21 Một mùi hương sực nức len vào khứu giác của những người có mặt xung quanh đó, tấm rèm bằng gấm đoạn vàng vén lên, lộ ra một vị tuyệt thế giai nhân mày liễu mắt phụng môi đào chúm chím.
22 Phong Tăng kiến thức uyên bác, lâu nay nghe nói bên Tây Vực có môn tuyệt học của nhà Phật, tên gọi Tu La Chưởng, uy lực như khai sơn phá thạch, cương mãnh tuyệt luân, trừ những kẻ thân còn đồng tử ra, những kẻ khác khó mà luyện thành.
23 Lâm Như Tuệ nhếch mép cười, giận dỗi nói:- Khưu lang, muội biết huynh lại sắp lừa gạt muội nữa rồi!- Không có đâu, Tuệ muội đừng có đa nghi. Lâm Như Tuệ mặt ngọc âu sầu nói:- Nếu không có thì được rồi, nhưng muội biết tối nay huynh đã dẫn một thiếu nữ đẹp như tiên, không biết giấu đi đâu rồi.
24 Qua một tuần, Tần Lãm Phong đã điều tức xong, cảm thấy toàn thân dễ chịu vô cùng, chàng đứng dậy bước đến trước mặt Phích Lịch Hải Đường, cất tiếng:- Lâm cô nương, hãy xem!Chàng dứt lời, thân hình lay động, bốc cao hơn trăm trượng, định thần dừng giữa không trung!Nói thì chậm việc làm thì nhanh.
25 Hai người vừa đến Tế Nam Phủ, Tần Lãm Phong nhẩm tính, hôm nay đã là thứ tám, còn hai ngày nữa mới đến ngày hẹn với Phích Lịch Hải Đường. Thời gian còn dài, nên cùng với Xã Đạo đi dạo xung quanh Tế Nam Phủ để thưởng thức phong cảnh.
26 Tần Lãm Phong đợi Lão Hóa Tử khuất bóng, quay mặt lại hỏi:- Lâm cô nương có chút tin tức gì về Hoàng Y cô nương không?Phích Lịch Hải Đường mặt lộ vẻ âu sầu đáp:- Mấy ngày gần đây, tiện nữ đã dò la được Hoàng Y Thiếu Nữ đang bị giam cầm ở một nơi cực kỳ bí mật.
27 Ngọc Diện La Sát nghĩ xong lên tiếng đáp:- Được! Nếu bổn tọa thua, Huyền Đàn Ấn sẽ thuộc về các hạ!Tần Lãm Phong thấy mặt gã đầy vẻ giảo hoạt lên tiếng cảnh cáo:- Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, đến lúc đó nếu tôn giá không giữ lời đừng trách tại hạ vô tình!- Các hạ quá đa nghi, mời!Ngọc Diện La Sát cũng không dám ra tay trước, song chưởng đưa lên trước ngực, vận lực chờ đợi.
28 Phút chốc khói trắng đã dày đặc căn phòng!Tần Lãm Phong trong lúc tiến thoái lưỡng nan, cửa lầu đã bịt kín, lại sơ ý nên đã hít phải luồng khói này, toàn thân bất giác ớn lạnh, run cầm cập, khí huyết trong người dường như đông cứng lại, ngã phịch xuống đất.
29 Tần Lãm Phong Liền thi triển ba mươi sáu đường Thiên Đảng Kiếm. Ánh kiếm xanh lè bao phủ quanh chàng và Phích Lịch Hải Đường lướt tới đâu, làm máu tanh bắn ra tới đó, những tiếng rống thê thảm vang lên.
30 Tần Lãm Phong và Hoàng Y Thiếu Nữ ra khỏi lữ điếm, nhằm hướng Thiên Sơn phóng đi. Cả hai vừa mới đến quan lộ, Hoàng Y Thiếu Nữ lại hỏi:- Phong ca, chúng ta sao lại phải đến Thiên Sơn? Tần Lãm Phong đi chậm lại, vừa bước vừa nói:- Đám đệ tử Đại Mạc Tam Thoa và Thân Lâu Ma Cơ Cửu Hoa Nương dùng Thân Lâu Mê Hồn Đại pháp bắt mất Phong bá bá.
31 Ba ngày trôi qua nhanh chóng, chớp mắt đã đến ngày mở Thiên Đăng Đại Hội. Đến trưa quần hùng võ lâm các lộ lũ lượt nhắm Thiên Sơn phóng đi. Tần Lãm Phong và Vô Danh Lão Nhân làm như không biết chuyện gì, vẫn vạn nhàn không chút nôn nóng.
