41 Vương Bác Hùng nghiêm mặt hắng giọng, hắn ý thức được rằng chuyện này sợ rằng nhiều phiền phức. Lưu Kế Văn cùng Khâu Quảng Chí trên huyện vẫn chưa biết gì cho nên khi lấy làm lạ khi tự dưng lại xuất hiện thêm một chủ tịch xã trên đài.
42 Lão giả sửng sốt một chút, trong ánh mắt toát ra một vẻ kích động, thanh âm có phần hơi run run: “Tiểu Trương, ngươi biết chỗ hắn được mai táng sao?”Trương Dương gật đầu, lần trước tới Thanh Vân Phong, hắn cùng Trần Sùng Sơn đã từng bảo vệ phần mộ của An đại hồ tử.
43 Lâm Thành Bân không muốn cùng Trương Dương gây thù chuốc oán làm gì, đang muốn tìm một cơ hội để làm lành thì rất cảo hợp là ngày hôm sau hắn lại gặp Trương Dương tại phòng lớn nhà hàng Kim Khải.
44 Sau khi giáo huấn xong Lâu Chí Quảng, tâm tình của Trương Dương cũng không cảm thấy dễ chịu, ngược lại càng thêm trầm trọng. Trên đường trở về Xuân Dương, hắn một mực suy nghĩ lại chuyện tình cảm giữa mình và Tả Hiểu Tình, tuy rằng Điền Bân không có sử dụng bất cứ hành động cường ngạnh nào với mình.
45 Sau sự kiện tuyển cử oanh oanh liệt liệt ở xã Hắc Sơn Tử, cuối cùng cũng trở nên yên ổn, Trương Dương chủ quản ban kế hoạch hóa gia đình có thêm một khoản ngân sách, cho nên công tác kế hoạch hóa gia đình triển khai càng thêm thuận lợi hơn rất nhiều, rất nhiều cán bộ hội phụ nữ trong thôn bắt đầu chủ động phối hợp làm công tác, sau khi Tiểu Trương chủ nhiệm đảm nhiệm chức phó chủ nhiệm ban chiêu thương, ánh mắt càng phóng ra xa, hắn hiểu rằng vị trí này của mình hẳn sẽ không cần trụ lâu nữa, công tác kế hoạch hóa gia đình cũng làm lúc chặt lúc lỏng, nghìn vạn lần không thể để dân chúng ở Hắc Sơn Tử oán niệm được.
46 Ăn cơm tối xong, Sở Yên Nhiên liền kéo tay Trương Dương đi bộ hóng gió. Mặt trời cũng chưa lặn hẳn, ánh tà dương chiếu rọi trên mặt hồ Thiên Thủy tạo thành nhiều sắc mầu rực rỡ như cầu vồng.
47 Sở Yên Nhiên vừa lên xe liền gọi điện thoại: “Ông ngoại. Trương Dương có việc bận ở xã nhà, có lẽ cháu phải chạy cả đêm chở hắn về để xử lý!”Trương Dương cũng dở khóc dở cười nhìn Sở Yên Nhiên.
48 Trương Dương nhanh chóng lấy xe jeep chở hai ông cháu An Chí Viễn tới thôn Thanh Hà chơi. Lúc tới nơi, An Chí Viễn kêu Trương Dương đỗ xe ở bên ngoài ngôi đền ngay gần cổng thôn để hắn xuống chụp vài tấm ảnh làm kỷ niệm.
49 Moị người xung quanh đều cảm nhận được cảm xúc biến hoá của Trương Dương, sau khi Hải Lan rời khỏi, Trương Dương mới ý thức được địa vị trọng yếu của nàng trong lòng hắn.
50 Đỗ Vũ Phong không còn cách nào khác đành phải nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn An Ngữ Thần nói: “Ngươi muốn làm phản phải không?” Thân làm phó sở trưởng cảnh sát xã Hắc Sơn Tử, hiển nhiên hắn không thể đứng nhìn làm ngơ người khác làm loạn trên địa bàn của mình được.
