81 - Ngươi vào hỏi quốc sư đại nhân đi. Ta tin tưởng ngài sẽ nói cho ngươi biết rõ hơn!Bì Ba nói xong đã đi tới đại trướng. Hắn vỗ vỗ phía sau lưng Âu Dương ra hiệu hắn có thể đi hỏi Sở Tương Hợp.
82 Cũng không biết tại sao, Sở Tương Hợp rất coi trọng Âu Dương. Sự coi trọng của hắn đối với Âu Dương thậm chí còn vượt qua cả sự quan tâm đối với Trận Đồ Sư ngàn năm mới xuất hiện một lần.
83 Sở Tương Hợp cười khẽ. Hắn đã đặt rất nhiều hy vọng vào Âu Dương. Hắn làm sao có thể để những chuyện phàm tục này ảnh hưởng tới Âu Dương. Quyết định của hắn chính là khiến Âu Dương có thể tận tâm tận lực đi tu luyện.
84 So với Âu Dương một người thực sự chém giết ngoài chiến trường để có được thực lực như ngày nay, thực lực của hắn có phần yếu hơn một chút. Nếu chiến đấu vượt cấp, Âu Dương khó có thể thắng hắn.
85 Vương Phong Minh nói tới đây liền câm miệng. Tuy rằng hắn là hoàng tử thiên tài nhất của Đại Vận, nhưng dù sao hắn cũng không phải đế vương. Sở Tương Hợp là thần.
86 Sở Tương Hợp mỉm cười. Hắn bước tới trước một bước, theo bước chân của hắn, xung quanh liền có sương mù dâng lên. Không ngờ một bước này, hắn đã đi tới bên ngoài sân luyện võ!Lúc này trong sân luyện võ, Vương Phong Minh bay trên không.
87 Tiêu Vân Cận không biết đáp án, nhưng hắn cảm thấy, nếu như ra ngoài gặp phải cảnh ngộ như vậy, có lẽ mình còn chưa có cơ hội yêu hóa đã bị Âu Dương bắn chết tại chỗ!Yêu cung thủ! Chưa bao giờ có yêu cung thủ nào đáng sợ như vậy!- Còn ai nữa?Âu Dương cầm chiến cung trong tay, con mắt của hắn lướt qua tất cả những người đang đứng trong sân luyện võ.
88 Tuy Vương Văn Viễn không có bản lãnh gì, nhưng Vương Văn Viễn là một người thông minh. Hắn biết cái gì có thể làm, cái gì không thể làm. Nhưng đến đời Vương Phong Minh này, ngay cả chút thông minh cũng không còn nữa, chỉ còn lại tự cao tự đại!Hoàng thất! Sở Tương Hợp nghĩ thầm, hắn thủ hộ chính là Đại Vận không phải là ngươi hoàng thất.
89 Trong lúc nhất thời toàn sân luyện võ của Lăng Hoa biệt viện đều vang lên tiếng nghị luận về Âu Dương và kỹ thuật bắn cung của Âu Dương. Bọn họ thảo luận làm sao mới có thể phá được mũi tên của Âu Dương! Bọn họ thảo luận nửa ngày, đáp án chỉ có một điều! Đó chính là tiếp cận.
90 - Vậy quốc sư đại nhân tính thế nào?Lăng Trung Thiên nói xong cũng ngồi xuống. Thật ra đối với Âu Dương, hắn cũng cảm tấhy rất tò mò. Lần thứ nhất hắn phát hiện Âu Dương bởi vì Âu Dương có kỹ thuật bắn cung không gì sánh kịp.
91 Âu Dương ngồi trên một cây đại thụ, nhìn từng học viên Lăng Hoa biệt viện đang ở dưới giả vờ giả vịt. Hắn biết, tuy rằng bề ngoài những người này tỏ ra phục tùng mình, nhưng trong nội tâm bọn họ căn bản lại không phục mình.
92 - Quả nhiên đã tính toán tốt!Mạch Thiên Nhai nhìn Âu Dương. Tên quái vật này thật sự khiến hắn có chút đau đầu. Ngày hôm nay nếu như tiếp chiến, hắn vẫn không nắm chắc có thể bắt được gia hỏa giảo hoạt này.
93 - Âu Dương? Ai là Âu Dương?Lúc này trong Đô Thành, bất kể là quan to quý nhân hay là bách tính bình thường, hoặc là những tu luyện giả kia đều thắc mắc không rõ Âu Dương là người phương nào!Ở ngay trong Đô Thành mà dám khiêu khích Mạch Thiên Nhai.
94 Nhưng đáng tiếc kiếm khí cũng giống như kiếm linh phía trước, khi đối mặt với con chim cú đỏ như máu này lại giống như không tồn tại!- Mũi tên linh hồn!Đây là suy nghĩ cuối cùng của Mạch Thiên Nhai.
95 - Hạ nhi! Theo phụ thân về nhà!Một quan viên mặc lục bào trên người bỗng nhiên kéo một học viên của Lăng Hoa biệt viện, sau đó lấm la lấm lét rời đi!- Hổ nhi, cùng phụ thân về nhà.
96 Nhưng danh sách này vừa xuất hiện lại một lần nữa gây ra một trận sóng to gió lớn! Bởi vì trên danh sách này, chức vị đội trưởng, xếp đầu tiên rõ ràng viết tên của Âu Dương!Âu Dương! Âu Dương! Lúc này, cái tên Âu Dương trong Đô Thành giống như ma chú vậy.
97 Liền thấy Minh Khâm ngẩng đầu nhìn Lăng Trung Thiên nói:- Nếu là một trận chiến công bằng, vậy chúng ta đồng ý!- Được! Nếu các ngươi đồng ý, vậy chọn ra mười hai người.
98 Một đội mười hai người một đường đi về phía đông. Nơi bọn họ cần đến chính là nơi Đại Vận từng giao chiến với Tây Kỳ. Trên đoạn đường này, ngoại trừ Âu Dương ra, tâm trạng của mười một người khác đều rất nặng nề.
99 Hắn am hiểu nhất chính là bí mật đánh giết. Một khi mất đi ưu thế này, vậy năng lực của hắn thậm chí còn không bằng một tuyển thủ ngũ giai bình thường.
100 - Âm mưu? Hội võ tứ quốc, chúng ta là chủ phương này. Lẽ nào Sở Tương Hợp hắn còn có thể giở trò gì sao?Trịnh Tú Nhi có chút không hiểu. - Ha ha ha! Huyễn thuật của Sở Tương Hợp là thiên hạ vô song.
 
    Thể loại: Xuyên Không, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Số chương: 50