1 Nghe nói từ khu huyện Thông Thành đến thị trấn Liễu Thủy rất gần, cũng không hiểu thằng cha nào nói vậy, hay là trong sử sách ghi nhầm, Trương Nhất Phàm ngồi suốt hơn 60 km mới đến được thị trấn nhỏ này.
2 Trời mau tối sầm, Trương Nhất Phàm ăn ở một quán cơm ven đường, nhân tiện hỏi thăm một chút về tình hình ở thị trấn Liễu Thủy. Ai biết được trong thị trấn lại không có khách sạn.
3 Trưởng đồn công an Dương Chí Thành tuổi ngoài bốn mươi, dáng vẻ trung niên, nhìn một bên thì giống như ông lão mà lúc nãy Trương Nhất Phàm thấy ở trạm điện thoại.
4 Ngày hôm sau là ngày Trương Nhất Phàm chính thức tới trấn Liễu Thủy đảm nhiệm chức vụ. Tám giờ rưỡi mở một cuộc họp hội ý, các cán bộ của các văn phòng đều đã đến đông đủ.
5 Nơi đây là thôn Hà Đông, cách đầu nguồn sông Liễu Thủy hơn mười dặm. Khi ba người Trương Nhất Phàm từ trên sườn núi xuống, tiếng ồn ào càng lúc càng lớn, còn nghe thấy cả tiếng người hét, tiếng một cô gái khóc lóc rất rõ.
6 Trên đường đi, Trương Nhất Phàm đã tạm thời quyết định: ngay chiều hôm đó lập tức triệu tập cuộc họp chỉnh đốn, Hoàng Chấn Quốc gây chuyện như vậy, phải lập tức chỉnh đốn, không được chậm trễ!Đề nghị của Trương Nhất Phàm lập tức chiếm được sự ủng hộ của Trần Trí Phú.
7 Thời xưa có một loại chim, ba năm không hót, vừa hót đều khiến người ta kinh ngạc, ba năm không bay, vừa bay là vút thẳng lên trời. Điều mà Trương Nhất Phàm muốn chính là loại hiệu quả này, hôm nay mượn cơ hội xem địa hình, công nhiên cách chức Hoàng Chấn Quốc ngay tại chỗ trước mặt mọi người, đồng thời bắt giam luôn y.
8 Sau khi giao tài liệu vào trong tay của Chủ tịch huyện Lâm, Trương Nhất Phàm thở phào nhẹ nhõm. Chủ tịch huyện Lâm rất khen ngợi đối với việc Trương Nhất Phàm đưa ra đề nghị tu sửa kênh dẫn nước.
9 Vạn Tử Thiên Hồng phân ra rất nhiều cấp bậc. Nhất là phòng khách quý tại lầu ba trong bộ phận ăn uống là nơi mà người bình thường không thể vào được. Người bình thường chỉ có thể dùng bữa tại lầu hai, vào được phòng bao sẵn tại lầu ba chỉ có thể là người giàu quyền quý.
10 Cô gái bước vào rất đẹp, trang điểm nhè nhẹ, tư thế yểu điệu, làm người ta cảm thấy ngưỡng mộ, làm cho ba người đàn ông trong phòng bao này đều cảm thấy vui mừng cả lên.
11 Theo quy định, cứ ai cười là phải uống một ly rượu, Hồ Lôi và Trưởng phòng Lương ngầm phối hợp rót ly rượu của mình, sau đó lại rót ly của Băng Băng và Đổng Tiểu Phàm.
12 Ngày thứ hai lại là một ngày trời nắng, Trương Nhất Phàm kiên trì tìm đến giám đốc Đường của ngân hàng nông nghiệp. Giám đốc Đường là một người đàn ông trung niên khoảng 50 tuổi, thường mặc đồ tây, đeo cà vạt ngồi trong văn phòng.
13 Từ sau khi Đường Vũ đến thị trấn Liễu Thủy nhận chức Trưởng đồn Công an, tình hình an ninh trật tự của thị trấn Liễu Thủy thay đổi hoàn toàn. Người dân an cư lạc nghiệp, xe cộ, người qua lại cũng không còn phải lo sợ bị người ta đánh đập nữa.
14 Hôm nay, Trương Nhất Phàm vừa mời từ công trường về thì gặp bạn gái Băng Băng của Hồ Lôi trong thị trấn. Hai người chào hỏi xong thì Trương Nhất Phàm mới biết, dạo gần đây Hồ Lôi bận bịu, suốt ngày chạy tới chạy lui nơi mỏ than.
15 Hơn 8h tối, từ nhà Liễu Hồng đi ra, đêm tối đen như mực, Trương Nhất Phàm bước ngắn bước dài vội vã chạy về khu nhà ở. Tòa nhà mới xây dựng, tiến độ cực kỳ nhanh, có lẽ chỉ trong vòng một tháng nữa là đã có thể hoàn thành, đến bây giờ tòa nhà này đã được đưa vào làm phòng làm việc, tòa nhà cũ trở thành khu nhà ở, căn bản là có thể giải quyết được vấn đề ăn ở cho các cán bộ trong thị trấn.
16 Đồng Tiểu Phàm chưa từ bỏ ý định, liên tiếp thử đến mấy lần, lúc thì xua tay, lúc lại kêu to, không biết làm thế nào mà Trương Nhất Phàm cứ như một khúc gỗ, thẩn thờ nhìn cô ta, trên mặt không có chút biểu cảm, tinh thần thì đờ đẫn.
17 - Đã xảy ra chuyện gì vậy?Nhìn Tưởng Trung Hoa vô cùng lo lắng, mồ hôi vã ra, Trương Nhất Phàm biết đã có chuyện gì đó không ổn. Thấy Tưởng Trung Hoa vội vã xông vào bên trong, Đổng Tiểu Phàm đang định cản lại, nhưng Tưởng Trung Hoa xông vào quá nhanh khiến cô không kịp ngăn cản.
18 Chịu đựng một tuần, cuối cùng Trương Nhất Phàm không chịu nổi nữa, nhất quyết đòi xuất viện. Viện trưởng Liễu cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể dặn dò Đổng Tiểu Phàm, bắt Trương Nhất Phàm phải chú ý nghỉ ngơi, không được cố sức quá, nếu có biểu hiện bất thường, ngay lập tức phải đến bệnh viện.
19 Trương Nhất Phàm đề xuất chính sách toàn dân tham gia, khiến cho những cán bộ thị trấn trước giờ chỉ ngồi trên văn phòng đều phải ùn ùn xuống nông thôn.
20 Buổi chiều tiếp tục khởi công, nhưng trên công trường hoàn toàn không có lấy một giọt nước. Mọi người ai cũng khát khô cả cổ, Chung Tiểu Ấn dẫn người đi lấy nước, không thể về một cách nhanh chóng như vậy được.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Đô Thị
Số chương: 50