51 Thanh niên nhân nọ bật cười ha hả nói: “Tiểu tử, nhà ngươi rất kiêu ngạo a!”Trương Dương cũng đã nhìn ra, người ta rõ ràng là chủ động gây chuyện, chứ bình thường ở xã Hắc Giả Sơn này giám cùng mình đối mặt thật không nhiều lắm.
52 Lúc tới nhà của Trần Sùng Sơn, Trương Dương thấy hắn đang ngồi ở cửa làm mấy thứ đồ bằng trúc, liền tới chỗ hắn chào hỏi. Trần Sùng Sơn thấy tiểu Trương tới cũng tươi cười nói: “Tới tìm An Chí Viễn phải không?”Trương Dương gật gật đầu: “Bác Trần có tới đây sao?”Trần Sùng Sơn cũng gật đầu đáp lại: “Vừa mới đi rồi! Ta cũng định tới chào hỏi hắn một chút, nhưng thấy hắn lại như có tâm sự nên cũng không quấy rầy hắn!”Trương Dương cũng thấy kỳ quái, quả thực chẳng thể hiểu nổi nữa.
53 Vận khí gần đây của Trương Dương quả thực là rất may mắn, An lão vừa đáp ứng đầu tư tại Xuân Dương huyện, thì bên này Triệu Tân Hồng lại truyền tới tin tốt, chuyện tình danh ngạch đã định.
54 Đối với thằng nhãi Tống Thụ Thành, Trương Dương cũng khôn khéo lựa chọn phương pháp sử lý lạnh, bởi vậy mới không biểu lộ chút động thái nào cứ mặc hắn muốn làm gì thì làm.
55 Tràng diện rơi vào thế giằng co, Ngưu Văn Cương chạy tới cửa phòng vừa vặn thấy một màn đó, hắn không khỏi có chút đau đầu, nhưng nhìn đến Trương Dương vẫn bình thản ngồi uống rượu ở kia, trong lòng nhất thời minh bạch, người ta còn không gấp, mình gấp cái gì chứ? Điền Bân, An Ngữ Thần hai người này ai mình cũng không thể đắc tội được.
56 Tần Thanh lúc này mới ý thức được vị trước mắt mình này căn bản là một tên lọc lõi, xem ra cái gọi là quan uy của mình đối với hắn chẳng có một chút uy hiếp nào.
57 Thị trưởng Giang Thành Lê Quốc CHính chậm rãi buông điện thoại. Mấy tầm rèm trong phòng đều buông xuống, hơn nữa lại không có bật đèn, bầu không khí trở lên u ám y như tâm tình của Lê Quốc Chính lúc này.
58 Trương Dương cười nói: “Ta kính ngươi a Tần bí thư. Ta vốn quen nói kiểu như thế rồi, thế nhưng tâm địa thiện lương bộc tuệch. Biết ta một thời gian là người sẽ thấy.
59 Sau khi sắp xếp ổn thỏa công việc của đoàn làm phim trên Thanh Vân Phong, Trương Dương kêu Lương Tại Hòa chở về ủy ban nhân dân xã. Trương Dương cũng dự định ở lại xã nhà một hôm nay, cũng vì ngày mai đoàn làm phim bắt đầu khởi quay, hơn hết, theo lời Vu Tiểu Đông báo lại, ngày mai đến tham dự còn có một vị phó chủ tịch huyện, có cả bộ trưởng bộ tuyên truyền, còn có người của đài truyền hình huyện, với cả mấy vị lãnh đạo sở thương mại và đầu tư xuống tham dự.
60 Trương Dương lúc nay mới nhớ tới mình còn chưa có tốt nghiệp vệ giáo Giang Thành, cuống quít gật đầu đáp ứng, trước khí cúp máy, Lý Trường Vũ còn dặn dò: “Có thời gian an bài ta cùng tần bí thư gặp mặt một chút!”Trương Dương cười nói: “Tối ta sẽ mời nàng qua!”Lý Trường VŨ cười ha hả: “Được, chỉ cần ngươi có thể mời được, ta bên này không có vấn đề gì, đều là mấy lão đồng học tại trường Đảng năm đó thôi, mọi người hẳn là đều biết.
Thể loại: Đô Thị, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Nữ Cường, Ngôn Tình
Số chương: 47