Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Xa Anh Em Có Nhớ???

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 112
Chương mới nhất: Chương 103: Ngoại Truyện
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Phạm Băng Hạ là nhân viên thị trường của công ty A, là cô gái bình thường không thể bình thường hơn. Cô chưa từng có một mối tình sinh động nào vì cô không tin vào đàn ông và tình yêu.

Danh sách chương Xa Anh Em Có Nhớ???


Chương 13: Tân Hôn

21 Ngay sau khi bữa tiệc kết thúc, mọi người cùng nhau trở về nhà, trời lúc này đã khá khuya. Sau khi lên phòng, nhìn thấy dáng vẻ đau đớn, của đôi chân khập khễnh của Hạ:

Chân em sao vậy?

Không! Không có gì!( Hạ vẫn không nói ra rằng đôi chân đau đớn vì đi đôi giày quá cao, quá dốc)

Em đi tắm đi!

Ừm!

Hạ khập khiễng lao vào phòng tắm, sau khi tắm xong, vừa mới ra cửa, đã thấy Lâm nằm dài trên giường, có lẽ anh khá mệt:

Xong rồi sao?

Ừm! Anh đi đi( Hạ vẫn lạnh lùng)

Lâm cới bỏ cái áo trước mắt Hạ, Hạ quay đi không nhìn, cô khẽ lấy tay xoa xoa cái chân:

Ừm sưng hết cả rồi!( Lâm cúi đầu xuống nhìn chân Hạ, đôi chân sưng đỏ phồng rộp)

Để anh làm!

Ngồi lên trên giường, tay nắm lấy chân Hạ:

Không cần đâu! Để tự tôi làm!

Ngoan đi!( khẽ nhìn cô bằng một ánh mắt nghiêm khắc), khẽ mở tủ lấy ra một lọ dầu từ từ nhẹ nhàng thoa vào chân Hạ, hành động nhẹ nhàng, cẩn thận, tỉ mỉ từng chút.


Loading...

Chương 14: Tuần Trăng Mặt

22 Vài ngày sau, khi mọi công việc chuẩn bị cho đám cưới đã hoàn tất, Lâm cùng gia đình đã quyết đinh cho hai người đi du lịch hưởng tuần trăng mặt. Tuần trăng mặt ở một vùng ngoại ô của châu úc, nơi mà Lâm được sinh ra và sinh sống trong khoảng một hai năm.


Chương 14-2: Tuần Trăng Mặt (2)

23 Không phải chút xíu đâu, hai va li lặng trĩu, còn cả túi sách của em nữa. . .

Túi sách. . cuốn sách!( Hạ giật mình nhớ ra)

Anh để túi sách của em đâu rồi?

Hạ ngồi dậy nhìn xung quanh:

Đây này! Mới đó mà đã quên!

Lâm chỉ tay về phía bên cạnh mình, chiếc túi vẫn nằm trong tay anh:

Anh này! Thế mà không nói sớm, làm người giật mình không à?

Em đâu có hỏi chứ?( Lâm tỏ ra đanh đá)

Mang đây cho em!( Hạ cong môi ra lệnh, trông rất trẻ con rất đáng yêu)

Không!

Anh! Đưa đây nào.


Chương 15: Em!

24 Sau khi nghỉ ngơi Lâm đưa Hạ xuống tầng, bên dưới là một nhà hàng lớn, khá sang trọng, ngồi bên một chiếc bàn nhỏ, nhưng vô cùng lãng mạn, trên bàn có một lọ hoa hồng, một ánh nến nhỏ lung linh đang tỏa sáng.


Chương 16: Em Không Để Anh Hôn!

25 Trên xe những cơn gió mát thổi mạnh vào mặt, một cảm giác mát lạnh rất tuyệt. Hạ ngồi quay mặt ra ngoài nhìn những ánh đèn xung quanh chúng thật rực rỡ rất nhiều màu sắc, lung linh, mờ ảo, gió khiến mái tóc mây mỏng buộc lỏng của Hạ bay bay, Hạ có vẻ thích thú, nụ cười tươi luôn nở trên môi để lộ ra đôi núm đồng tiền, nhẹ nhàng ấm áp là cảm giác lúc này Hạ mang lại cho Lâm, thỉnh thoảng khẽ đưa mắt nhìn Hạ, Lâm khẽ nhoẻn miệng cười một nụ cười hạnh phúc.


