101 - Có chuyện gì vậy đội trưởng. . . Lưu Hồng Xương không rõ tại sao Âu Dương lại nói như vậy. Lúc này đã tiến vào thành trì. Chẳng lẽ bọn họ còn dám động thủ ngay trong thành sao?- Đừng hỏi nhiều như vậy nữa! Đi!Âu Dương xông lên phía trước.
102 Hơn nữa bất kỳ gia hỏa nào bị Phấn Tú chú ý, cuối cùng khẳng định sẽ bị hành hạ đến chết! Gia hoả này chính là một ác ma, một ác ma đẫm máu khoác vẻ ngoài nhu nhược!Không cần phải nói về thực lực của Phấn Tú.
103 Không có ai ngăn cảqvn Trịknh Tú Nhi. Bởi vì khu vực có thểlhoạOXt đfộng trong Tỏa Yêu Tháp tổng cộng có ba tầCng. Bốn đKfội chỉFkn có thểqk ở trong ba tầVfng này mà thôi.
104 - Ai nha. . . Tú Nhi tỷ tỷ nói gì vậy? Đã sớm nói với tỷ tỷ là tim ngườami ta nhỏ. Tỷ tỷ nói thế nào ta liền làm như vậy. . . PhấIdan Tú lạxNi dùng giọng nói buồn nôn của hắjqn đNểI tấXn công.
105 TạqzLi Lục Dã Tiên Tung, TrịzOlnh Tú Nhi nghe thấbYy tiếng kêu của lệnh bài. Nàng gầgvnn như là bảEeVn năng rút lệnh bài từ bên hông ra. Thật ra nàng không hy vọng lệnh bài có thểEeV thông báo tung tích của ĐạeGi Vận.
106 SắhHc mặt của Bác Cổ rấDt khó coi. Lúc này bọn họ cùng ĐạVoi Vận đHều đYBhang ở tầuhdng thứytI ba. Hiện tạWUi hai bên chỉWMW cách nhau hai trăm dặm. Nếu như không cẩEgn thận, bọn họ sẽ đKụng đDộ với ĐạlXIi Vận.
107 - Đội trưởng, có phải Đại Vận đã chuẩn bị trận hình đợi chúng ta đi qua?Có người đưa ra nghi vấn. Tuy nhiên hắn nói cũng không sai. Đây đúng là cách giải thích tương đối hợp lý.
108 Tích tích tích tích. . . Những tiếng động gấp gáp vang lên. Lúc này trong Trấn Yêu Thành sớm đã có đông đủ các cao thủ. Mà lúc tiếng động này truyền ra, mọi người đều biết đã xảy ra chuyện gì vậy.
109 . Hơn nữa lúc đó bọn họ lại đánh lén. Tám người tiêu diệt mười hai người, theo Âu Dương thấy vẫn rất bình thường. - Đội trưởng! Thật sự quá sảng khoái! Chúng ta lại tới một lần nữa, nói không chừng có thể tiêu diệt sạch Tây Kỳ và Hồng Minh!Lúc này, Tiêu Vân Cận vô cùng tự tin.
110 Suy nghĩ này của Âu Dương là ổn thỏa nhất. Tuy rằng trong hội võ tứ quốc, cuối cùng đội ra đầu tiên sẽ được quyết định là người thắng. Nhưng trước giờ chưa từng xuất hiện tình huống như bọn họ hiện nay.
111 Đối với kết quả này Âu Dương có chút thất vọng. Nhưng như vậy cũng là hợp tình hợp lý. Nếu không thì quá nghịch thiên. Một nhóm người ngăn chặn ngoài một động yêu nho nhỏ, giống như đang phát tiết, không ngừng lôi yêu ma ra giết.
112 Nhưng giờ này phút này Âu Dương có thể rời khỏi sao? Lục Tiên che kín bầu trời. Trong lòng đất nhất định có Yêu Chiến Sĩ mai phục. Bất kể Âu Dương chui xuống đất hay bay lên trời đều chỉ có một con đường chết.
113 Âu Dương không còn lựa chọn nào khác! Lúc này đpã là sơn cùng thủy tận. Trước mắLrnt hắoNgn chỉs có hai con đoườRQEng. Một conđwOiườwRKng bịgW bao vây đAqánh cho tới chết.
114 Hắun vẫn suy nghĩJEC tìm cách đzWển Sở Tương Hợp xuống đsfCài. Hiện tạxBi Sở Tương Hợp chủ đzfộng nói ra, hắKGmn tấrt nhiên không thểRC nào bỏ qua cơ hội này.
115 Nhưng tuy rằhujng hắan mở miệng, trên tay lạnnci vẫn nắeZm lấhSYy lồng ngực của mình. ChỉhSY trong phút chốc lồng ngực của hắSunđjDã bịnDl xé nát bét, đhujã có thểcW nhìn thấzZuy nội tạang!Nhìn Triệu Minh thống khổ như vậy, trên mặt bọn họ đnDlều có vẻ không đtIành lòng.
116 Năm bóng ngườuygi đBSBiên cuồng chạKy trên mặt đFcPấEedt huyết sắhyc nứApt nẻ. NgườEedi đluii trước tiên đSKbang cầgKm ThứgR Kiêu Cung trong tay chính là Âu Dương! Âu Dương vừa chạKgZy vừa nói với ngườggQi phía sau:- Nhanh lên một chút! Nhanh lên một chút!Âu Dương nói xong thoáng nhìn về phía sau.
117 Sáu năm! ThờLi gian hai ngàn hai trăm ngày TrịrXonh Khôn là cườPHlng giảu cửu giai còn bịXUb nhốt ở nơi này. Vậy không phảui nói bọn họ chỉup có thểhPr chờUV chết sao? Ngay cảQw cườTQung giảUV cửu giai còn không thểDQIđsvi ra ngoài, vậy bọn họ còn có hi vọng sao?- Phảui chết ở chỗ này sao? Lão tử vẫn là xử nam! Lão tửkhông thểaTy chết ở chỗ này!Trong lòng Âu Dương gầUVm thét.
118 Bọn họ không thể so sánh với Sở Tương Hợp. Bọn họ nhiều nhất chỉ mới nghe nói về Tu Phục Thuật. Đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ thật sự được chứng kiến.
119 - Đội trưởng. . . Tiêu Vân Cận vẫn ở bên cạnh nhìn hắn. Vừa nãy hắn không mở miệng, trước sau đều ở trạng thái nửa chết nửa sống. - Sao vậy?Âu Dương nhìn bộ dạng Tiêu Vân Cận nửa chết nửa sống, hắn có thể hiểu được tâm tình của Tiêu Vân Cận lúc này.
120 Trong Sinh Tử Cảnh này quả thật có một con đường đi ra ngoài, đây là con đường hắn đã phát hiện từ mấy năm trước. Tuy nhiên có đường đi ra ngoài không có nghĩa là có thể đi ra ngoài.