Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Xa Anh Em Có Nhớ???

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 112
Chương mới nhất: Chương 103: Ngoại Truyện
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Phạm Băng Hạ là nhân viên thị trường của công ty A, là cô gái bình thường không thể bình thường hơn. Cô chưa từng có một mối tình sinh động nào vì cô không tin vào đàn ông và tình yêu.

Danh sách chương Xa Anh Em Có Nhớ???


Chương 52: Không! Anh Không Hề Yêu Tôi

61 Hạ xoay người rời đi, Lâm kéo ôm Hạ từ phía sau:

Không! Không đâu em đừng nói vậy, anh yêu em mà, anh yêu nhiều lắm!

Hạ khẽ xoay người nhìn Lâm:

Anh yêu tôi! Không anh không tôi, người anh yêu là chính bản thân anh kìa!

Không! Anh yêu em!

Hạ vẫn lắc đầu không nghe, lao nhanh ra khỏi phòng, bước xuống đường, đường về khuya rất vắng, Hạ cứ khóc lóc vừa chạy:

Đừng chạy, Hạ đừng chạy nguy hiểm lắm!

Lâm đuổi theo phía sau, không ngừng hét lớn, chợt một ánh đèn rực sáng của một chiếc xe ô tô lao ra từ trong ngõ hẻm, không để ý, chỉ cố che mắt lại:

Hạ!

Lâm hét lớn, nhìn Hạ nằm xõng xoài trên đất, nằm trên một vũng máu lớn, nhưng khi Lâm định chạy qua, một chiếc xe ở đâu lao tới, nhằm trúng Lâm mà đâm, Lâm ngã nhào xuống đất, mơ hồ nhìn về phía Hạ, bàn tay cố với lại gần Hạ, nhưng khoảng cách giữa họ rất xa, Lâm nhanh chóng mất dần ý thức, mắt mờ dần, hình ảnh lúc cuối anh nhìn thấy chỉ là Hạ, Hạ đang nằm trong vũng máu.


Loading...

Chương 53: Bùn Lầy!

62 Em! Cẩn thận! Đừng chạy, đừng chạy mà!

Giật mình Lâm tỉnh dậy, cả người ướt sũng, đầm đìa mồ hôi, cố với tay lấy cái kính đeo vào mắt, trong lúc còn chưa tỉnh người, chợt một cánh cửa mở ra, Doãn băng trên tay cầm khay trên khay là một tách trà nóng, thấy Lâm như vậy cô lo lắng chạy vào:

Anh! Anh sao vậy?

Khẽ đưa tay chạm vào chán Lâm, nhưng Lâm gạt phắt đi:

Không! Anh không sao?

Trước thái độ lạnh lùng của Lâm, Băng chợt thu tay lại, quay mặt cố kìm nén cảm xúc:

Anh uống trà đi, còn nóng đó nó sẽ giúp anh tỉnh tảo hơn đó!

Lâm vẫn thái độ lạnh lùng không nhìn Doãn băng lấy một cái:

Anh không uống đâu, em ra ngoài đi!

Anh!

Doãn Băng rất hiểu Lâm một khi anh nói không thích thì không thể ép, nhưng trước thái độ lạnh lùng của Lâm, Doãn Băng không nhịn được nữa:

Anh có cần phải ngày nào cũng như vậy không? Anh nghĩ xem chúng ta đã kết hôn gần hai tháng rồi mà anh.


Chương 54: Sống U Mê

63 Khẽ hít một hơi thuốc phả lên người cô gái, cô gái khẽ cười, dụi tàn điều thuốc, Lâm khẽ vuốt nhẹ mái tóc, điều đặc biệt mọi cô gái mà Lâm yêu cầu phải để tóc dài đây là điều kiện trên hết để được phụ vụ anh.


Chương 55: Em Là Ai?

64 Bị bất ngờ túm tay, cô gái hoảng hốt giật tay ra:

Anh làm gì vậy?( Cô hét lớn)

Lâm trong phút bất thình lình đã vội buông ra, vừa lúc đó người gọi cô đi đến:

Anh!