Chương 17: Đừng Quên Thỏa Thuận!

26 Sáng hôm sau, ánh mặt trời nắng chói đã rực sáng từ bao giờ, Hạ vẫn nằm trên giường ngủ say sưa, có lẽ do không quen uống rượu nên tối qua chỉ uống nhấp một chút rượu cũng khiến Hạ say sỉn.


Chương 18: Chuyến Đi Vui Vẻ Cùng Những Kỉ Niệm Đáng Nhớ!

27 Trên xe:

Oa tuyệt quá! Khung cảnh tuyệt thật!

Em thích không?

Lâm vừa cầm tay lái vừa nhìn Hạ, Hạ không nhìn anh ánh mắt cô bị thu hút bởi những hàng cây dày bên đường, hai bên đường toàn là những cây cối to lớn, xanh một màu chủ đạo, đây là vùng ngoại ô nên không khí rất trong lành, giống như vùng nông thôm của Việt Nam vậy.


Chương 19: Em Chỉ Là Nhóc Con Thôi

28 Kít. . . chiếc xe dừng lại ở một cổng trang trại khá lớn, nó gây ấn tượng với Hạ từ chiếc cổng bằng cành cây dây này rất ấn tượng, độc đáo nữa. Tường rào xung quanh đều là cây xanh được cắt tỉa rất gọn gàng phẳng lì như xây bằng gạch vậy.


Chương 20: Cảm Nhận Khác Về Anh!

29 Dậy đi! Con heo lười!( Tiếng Lâm gọi)

Sao vậy mẹ! Cho con ngủ thêm chút xíu đi!

Trong phút chốc Hạ bỗng quên mất là cô đã không còn ở nhà nữa. Khẽ kéo lấy cái chăn chùm lên, lũng lịu y như làm với mẹ.


Chương 21: Tôi Không Cho Phép Em Nhắc Đến Cô Ấy!

30 Sáng hôm sau thức giấc, Lâm thấy toàn thân mệt mỏi, như không còn sức sống, chắc là hôm qua uống thử nhiều rượu quá, đang cố dụi mắt:

Anh dậy rồi sao?

Ừm!

Hạ ngồi xuống bên thành giường nhìn Lâm:

Sao em lại nhìn anh như vậy?

Không có gì! Anh ăn chút cháo cho tỉnh người!

Hạ khẽ chỉ tay về phía bát cháo đang bốc hơi nghi ngút, mùi thơm nhè nhàng xông vào cánh mũi Lâm:

Anh không ăn đâu!

Sao lại vậy?

Anh không thích ăn cháo!

Anh đúng là lạ thật đã ốm mà không ăn cháo thì sao khỏi được, anh ăn đi!

Không! Anh không muốn!

Hạ giận đến đỏ mặt, vì rất mất công sức mới có thể nấu ra được bát cháo vậy mà.


Chương 22: Chung Sống

31 Sau khi kết thúc tuần trăng mặt, Lâm và Hạ nhanh chóng trở về nhà, họ không sống chung với gia đình của bà Lan, hai người được gia đình bà Lan mua cho một căn hộ cao cấp, nằm trong thành phố, với điều kiện gia đình Lâm thì một căn hộ như không hề khó khăn gì.


Chương 23: Buộc Phải Chấp Nhận

32 Lại một buổi sáng trong trẻo bước đến, ánh nắng vàng rực rỡ chiếu sáng trên ô cửa sổ, nhưng trong phòng ngủ khá kín khi bị che bởi những cái rèm xa hoa, lộng lẫy kia thì nắng nào vào cho được.


Chương 24: Tình Cờ!

33 Hạ bước xuống xe, sau khi trả tiền xe xong, bước vào bên trong đó là một siêu thị khá lớn, Hạ đang lựa đồ, có khá nhiều đồ cần mua, siêu thị cũng khá đông mặc dù không phải ngày cuối tuần, Hạ đang cố với tay lấy cái túi nhưng khá cao so với chiều cao khiêm tốn của Hạ:

Cô cần giúp gì không?

