Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Xin Lỗi, Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng!

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 89
Chương mới nhất: Chương 84
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Chắc hẳn trong chúng ta ai cũng biết Thúy Kiếu của đại thi hào Nguyễn Du. Nhưng có mấy ai để ý đến nàng Thúy Vân cũng xinh đẹp, cũng chịu bao bất hạnh khi gia đình tan nát.

Danh sách chương Xin Lỗi, Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng!


Chương 21: Chương 20: Kim Trọng Leo Lên Sành Diễn!

21 Cả ba còn đang dùng dằng nửa muốn đi nửa muốn ở thì nghe bên ngoài phát ra âm thanh xôn xao, nhìn ra mới thấy hóa ra là một chàng thư sinh cưỡi một con ngựa trắng như tuyết ung dung đi đến chỗ các nàng đang đứng.


Loading...

Chương 22: Chương 21: Cứ Như Vậy Mà Thề Non Hẹn Biển?

22 Kim Trọng vốn là một người phong lưu đa tình, trước giờ chưa từng gặp ai tài sắc vẹn toàn như Thúy Kiều nên trong lòng sinh tương tư, ngày nhớ đêm mong.


Chương 23: Chương 22: Đại Nạn (1)

23 Chuyện hai người đó thề ước với nhau, chỉ có mỗi mình Thúy Vân biết, nàng cũng không có ý định tố cáo với cha mẹ nên đành làm ngơ. Còn về phần Thúy Kiều, từ ngày gặp được Kim Trọng, lúc nào cũng thẩn thờ, không còn tinh thần để làm việc gì nữa, tâm trí cứ như lơ lửng trên mây, trong lòng cứ khao khát được gặp Kim Trọng thêm lần nữa.


Chương 24: Chương 23: Đại Nạn (2)

24 Thúy Vân cụp mắt, đầu hơi cúi xuống, đôi vai nhỏ bé còn khẽ run rẩy, từ bên ngoài nhìn vào lại có chút hèn nhát sợ hãi kèm theo đó lại khiến người khác đau lòng.


Chương 25: Chương 24: Đại Nạn (3)

25 “Mau bắt Vương Lưỡng Tùng cùng con trai của lão ta lại”“Nhanh lên, đi lục soát xung quanh tìm thêm bằng chứng”“Các người đi phía này, còn lại đi theo ta…”Cứ như vậy, vào một buổi sáng đẹp trời, thực chất cũng không đẹp cho lắm, một toán quân lính đổ ập vào, áp giải cha cùng Vương Quan vào lao, lũ người còn lại thì ra sức cướp bóc trắng trợn, chúng thản nhiên đi vào trong nhà, đổ tung hộp trang sức của mẫu thân cùng đại tỉ ra, có bao nhiêu đều hốt bỏ vào túi riêng, ngay cả mấy cây vải còn nguyên trong góc cũng không thoát được.


Chương 26: Chương 25: Bán Thân (1)

26 “Đại tỉ, không còn cách nào khác ư…?”“Vân Nhi, nếu còn cách khác thì tốt biết bao!!!”Thúy Vân lẩm nhẩm tính toán, chỗ tiền mà suốt mấy năm qua nàng dành dụm được không tới một trăm lượng, huống chi là ba trăm.


Chương 27: Chương 26: Bán Thân (2)

27 Đêm hôm đó Thúy Vân không ngủ được, nàng nằm trằn trọc một hồi, chốc chốc lại nghĩ tới chuyện sau khi đại tỉ bị gả đi thì cả gia đình sẽ phải dọn đến một ngôi nhà cũ nát ở ngoại ô kinh thành, nghĩ tới cuộc sống chật vật khó khăn của cả nhà, nhớ tới thái độ gay gắt của mẫu thân…Lúc này từ bên vách bên cạnh truyền đến tiếng khóc nỉ non của nữ nhân, cắt đứt mạch suy nghĩ lung tung của Thúy Vân.


Chương 28: Chương 27: Đêm Động Phòng Gian Nan Nhất Trong Lịch Sử Của Mã Giám Sinh

28 Trống canh vừa điểm, kiệu hoa của Mã Giám Sinh đã đưa tới cửa, báo hiệu giờ ly biệt. Hôm nay trời đất u ám, mây đen đen kịt cả bầu trời, gió hiu hiu lạnh, ngọn cỏ héo hắt, cành cây ướt đẫm sương đêm… Thúy Vân ngẩng đầu nhìn bầu trời, sau đó nhìn sang kiệu hoa đỏ thẫm đang đi song song bên cạnh mình, đoạn nhìn tới bộ trang phục gia nhân trên người, trong đầu vẫn còn sợ hãi…Không biết vị cô nương kia có làm sao hay không? Khi nãy để có được một bộ quần áo của gia nhân trong đoàn của Mã Giám Sinh, Thúy Vân đã ra tay đánh ngất xỉu một nữ tì, cướp túi hành lí của nàng ta bằng một khúc gỗ bảng bự.