32 Thần Châu Tam Tuyệt và Hoàng Y Thiếu Nữ dẫn đầu hơn mấy trăm cao thủ võ lâm Trung Nguyên nối tiếp theo sau xuống chân núi, nhất tề xông lên hỗn chiến với các cao thủ Biên Ngoại!Tiếng la thét vang trời kêu khóc rợn đất, dưới bóng trăng thây người ngã xuống như rạ, máu chảy thành sông, xác chất thành núi.
33 Tần Lãm Phong nghe thấy tiếng than thở của Phong Tăng, giọng nói bất thường, không biết nếu không kịp thời ngăn cản sợ rằng có chuyện không hay xảy ra!Nghĩ đến đây, vội thi triển tuyệt thế khinh công, nhằm rừng trúc phóng đi như tên bắn.
34 Phích Lịch Hải Đường quay mặt về phía Tần Lãm Phong khẽ nói:- Tần công tử, Lâm Như Tuệ này cũng không muốn chàng trở thành khinh sư diệt tổ, nhưng xin đợi một chút, đợi tiện nữ làm xong một chuyện, sẽ tùy công tử quyết định nghe hay không nghe ấn phù của bổn môn!Nói đến đây, nàng thò tay vào bọc móc ra một vật, giơ cao quá đầu nghiêm giọng nói:- Các đệ tử Ngũ Âm Giáo nghe đây, tín phù tối cao Huyền Đàn Ấn của Ngũ Âm Giáo ở đây, các người mau tham kiến.
35 Hai người khinh công đã đạt tới cảnh giới cho nên quần hùng chỉ biết há hốc miệng đứng nhìn!Hoàng Bào Lão Nhân phóng đi trước chiếm được thượng phong, lão phóng lên đỉnh núi phía đông, khom người chộp lấy miếng vải màu vàng, trong khi đó Tần Lãm Phong vẫn còn cách đỉnh núi phía tây khoảng năm trượng.
36 Tần Lãm Phong cùng Hoàng Y Thiếu Nữ sau khi rời khỏi Ngũ Chỉ Sơn, thấy hai con tuấn mã của nhà họ Đồng đang gặm cỏ dưới chân núi. Hai người liền nắm lấy dây cương, bước lên ngựa, ra roi nhằm hướng nam phóng đi.
37 Tây Phật Lam Sa cùng đệ tử đi đã xa, Xã Đạo cũng cáo từ, nhưng vì yêu thích Hắc Toàn Phong, lại nữa y cũng không cũng không nơi nương tựa, nên muốn nhận y làm đồ đệ để truyền thụ y bát.
38 Ba thầy trò Thân Lậu Ma Cơ sau khi đi khỏi, Hoàng Y Thiếu Nữ ấm ức nói:Phong ca, huynh không nên để đám người này dễ dàng đi như vậy, theo muội thấy chúng chắc không thay đổi tính nết đâu sau này sẽ còn tìm huynh sinh sự đó!Tần Lãm Phong bình thản đáp:- Chỉ cần huynh thật lòng cảm hóa bọn họ còn bọn họ có thái độ gì đối với huynh cũng mặc kệ.
39 Bất chợt một thanh âm quái dị rít lên một hồi dài, phát ra từ phía sau trái núi bên phải:- Thanh muội đến đó mau!Tần Lãm Phong dứt lời, nắm lấy ngọc thủ của Hoàng Y Thiếu Nữ thi triển thân pháp lướt đi.
40 Hoàng Y Thiếu Nữ sau khi nhìn rõ cái bóng nọ, thất kinh kêu lớn:- Úi chao! Lâm tỷ tỷ kìa!- Không xong rồi! Ngọc Diện La Sát đang đuổi theo phía sau!- Tần Lãm Phong vừa dứt lời, thân hình như điện lướt về phía trước!Phích Lịch Hải Đường bị thương rất nặng, dùng chút tàn lực, gắng sức phóng đến hai người, lại bởi vì ở phía sau chỉ còn cách hơn chưa đầy năm thước, hoảng sợ té phịch xuống đất, nằm yên bất động!Ngọc Diện La Sát tâm địa ác độc không chút động tình với cảnh tượng trước mắt, mặt đầy sát khí, bước lên xuất chưởng.
Thể loại: Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 26