Giọng một người đàn ông trầm ấm cất lên, Hạ quay mặt sang nhìn, đó là một người nhân viên khá bảnh trai trong bộ đồng phục, đang nở nụ cười tươi trên môi, Hạ thấy vậy vội thụt tay lại:

Ờ! Anh lấy hộ tôi cái túi ở trên kia với, nó cao quá!

Ừm! Không vấn đề gì, đó là việc của tôi!

Dạ đây thưa cô! Cái này phải không ạ?

Ừm!

Cảm ơn!

Sau khi đưa cho Hạ, anh ta với cái miệng ngọt như mía lùi đã nhanh chóng làm Hạ tặc lưỡi quyết định mua nó, mặc dù là nó khá đắt:

Vậy để tôi cầm cho cô ra ngoài thanh toán nha!

Ừm!

Hạ để anh ấy mang đồ ra, nhưng:

Dạ thưa anh! Anh không cần phải mang đi như vậy đâu, việc này cứ để chúng tôi!

Một nữa nhân viên khác đến cầm lại chiếc túi:

Thưa cô để tôi mang cho cô nha!

Hạ cũng không suy nghĩ nhiều, ai mà chẳng vậy.


Chương 25: Ăn Chung!

34 Sau một chàng giả thích dài dòng, thì tất cả đều ngồi chung một chiếc bàn, Lâm với Hạ cùng Doãn Băng ngồi một bên, Bảo Nam, Phan Định ngồi một bên. Bảo Nam thấy không khí có vẻ căng thẳng nhất là khi Lâm ngồi giữa Băng và Hạ, rồi ánh mắt như không có gì nhưng thực sự là một cuộc chiến ngầm giữa Lâm và Định, nói chung là rất căng thẳng:

Nào! Mọi người sao vậy? Sao căng thẳng quá vậy? Vui vẻ lên chứ dù sao cũng đã không hẹn mà gặp mà!( Nam cố phá vỡ cái không khí căng thẳng này:

Phải đấy!

Định khẽ nhấp một chút nước, giọng nói lạc quan, rất trầm tính, Lâm khoác vai Hạ, trước mặt Băng và mọi người:

Ok! Dù sao cũng lỡ gặp rồi, đây chẳng phải duyên sao, phải không bà xã!

Khẽ liếc mắt ra Hạ, Lâm nháy mắt đầy ngụ ý, nó khiến Hạ thấy nhột, cảm giác mồ hôi lăn dài trên sống lưng, mặc dù Hạ biết là mình đâu có làm gì chứ:

Ừm! Cậu gọi thêm món ăn đi Nam, mọi người ăn gì thì gọi đi!

Ừm! Tùy cậu!

Doãn Băng không muốn rời khỏi đây mặc dù sự có mặt của cô ở đây chẳng có ý nghĩa gì, nhất là với Lâm anh ấy chẳng thèm nhìn cô lấy một lần, Hạ vẫn rất lịch sự;

Chị Băng cũng chọn đi, đừng ngại:

Ừm! Em cứ để chị tự nhiên( Doãn băng cười gạo)

Tuy là không khí có chút đỡ hơn nhưng vẫn rất căng thẳng.


Chương 26: Đừng Mơ!

35 Kể từ lúc trưa Hạ vẫn không ngừng suy nghĩ, suy nghĩ về Lâm, về con người đáng sợ đó, nó khiến Hạ lạnh buốt sống lưng. Lâm vừa mới sẩm tối đã về, không nói gì cả hai người luôn.


Chương 27: Bị Em Làm Kích Thích!

36 Em có biết! Em càng làm vậy anh càng hứng thú với em không, càng muốn em không?

Vừa nói, cánh tay Lâm vừa mâm mê trước ngực Hạ, đôi bàn tay anh dường như rất nóng, mỗi động tác sờ lên người Hạ đều khiến Hạ bị thiêu đốt mặc dù là qua lớp áo, Hạ không chịu vẫn cố sức giãy giụa.


Chương 28: Cảnh Xuân Trong Văn Phòng

37 Lâm vẫn ngồi im, không hưởng ứng, cũng không đuổi cô đi, với lấy bao thuốc, rút lấy một điếu châm và thở phì phào:

Anh! Anh sao vậy?

