” Ài, phiền quá.
8 “Gà rán, sườn nướng, khoai tây chiên, phô mai que, cappuccino hân hạnh phục vụ quý khách. Khuyến mãi giảm giá không nhanh sẽ hết!” “RẦM!” “UỲNH!” “Choang…” “AAAAAAAA……….
9 Ông trời thường ghen tị với những người tài sắc vẹn toàn (tôi là một điển hình), Nguyễn Du nói hồng nhan thì bạc mệnh cấm có sai tí nào. Vì thế mà hôm nay tôi phải đứng đây, mặc bộ đồ dân tộc xanh xanh kẻ kẻ trông rõ “khắm”.
10 Cảm giác ấm áp cùng hương thơm nhè nhẹ làm tôi vứt bay mọi cảnh giác, ngủ tít thò lò. Lúc mở mắt ra thì đã thấy mình nằm trong cái lều màu vàng. - “Hoài An! Dậy rồi hả? Hôm qua mọi người lo ày lắm đấy.
11 - “Thưa cô, em đề nghị bạn An phải lên chơi trò pha nước chanh ạ. ” ? Cái trò vớ vẫn gì thế? - “Hú hú lên đi. ” - “Fighting! Fighting! Fighting!” - ………………….
12 {Lớp 10A15} “Phịch!” - “Gì đây?” - “16 triệu. ” - “CÁI GÌ???” - *mặt ngu* - “Cậu móc ở đâu ra?” - “Móc ở đâu là việc của tôi, yên tâm không phải tiền bất chính đâu mà lo, càng không phải phải tiền giả, cũng chẳng thiếu lấy 1000 đâu, thích thì ngồi mà đếm.
13 - “Xong chưa? Lâu thế?!!” - “Đây đây. Xong rồi đây. ” Lật đật đi xuống nhà, trông tôi như một con gấu bự trong cái áo dạ đỏ nổi bật, vì hôm nay lạnh mà.
14 Lúc ra khỏi đồn thì đã là 1 giờ sáng, hoàng tử, đầu vàng và cá sấu cứ chí chóe tranh nhau đưa tôi về nàh. Rồi quyết định cuối cùng là cả ba đều đi về cùng tôi.
15 Giờ tôi đã không phải làm quản gia cho cá sấu nữa rồi, nhưng vẫn chưa trả chìa khóa nhà cho hắn. Căn bản là hắn chả nhắc, mà bộ não uyên bác của đâu có thừa kB mà nhớ cái chuyện vớ vẩn này.
16 “Bịch” - “A. ” - “Cậu không sao chứ? Tớ xin lỗi nhé!” - “Ừ không sao. ” Đen thế. Mới sáng ra đường đã đụng người ta, rơi cả đồ. Hơ, cô bạn đụng phải tôi cũng học Đống Đa này.
17 - “Ai thế An?” - “À, sáng nay mình với bạn này đụng nhau ở cổng trường :D” - “Tớ là Ngọc Diệp, lớp 10A3” - “Cậu là gì chẳng liên quan đến bọn này. Chỉ là đụng nhau có một lần thôi mà.
18 Từ hôm hội đồng hoàng tử thất tình đến giờ, chẳng thấy có động tĩnh gì từ nạn nhân và các fan. Khà khà, hóa ra hắn cũng chỉ được cái mã ngoài ngông nghênh chứ làm gì được ai.
19 - “Ai thế rùa?” - “Bạn cậu à?” - “Đừng bảo đây là bạn trai cậu nhá…” - “…. . ” - “An. Tớ này. Còn nhớ tớ chứ?” - “… M… ma… MAAAAAAAAA!!!!” Sợ quá! Tôi nhảy dựng lên núp sau lưng ba người kia, mặt xám ngoét.
20 NHÒM TRỘM NHẬT KÍ (1): Tớ đã tìm lại được thiên thần của mình…Năm 6 tuổi, tớ chuyển nhà vào miền nam sống. Ngày đầu tiên dọn về ở, tớ rất ấn tượng với người hàng xóm mới của mình.