Chương 29: Chương 28: Thất Thân???

29 “Vân Nhi, muội đang làm gì vậy?”Thúy Kiều kinh hãi hỏi to, vội túm chặt áo mình lại. Thúy Vân nào có để ý, chỉ tập trung thực hiện công việc của mình.


Chương 30: Chương 29: Trụ Cột Gia Đình

30 Đêm qua quá nửa đêm Thúy Vân mới đi ngủ, sáng lại phải dậy sớm nên nàng có chút phờ phạc, tay chân nhức mỏi muốn rụng rời nhưng vẫn gắng gượng đi chuẩn bị bữa sáng.


Chương 31: Chương 30: Kim Trọng Trở Về

31 “…”“Thúy Vân này, sao con lại vác người sắp chết về nhà của chúng ta để làm gì thế?”“Đúng vậy đó, Nhị tỉ, tỉ chê cái ổ chuột này chưa đủ sập xệ sao?”“… Không phải cha ác nhưng mà… chúng ta còn lo không xong, làm sao chăm sóc cho nàng được?”“…”Những câu nói đại loại như thế vang lên như cơm bữa, đều đặn mỗi ngày từ khi nàng mang cô bé này trở về, để nàng ấy trong căn phòng nhỏ bé của mình mà chăm sóc.


Chương 32: Thúy Kiều Cầu Cứu

32 “Vân Nhi, ta thật sự không muốn muội phải phiền lòng vì ta nhưng bây giờ ta thật sự không biết phải làm gì cả, nơi Mã Giám Sinh đưa ta về là Lâm Tri chứ không phải Lâm Thanh…”Thúy Vân thở dài một hơi, chậm rãi xếp mảnh giấy trong tay lại, đôi mắt mơ hồ nhìn khung cảnh nhộn nhịp phía trước…Đại tỉ, dường như tỉ đề cao ta quá rồi, Lâm Tri to lớn nhường này, ta thật lòng không biết được Tú Bà cùng Mã Giám Sinh đang kinh doanh kĩ viện nào, làm sao ta tìm ra tỉ được?Mắt nổi đom đóm, nàng đành cắn răng mua hai cái màn thầu ăn lót dạ, sau đó bắt đầu công cuộc dò dẫm mò đường…Đại loại thế này: Vị khách qua đường A: “Công tử, ở Lâm Tri này có vô vàn kĩ viện, công tử hỏi kĩ viện có người mới tới quả thực làm khó ta!”Vị khách qua đường B: “Công tử, ta cũng chỉ là một người đọc sách, công tử muốn biết trà quán hay y quán nào ta cũng đều có thể hướng dẫn, có điều, kĩ viện, thật cáo lỗi…”Vị khách qua đường C: “Công tử, trông ngươi mặt mũi hiền lành nho nhã thế này, hóa ra cũng chỉ là một kẻ biết trêu hoa ghẹo nguyệt, đáng thất vọng!!!!”Vị khách qua đường D: “Ha ha! Kĩ viện, đương nhiên biết, đi theo ta!”Thúy Vân vô cùng đề cao sự nhiệt tình của vị này, thế nhưng dường như có chút hơi thái quá.


Chương 33: Nghề Kĩ Nữ

33 Tú Bà nghi hoặc nhìn người đang ngoan ngoãn quỳ trước mặt mình, khó tin đây chính là con nha đầu ngoan cố lần trước đã dùng dao tự đâm mình một nhát chỉ vì bà ta ép tiếp khách, không hiểu hôm nay đầu bị hư chỗ nào, lại tự nguyện quỳ gối xin được tiếp khách.


Chương 34: Gặp Lại Người Quen

34 Hơn ba năm nữa trôi qua, Thúy Vân đã trổ mã cao lớn xinh đẹp vô cùng, không phải là vẻ đẹp e thẹn của nụ hoa vừa chớm nở mà chính là vẻ hoang dại đầy khỏe khoắn của cỏ dại ven đường.