Ai đây?

Em không biết, anh ta tự dưng nắm tay em!

Trong lúc đó, Lâm vẫn chưa lấy được tinh thần, cả thân người anh run rẩy nói không lên lời:

Mình! Mình về thôi!

Ừm!

Xin lỗi! Cho tôi hỏi chúng ta có quen nhau không?(Lâm ngập ngừng nói)

Chắc là anh nhầm người rồi!

Ừm! Có lẽ vậy, tôi xin lỗi!

Nhanh tay kéo cô gái rời đi, Lâm vẫn không ngừng đưa mắt nhìn về phía sau lưng cô, trong lòng anh bất giác hiện lên hình ảnh của Hạ, cô gái này thực sự rất giống Hạ, mặc dù có chút khác trên khuôn mặt, nhưng cơ bản là giống.


Chương 56: Giả Tạo

65 Một chiếc xe đen bóng loáng dừng lại trước cổng, một cái cổng vàng, sáng chói, bởi những ánh đèn, hay những thứ lấp lánh trưng bày trên đó, lao nhanh vào trong sân, bước xuống xe là một người phụ nữ, ăn mặc rất sang trọng, nhưng cũng rất phóng khoáng, bước xuống xe, khẽ vuốt nhẹ mái tóc bồng bềnh, bước chân rất nhẹ nhàng, phong thái rất lịch sự, trang nhã:

Dạ thưa cô, cậu dặn cô không phải chờ cậu, cậu sẽ về muộn( Người giúp việc nói)

Được rồi, tôi biết rồi!

Bước vào trong nhà, không lán lại ở đó lâu, cô rảo bước chân nhanh lên lầu, vứt bỏ cái túi lên giường, ngồi gục xuống bàn, đang xoa nhẹ đôi mắt mệt mỏi thì chuông điện thoại reo lên:

A lô! Cậu về chưa phương Loan.


Chương 57: Không Có Gì Đâu!

66 Một buổi sáng bình dị bước đến căn phòng của hai người, Loan từ từ mở mắt ra và người đầu tiên cô nhìn thấy luôn là anh, anh vẫn đang ngủ, trông anh thật hiền, khẽ đưa tay lên vuốt nhẹ đôi má, đôi lông mày anh đen rậm, cô cứ mải nhìn anh, chợt anh mở choàng mắt nhìn cô:

Em dậy rồi sao?

Ừm! Anh ở đây cả đêm sao?

Em cứ ôm chặt anh thì anh đi sao nổi!

Vậy sao?

Em có ngủ mơ thấy ác mộng không?

Không!

Vậy! Em có nằm mơ thấy anh không?

Ừm! Không!

Vậy ư?

Ừm!

Thôi! Không mơ thấy ác mộng là được rồi!

Anh định xoay người ngồi dậy thì chợt, Loan hôn nhẹ vào môi anh:

Em!

Cảm ơn anh nhiều lắm, anh sẽ mãi ở bên cạnh em chứ?

Có chút ngây người, nhưng anh nhanh chóng đè cô ra xuống:

Hôm nay em ăn gan hùm sao mà lại dám chủ động hôn anh vậy?

Anh!( Cô đấm nhẹ vào ngực anh)

Nhưng em cảm ơn xuông như thế không được đâu!

Vậy thì anh muốn sao đây?

Ừm, khẽ cười nhẹ một cái, anh nhanh chóng hôn cô bằng một nụ hôn nồng nàn, rất say đắm!

***

Khẽ mở cửa xe, một chàng thanh niên tuấn tú, cao lớn, Định bước xuống xe, anh thực sự rất thu hút, khi anh vừa mới bước xuống xe thì mọi ánh mắt của những cô gái đi đường khác luôn đổ dồn về phía anh:

Trời ơi!sao sáng ra mà lại trù u vậy?( Định chêu chọc)

Anh này!