Cô gái khẽ đám nhẹ vào người Lâm giọng trách móc, Lâm xoay ghế lại nhìn cô gái, cô gái không giữ ý ôm lấy cổ anh, mắt nhìn anh bằng ánh mắt đưa tình:

Anh sao vậy? Sao mấy ngày nay cứ lạnh lùng với em thế, hay là anh sợ Hạ, sợ cô vợ xinh đẹp của anh biết quan hệ giữa chúng ta.


Chương 29: Thật Sự Anh Cũng Đáng Yêu!

38 Tại nhà Hạ

Hạ vẫn nằm ngủ trên giường, như mọi ngày Lâm đi thể dục xong về, đánh thức Hạ, Hạ cũng đã quen vơi cách đánh thức này của Lâm, thế nên chỉ cần khi Lâm khẽ gọi, hoặc chạm nhẹ Hạ đã bật dậy, mặc dù là buồn ngủ, nhưng cô cũng không muốn để cho Lâm có thêm cơ hội.


Chương 30: Tâm Sự Như Hai Người Bạn

39 Sau khi ăn tối xong, Lâm rủ Hạ lên sân thượng hóng gió, trời hôm nay khá đẹp, trời cũng khá gió, không khí thật mát mẻ. Hai người ngồi trên một cái chiếu nhỏ, trong khi Hạ đang rất hứng thú ngắm những ngôi sao kia một cách say sưa thì Lâm lại nằm dài ra, gối đầu lên tay, lẳng lặng nhìn bầu trời, thỉnh thoảng có quay sang phía Hạ, rồi lại cười tủm vì thực sự Hạ rất đáng yêu:

Em thích đến vậy sao?

Ừm! Anh xem những ngôi sao thật đẹp phải không? Chúng rất lấp lánh, nhiều màu sắc nữa, nhưng mà.


Chương 31: Tin Vui

40 Lại một buổi sáng bình thường trên căn nhà của Lâm và Hạ, Hạ đang ngủ trên giường:

Cô là ai?

Một người phụ nữ ăn mặc rất chỉn chu, khuôn mặt sắc lạnh, không nói không rằng, Hạ vẫn không ngừng hỏi:

Cô là ai vậy?

Hạ tiến lại gần người phụ nữ, chợt người phụ nữ đó xô ngã Hạ, trước khi Hạ kịp nói gì, một cái tát cực mạnh vào khuôn mặt trắng trẻo, cái tát mạnh khiến má Hạ ửng hồng, khóe môi khẽ chảy một chút máu:

Cô! Sao cô làm vậy?

Người phụ nữ không nói gì, cô ta đứng đó, giơ guốc lên dáng mạnh vào Hạ may mà né được, khẽ cười một cái, cúi người xuống, gằn giọng lên, một giọng nói khiến Hạ run rẩy:

Cô muốn làm gì?( Hạ giật mình lùi người lại)

Cô! Cô không được phép, không được phép vui vẻ, nghe rõ chưa?

Hạ không hiểu gì, nước mắt giàn giụa, người phụ nữa đó không ngừng đe dọa Hạ, Hạ hét lên, rồi vội bật dậy, cả người đều ướt đẫm mồ hôi, thấy hạ hét lớn, Lâm vội chạy vào:

Em! Em sao vậy?

Lâm khẽ lấy tay lau nhẹ đi giọt mồ hôi trên chán Hạ:

Em không sao?

Hạ khẽ đẩy tay Lâm ra, đôi bàn tay lạnh toát run rẩy, không chỉ có tay mà người Hạ đang run rẩy:

Uống nước đi!

Hạ khẽ nhấp môi một chút:

Sao rồi đỡ hơn chưa?

Ừm!

Em xanh xao lắm, để anh gọi bác sĩ!

Không! Anh đừng gọi!

Em! Sao ngang quá vậy, ốm như vậy mà lại!

Em.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Con Muốn Làm Vợ Ba ( Phần 1 )

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 12


Lạnh Lùng Yêu!

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 15


Vị Ngọt Của Nước Mắt

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 21


Ba Kiếp Có Em

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 18


Cao Như Mây Trắng

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 11


Biển Còn Sóng Gió

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 16



Chết Rồi! Tao Yêu Chồng!

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 6


Nhớ Mãi Tình Anh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 10