161 “Muốn đàn ông, anh lập tức đáp ứng em”. Mặc Tử Hiên tức giận nói với Diệp Hân Đồng vẫn đang say ngủ. Trả lời anh vẫn là sự im lặng như cũ. Mặc Tử Hiên cúi người, nhanh chóng cởi móc áo ngực cuả cô.
162 Biết rõ rằng lại nhảy vào ao đầm này cô sẽ muôn kiếp không thể trở lại, nhưng cô vẫn không chùn bước. Cô hôn anh với tất cả sự dịu dàng, say đắm, triền miên.
163 Đẩy cửa phòng Lee Yul ra, một giọng nam trung niên truyền tới. Diệp Hân Đồng giật mình, thì ra trong phòng hắn có khách, cô đang chuẩn bị quay ra thì nghe thấy ba chữ Mặc Tử Hiên được nhắc đến, một lát sau còn nói đến Diệp Hân Đồng rồi Kim Lệ Châu.
164 Hắn một lòng muốn ngôi vị hoàng đế, chỉ muốn chứng minh bản thân trước mặt ông. Bây giờ lại nghĩ đến Diệp Hân Đồng bị lừa gạt tình cảm, hắn lại muốn kháng cự cái ngôi vị này.
165 Diệp Hân Đồng từ từ tỉnh lại, mở mắt, miệng cô bị băng dính dán chặt, tay chân cũng bị trói. Nhìn bốn phía, ngoài cửa sổ là bóng tối bao trùm, theo tình hình này, bây giờ đã là buổi tối.
166 Tiểu thuyết đã nói, một người khi đã yêu, thông minh cũng biến thành ngu ngốc, mà cô lại vốn không phải người thông minh, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng cô không thể bỏ được anh.
167 Mặt Diệp Hân Đồng khinh khỉnh, méo miệng lắc đầu với Mặc Tử Hiên: “Ai, trong đầu anh đầy tư tưởng hủ bại, sao em lại thích anh cơ chứ. Gần đây đâu em hơi thiếu chất, thật nên suy nghĩ lại cho kỹ.
168 Diệp Hân Đồng và Mặc Tử Hiên đến nhà hàng buffet, cô chẳng quan tâm đến hình tượng bưng về một bàn đồ ăn ngon. Mặc Tử Hiên thỏa mãn nhìn cô ăn. “Chậm chậm một chút, cẩn thận rớt” Anh cưng chiều nói.
169 Nét chữ rất thanh thoátDiệp Hân Đồng nhớ lại người phụ nữ bịt mặt thần bí, cô ta tìm mình làm gì? Cô có nên đi hay không?Mặc Tử Hiên quay lại, trên mặt vẫn đọng những giọt nước chưa được lau khô.
170 “Chuyến đi Trung Quốc lần này có vẻ náo nhiệt đây” Mặc Tử Hiên nhếch miệng, lộ ra một nụ cười châm chọc, trong sự khinh thường mang theo chút thương cảm ối tình thân này.
171 Diệp Hân Đồng bị người hộ vệ kia làm cho kinh hoảng, cái cô Yên Nhiên này sẽ không thực sự đưa cho cô một quả bom làm lễ ra mắt chứ. Rốt cuộc cô ta là ai? Thần thần bí bí.
172 Lão Kim nhíu mày“Có phải điện hạ quá để ý đến cô ấy không ?”“Từ đầu đến cuối cô ấy là người vô tội, tôi muốn tự mình dự một lần sinh nhật với cô ấy, sợ là sau này không còn cơ hội.
173 Mặc Tử Hiên xoay đầu Diệp Hân Đồng lại. Cô lại quay đi. Mặc Tử Hiên cưỡng chế cô quay lại, lấy tay đè chặt đầu cô. “Thu hồi lại sự thông cảm của em đi, có vài người không đáng để em thông cảm, hắn có người cha một lòng vì hắn như vậy, cũng thỏa mãn rồi.
174 Trong lòng Diệp Hân Đồng cảm thấy đặc biệt ngọt ngào “Được, anh chờ em, một lúc nữa em sẽ mang đồ ăn thật ngon ra. ”Mặc Tử Hiên mỉm cười gật đầu, nhìn bóng lưng Diệp Hân Đồng của anh từ từ biến mất.
175 Cô dùng chiếc điện thoại bên Hàn Quốc gọi, dù sao phủ sóng toàn cầu cũng có thể dùng được. Vũ Văn Thành nhận được điện thoại của Diệp Hân Đồng thì kinh ngạc.
176 Anh lên lầu, lại thấy Diệp Hân Đồng đang đứng bên cửa sổ. “A, A, trên mặt đau quá, ngực cũng bị thương, bụng cũng bị thương, cái tên Vũ Văn Thành này ra tay nặng quá.
177 Diệp Hân Đồng nhớ tới trong bụng có thể đang mang một thai nhi, cô không muốn. “Đừng quậy, em thật sự muốn ngủ, đầu đau sắp vỡ rồi, chờ mấy ngày đi, mấy ngày nữa em nhất định sẽ cùng anh”Mặc Tử Hiên lấy tay sờ đầu cô, ân cần hỏi: “Có phải bị bệnh không? Hay là anh…”“Không cần, nghỉ ngơi một chút là được rồi, em thật sự muốn ngủ, được không?” Diệp Hân Đồng lật người, đắp chăn, được một phút, cô thực sự ngủ thiếp đi.
178 Vũ Văn Thành trở về, ném khẩu súng lục vào ngăn kéo, trong ngăn kéo còn có Hồng sắc Yên Nhiên. Vũ Văn Thành lấy ra, vô cùng nâng niu, mặt càng biểu hiện phức tạp.
179 Diệp Hân Đồng đi ra khỏi phòng Diệp Tuyền, đóng cửa lại cho bà. Quay người lại, thấy Vũ Văn Thành đứng đó. Cô hơi xấu hổ đến trước mặt Vũ Văn Thành, cắn cắn môi, vô cùng rối rắm.
180 “Mẹ ơi, ăn cơm” Diệp Hân Đồng hướng về phía phòng Diệp Tuyền gọi. Lần này trở vềm quả nhiên khiến tâm trạng cô thêm chồng chất, dự cảm của cô trên máy bay không có sai, lần này Mặc Tử Hiên thật sự nên tìm phụ nữ để xem bói rồi.