Cô cũng nhoẻn miệng cười, một nụ cười nhẹ nhàng, rất xinh xắn được nở trên khuôn mặt xinh đẹp kia, bỗng chốc trong giây phút Định trở lên ngây người ra:

Anh! Anh sao vậy?

À! Không sao!

Lên xe đi!

Ok!

Nhanh chóng lên xe, tay lái xe đôi mắt vẫn luôn liếc nhìn Loan, cười cười:

Này! Sao anh cười hoài vậy?

Cô có chút không thoải mái khi Định cứ nhìn cô cười, khẽ quay người sang cô:

Là vì em, em rất xinh đẹp biết không?

Anh!

Khẽ đưa đôi mắt to tròn nhìn Định, đôi má có chút ửng hồng nhẹ vì xấu hổ.


Chương 58: Đau!

67 Vừa đáp chiếc xe trên chiếc sân của ngôi biệt thự sang trọng, Doãn Băng khẽ tựa đầu ra ghế tựa, tay xoa xoa mắt, đôi mắt có phần mệt mỏi vì thức trắng cả đêm để chăm sóc Lâm, Lâm vẫn chưa tỉnh, anh vẫn hôn mê.


Chương 59: Kế Hoạch

68 Tại công ty Trần Lâm, trong phòng họp:

Ok! Vậy mọi người triển khai đi!

Sau khi ra khỏi phòng, Doãn Băng tựa đầu vào ghế, cô rất mệt mỏi, vì Lâm bị thương mọi chuyện ở công ty đều một tay cô lo, hơn nữa cô cũng hay suy nghĩ về mọi chuyện vậy nên.


Chương 60: Ký Ức Không Quên!

69 Tại một quán bar khá nổi tiếng, Định với thói quen ngày nào cũng tới đây uống rượu, anh đã trở thành khách vip ở đây. Khi vừa thấy anh người phục vụ đã vẫy tay ra hiệu:

Anh! Sao dạo này mất tăm vậy không thấy tới?

Ừm! Anh có chút việc, bận quá mà!

Ồ!Anh vất vả quá!

Hừm! Vất vả thì hơi quá, nhưng đúng là bận thật!

Đây một ly rượu của anh!

Ok!

Trong lúc nhấm nháp rượu thì Định đã được không ít các cô gái mời gọi, nhưng đây không phải gu của anh.


Chương 61: Anh Muốn Mãi Như Vậy

70 Này từ từ thôi, đừng chạy mà!

Anh lại đây, lại đây nhanh lên đi!

Loan vừa chạy vừa gọi anh khuôn mặt toát lên sự hứng khởi, thích thú đến kì lạ, mãi lúc sau anh mới đuổi kịp cô, khoác tay lên vai cô:

Xem em kìa em vui thế sao?

Đương nhiên rồi, cả ngày ngồi máy tính không à, chán chết, anh xem bên ngoài trời vẫn xanh, vẫn đẹp, nắng có phải rất đẹp phải không?

Ừm! Phải rồi!

Khẽ củng nhẹ đầu cô, cười:

Mà sao anh hôm nay lại đưa em đi chơi vậy, không phải anh rất bận hay sao?

Ừm! Cũng khá bận, nhưng.


Chương 62: Anh Có Yêu Em Không?

71 Anh! Anh đừng đi mà, anh ở lại với em đi!

Loãn vẫn cầm chặt tay Định không buông:

Ngoan nào nghe anh ngủ đi!

Không!

Vì biết tính cách của cô rất ngang bướng vậy nên Định buộc lòng phải ở lại:

Ngủ đi! Anh sẽ ở bên em được chưa?

Ừm!

Loan nhắm mắt lại rồi lại choàng mở mắt ra:

Anh! Anh có yêu em không?

Loan! Sao em cứ hỏi đi, hỏi lại vậy?

Kệ! Anh trả lời đi!

Có! Anh yêu em được chưa?

Ừm! Anh yêu em!

Ừm!