Chương 35: Thân Phận Mới

35 Màn rượt đuổi gay cấn cuối cùng cũng đến hồi kết, đám người kia dè chừng nhìn bốn người nam tử lạ mặt, nhìn Thúy Vân rồi lại liếc nhìn sang Lục Châu. Lục Châu đầu tóc rối bù, cười nhếch mép: “Hừ, chẳng lẽ Lục Châu ta đây, đường đường là chủ nhân của Phỉ Thúy Lâu lại đi sợ các ngươi sao? Nếu không tránh ra thì đừng…”Lục Châu chưa nói hết, người nam nhân mặc y phục xanh nhạt đứng đầu đã lên tiếng cắt ngang: “Thật không ngờ nữ nhân ở Lâm Tri lại có thể hung hăng càn quấy nhường này!”Lục Châu tức muốn sùi bọt mép: “Ngươi….


Chương 36: Sự Kì Lạ Của Thước Hỉ

36 Chưa bao giờ Thúy Vân cảm thấy mình vô dụng như thế này, thật á!Nhưng dù sao cũng không trách nàng được, hai kiếp làm người, đều sống cuộc sống của tiểu thư khuê các mà lớn lên, chỉ có gặp khó khăn chật vật trong khoảng thời gian cha bị hãm hại thôi, sau đó Vương Quan cùng Kim Trọng đều làm quan, chức tước không tệ, hiển nhiên Thúy Vân lại tiếp tục sống một cuộc sống của phu nhân nhà quyền quý…Như đã kể trên, sống cuộc sống của phu nhân nhà quyền quý thì làm sao mà biết nhóm củi bắt thỏ cứu đói?Thành thử ra, Thúy Vân đành ngồi co ro bên đống lửa, chăm chăm nhìn Thước Hỉ đang hí hoáy châm thêm củi vào đống lửa, đám người Trần Đông cùng Từ Hải thì đã đi ra suối lấy nước, Đình Trung cùng Trọng Nghĩa cũng không rảnh tay, đi bắt thỏ rồi.


Chương 37: Bị Cô Lập

37 Đoàn người khởi hành đi vào lúc trời còn khá sớm, đêm qua do lạ chỗ nên Thúy Vân ngủ có phần không an giấc, sáng sớm dậy tinh thần uể oải, nặng nề lê từng bước chân đi theo phía sau đám người khí thế hừng hực kia.


Chương 38: Nịnh Bợ “tỉ Phu” Tương Lai Vì Chén Cơm Manh Áo!

38 Đang ăn được hơn phân nửa thì có âm thanh bàn tán xôn xao từ những bàn xung quanh truyền lại…“Các ngươi biết tin gì chưa? Hồ đại nhân đang treo giá một trăm lượng vàng cho ai có thể chữa hết bệnh cho bà con nào của ông ấy thì phải! Kinh khủng thật, chỉ là bà con thôi lại có thể hào phóng như thế!”Ban đầu Thúy Vân cũng không để ý nhưng thái độ cùng hành động của năm người còn lại chung bàn lại khiến nàng không thể không để ý.


Chương 39

39 Đoàn người sáu mạng của các nàng chia làm hai, một bên là Trần Đông, Từ Hải cùng Thúy Vân, bên kia hiển nhiên là ba người còn lại. Lí do để chia đội hình như thế chính là vì: “Bạch huynh đệ không biết võ công, đi cùng Từ Hải và ta vẫn hơn!”Tên Trần Đông chết tiệt, ỷ mình là người có võ thì hay lắm sao?Thúy Vân hậm hực nghiến răng, tức giận đi theo gót bọn họ, trong bụng cứ nguyền rủa.


Chương 40: Khám Nghiệm Tử Thi

40 Từ Hải xách Thúy Vân trên tay phóng vào vách tường cao thật cao của phủ huyện nha, bản thân âm thầm quan sát kĩ lưỡng bên dưới. Sau khi xác định không có lính canh mới đột nhập vào, một đường thẳng mà chạy trên mái ngói, đáng kinh ngạc là ngay cả một âm thanh cũng không hề tạo ra, cứ như hắn đang bước trên mây chứ không phải là gạch ngói vậy mặc dù trên tay đang vác theo Thúy Vân cân nặng không hề nhẹ.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Ma vương hoàng hậu

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 22




Công Chúa Dã Man

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 23


Trọng Sinh Chi Bản Tính

Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị

Số chương: 76


Vương Phi Tỷ Phú

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 26


Người Chưa Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 6


Tiếu Tướng Quân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 28



Thứ Nữ

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 196