Loan bỗng choàng dậy ôm cổ Định nhìn thẳng vào mắt anh, bị ánh mắt cô xuyên thấu, Định không thể lảng tránh, anh cũng nhìn cô:

Sao vậy?

Loan khẽ hôn nhẹ vào môi Định, trước giờ cô vẫn luôn chủ động như vậy:

Anh! Em yêu anh, yêu anh nhiều lắm!

Ngốc ạ! Anh biết mà! (Định nói giọng cưng nịnh)

Loan khẽ cần tay Định đặt lên ngực mình, dường như cô muốn cho anh biết nhịp đập của trái tim mình:

Anh có nghe thấy gì không, trái tim em chỉ loạn nhịp khi ở bên anh thôi!

Định không nói gì:

Anh biết rồi! Em ngủ đi! Ngoan nghe lời anh!

Khẽ đặt Loan nằm xuống, Loan tay vẫn bám chặt cổ Định, cô lại hôn vào môi Định:

Đừng có như vậy nữa, ngoan nghe lời anh ngủ đi!

Anh! Em muốn là người của anh!

Sao? Em say rồi! Đừng nói bậy mà, ngủ đi!

Không! Em thực sự muốn làm người phụ nữ của anh, thật đó!

Định mắt nhìn thẳng Loan, anh hôn nhẹ lên môi cô, Loan cũng không ngần ngại đáp lại nụ hôn đó một cách nồng nhiệt nhất.


Chương 63: Vì Em Nên Anh Mới Điên!

72 Định vẫn không nói gì anh lao vào nghiền ngấu Băng, trông anh như một con thú hoang, không còn lí trí nữa, Băng cương quyết từ chối, nhưng không thể nào đẩy được anh ra, trong phút không suy nghĩ, cô cắn mạnh vào môi anh, bị cô cắn mạnh môi anh ứa máu, Định rời ra, lấy tay lau đi vết máu, nhìn Băng đầy tức giận:

Anh! Anh sao vậy? anh điên rồi à?

Đúng! Vì em mà anh mới điên đó!

Định đấm mạnh vào thành xe, ánh mắt đầy giận giữ, chưa bao gờ Băng thấy anh nổi nóng như vậy, Định không thể nhìn Băng nữa, anh vội xoay người đi, nhưng Băng lại níu kéo anh, cô ôm chặt anh từ phía sau:

Anh! Em xin lỗi! xin lỗi! Là do em mà!( Băng khóc lóc, có chút yếu đuối)

Định không nói gì, Băng vẫn ôm chặt anh:

Em biết em làm anh đau lắm phải không? Nhưng làm vậy em cũng đau đớn lắm, anh biết không em chỉ có anh, chỉ có anh làm điểm tựa, bây giờ anh bỏ em thì em biết làm thế nào bây giờ, anh.


Chương 64: Thật Giả Bất Phân

73 Lâm đang trên đường đi trở về từ công ty, vì đường hay đi hôm nay bị sửa nên Lâm phải đi đường vòng. Đi đường này khá đông vì phải qua nhiều trường học, nên rất nhiều học sinh.


Chương 65: Say!

74 Loan ở lại nhà Carolina cho đến tận khuya muộn, chờ mãi không thấy cô về, Loan có vẻ lo lắng, thường xuyên đi lại, chốc chốc lại ngóng ra cửa. Chợt một tiếng kẹt cửa, khá mạnh nó làm Loan tỉnh giấc, khi cô vừa mới thiếp đi, khẽ dụi đôi mắt nhìn Carolina, khuôn mặt mệt mỏi, bước chân lảo đảo, toàn thân bốc lên mùi rượu, hơn nữa trên người còn có rất nhiều dấu hôn.


Chương 66: Em Rất Thích, Thích Lắm!

75 Một buổi sáng bình thường bước đến bên nhà Loan, ánh nắng vàng nhẹ nhàng len lỏi khắp từng tán cây kẽ lá, những cơn gió nhẹ nhàng thổi bay bay chiếc rèm cửa phòng ngủ, Loan vẫn ôm chặt Định ngủ say hơi thở anh cô nhẹ nhàng phả vào lồng ngực anh, Định đã tỉnh từ rất sớm nhưng vì Loan ôm chặt nên đã đành phải nằm lại, khẽ nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của Loan, đôi má có làn da khá mịn màng, Loan có một khuôn mặt sáng, tự nhiên, trong trẻo và rất thánh thiện, có lẽ vì những điểm này mà Định mới có thể giữ cô ở lại.


Chương 67: Nghi Ngờ

76 Tại nhà Lâm

Lâm bao giờ cũng vậy, lúc nào cũng chỉ biết vùi đầu vào công việc, ngoài công việc thì chỉ là rượu, say xỉn, quên ngày, quên tháng. Lâm vẫn đang ngủ trong phòng, sau đêm qua say sỉn( Ngày nào cũng vậy luôn!), khi anh lờ mờ tỉnh lại, ngoài cảm giác đau đầu, Lâm còn thấy cánh tay mình đau nhói, vì hôm qua say quá lên không là đau, bây giờ tỉnh dậy mới ngấm.


Chương 68: Hai Chúng Ta Cùng Yêu Một Người

77 Vài ngày sau, Định vẫn kiên định không nói bất kì điều gì, sắp tới sinh nhật của Băng nhi, năm nào Loan cũng tới sự sinh nhật của con bé, năm nay Loan muốn tổ chức sinh nhật tại nhà mình, nhưng Carolina rất khó, nhưng thuyết phục mãi cô ấy mới chịu.


Chương 69: Khóc!

78 Yêu một người! Định là Định ư?

Đúng! Anh ấy là nguời mà mình yêu đến chết, vậy mà nay anh ấy lại là chồng cậu, người bạn thân nhất của mình, cậu có biết mình cảm thấy thế nào không?

Không! Không phải đâu?

Loan đưa tay cắn chặt tay, khóc không thành tiếng, cô không thể tin được vào mắt mình khi đưa cho Loan xem bức hình của cô với Định, đó là ảnh trong lễ đính hôn.


Chương 70: Chỉ Là Mơ Thôi!

79 Vài ngày sau Loan được ra viện, kể cũng lạ kể từ ngày hôm đó, cô dường như biến thành một người khác vậy, ít nói hẳn, với Định cũng trở lên lạnh nhạt hơn.


Chương 71: Em Như Vậy Là Sao?

80 Vài ngày sau sức khỏe của Loan đã khá hơn nhiều, Định ngoài việc ở công ty ngày nào cũng về sớm để chăm sóc cô, thực sự Loan thấy anh rất lạ. Hôm nay Loan chăm sóc những bồn cây xong, cũng khá mệt, Loan ngồi nghỉ trên chiếc ghế dựa, tay cầm cuốn tiêu thuyết, nhưng vừa đọc được vai tranh cô dã ngủ quên mất, Định hôm nay về sớm, nhìn thấy Loan ngủ ngon không đành lòng đánh thức, lặng nhìn cô một lúc rồi sau đó, anh vào bếp, làm cơm chiều, phải nói thêm là, Định nấu ăn khá giỏi, món ăn anh nấu rất ngon, rất vừa mình, Loan rất thích ăn món anh làm, nhất là món đùi gà hấp, kể ra có lần, Loan đã một mình ăn hết nguyên một cái đùi, Định còn chêu cô là con heo lười nữa.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Ngược chiều kim đồng hồ

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 14


Ngày Em Trở Thành Ác Quỷ

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 50


Người Tôi Thích Chính Là Em 2

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 37


Cực Phẩm Khí Phi

Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen

Số chương: 50


Cấm Em Rời Xa Anh Nửa Bước!

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 50


Tình Yêu Hoàng Tộc

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 19


Ác Quỷ Vô Tâm Và Ác Ma Vô Tình

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 29


Hạnh phúc của anh và em.

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 9



Hoàng Hậu Rắc Rối

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 40