Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Xa Anh Em Có Nhớ???

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 112
Chương mới nhất: Chương 103: Ngoại Truyện
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Phạm Băng Hạ là nhân viên thị trường của công ty A, là cô gái bình thường không thể bình thường hơn. Cô chưa từng có một mối tình sinh động nào vì cô không tin vào đàn ông và tình yêu.

Danh sách chương Xa Anh Em Có Nhớ???


Chương 32: Xảy Thai

41 Doãn băng đứng ở ngoài đã nghe được cuộc điện thoại của Lâm nói với Hạ, Bước vào phòng, giống như mọi lần, Băng ra sức quyến rũ Lâm, Lâm chưa lần nào từ chối Hạ, nhưng hôm nay:

Em ra ngoài đi!

Sao anh! Sao hôm nay anh lại từ chối em! Chẳng phải trước giờ anh chưa bao giờ từ chối em sao?

Lâm đứng phắt dậy, rút điếu thuốc ra châm lửa thở phì phào không nói gì, Doãn băng nhất định không chịu thua, cố kéo cổ Lâm xuống hôn Lâm, nhưng Lâm không đồng ý:

Em!

Băng vẫn không chịu thua, cô không ngừng kích thích lâm, cố tình kéo cái áo tụt xuống để lộ ra bầu ngực tròn trịa, đưa tay Lâm chạm vào, một tay khác kéo Lâm luồn sâu vào bên dưới quần kích thích vùng bí mật của mình:

Anh! Em yêu anh mà! Em yêu anh!

Giọng nói nhỏ nhẹ, nhưng ma mị, thực không phủ nhận, Lâm luôn bị Băng kích thích, cố gắng tạo cảm giác thăng hoa cho bản thân, đôi tay Băng không ngừng đẩy tay Lâm vào vùng bí mật của mình.


Loading...

Chương 33: Anh Làm Em Đau Đớn Đến Tột Cùng

42 Trong bệnh viện.

Ngồi ở hàng ghế chờ, Lâm không ngừng vò đầu, bứt tai, mái tóc mọi khi được vuốt chỉn chu nhưng nay đã vò cho rối bù, cả người ướt đẫm máu của Hạ, trên chán vã mồ hôi lấm tấm, Lâm chưa bao giờ có cảm giác sợ sệt như vậy, vì Lâm đã tự rèn cho trái tim mình phải trở thành thép, anh không cho phép mình được cảm động với bất cứ ai, anh cũng cho phép mình có thể rơi một giọt nước mắt nào khác ngoài Băng Di, vậy mà hôm nay Hạ lại khiến trái tim thép này đập từng lại từng hồi, hơn nữa mỗi nhịp đập đều khiến Lâm đau đớn đến tột cùng, nước mắt không ngừng rơi.


Chương 34: Thấu Hiểu

43 Trên xe Lâm:

Em còn mệt, nghỉ ngơi thêm ít ngày nữa, vội đi làm sớm như vậy làm gì chứ?

Hạ không muốn nói chuyện, Lâm cũng không muốn hỏi gì thêm vì anh biết Hạ không muốn, châm môt điếu thuốc, hút phì phào:

Em làm như vậy thì ích gì? Dù sao thì chúng ta đã như vậy, sao không vui vẻ mà sống chứ?

Lâm khẽ vuốt mái tóc Hạ, nhưng Hạ gạt phắt tay anh ra, hành động như khiêu khích này của Hạ, Lâm vội kít xe, kít phanh gấp khiến Hạ lao về phía trước:

Anh bị điên sao?

Đúng!

Lâm lao vào hôn Hạ, Hạ cố giãy:

Em!Mãi mãi không bao giờ thoát khỏi anh! Ngoan ngoãn đi.


Chương 35: Em Dường Như Rất Nhiều Tâm Sự

44 Bước xuống xe, Định rất hào hoa, phong thái lịch lãm, rất trưởng thành, anh luôn thu hút Hạ, nhanh chóng đưa Hạ lên xe, chiếc xe rời đi trong tích tắc.


Chương 36: Chúng Ta Cần Thỏa Thuận Lại

45 Hạ sau khi vào nhà, leo ngay lên phòng, ném cái túi lên giường nằm dài ra dường như cô quá say, Lâm đi phía sau Hạ lên tới phòng, trước thái độ của Hạ vừa nãy, anh rất tức tối, tay nắm chặt vào đấm cửa, đạp mạnh chân vào cửa, chiếc cửa đập vào thành phát ra âm thanh ghê rợn, anh tiến lại gần Hạ gằn giọng quát Hạ:

Sao em lại không nghe điện thoại! Em chán sống rồi sao?

Hạ vẫn nằm im không trả lời,Lâm vẫn tiếp tục tra vấn, Hạ khẽ xoay người nhìn Lâm:

Có cần thiết không? Em chẳng nói em có thể tự về rồi sao?

Em! Em!

Lâm nắm chặt tay Hạ, nó khiến đau đớn:

Anh muốn làm gì vậy?

Hạ vung tay hất Lâm ra, nhìn anh bằng một ánh mắt lạnh lùng:

Em ra ngoài đây! Em không muốn ở cùng anh!

Lâm kéo tay Hạ quát:

Hạ! Em đứng lại đó!

Không!

Hạ chạy nhanh ra phía cửa:

Em ngủ ở đây đi! Anh ra ngoài!

Khẽ buông tay Hạ ra, Lâm bực tức ra ngoài, Hạ cũng không quan tâm trèo lên giường ngủ say sưa.


Chương 37: Niềm Vui Mới Từ Đau Khổ

46 Vài ngày sau, Lâm nói là gia đình có tiệc nên hai người phải về dự, từ ngày dọn ra Hạ với Lâm cũng rất ít khi về nhà, Lâm thường xuyên từ chối, nhưng lần này thì không từ chối được:

Em! Tan làm chưa? Anh qua đón!

Dạ!

Ok! 5 phút nữa anh qua!

Hạ vừa mới ra tới cổng, thì vô tình chạm vào một chàng trai, dáng người cao lớn, thân hình body hơn nữa còn rất quen nữa:

Anh! Tôi xin lỗi, tôi không để ý!

Là anh sao?( Lại tình cờ gặp Định, không biết là lần thứ mấy)

Anh không sao chứ? Lần trước.


Chương 38: Ý Đồ Của Bà Nội

47 Sáng sớm hôm sau, hai người đã bị bà nội đánh thức từ sơm, Lâm thì đã quen với việc dậy sớm, nhưng còn Hạ thì cứ ngáp ngắn, ngáp dài, họ không ăn sáng mà đi luôn, trên xe Hạ cố che đi những cơn ngáp của mình:

Sao thế cháu buồn ngủ lắm sao?

Dạ! Không đâu bà!( Hạ không muốn bị bà chê cười)

Sao lại không nói thật, gì chứ ngủ nướng là sở trường của cô ấy đó bà( Lâm chọc Hạ)

Anh! Anh không giữ chút thể diện nào cho em cả!

Sao lại phải vậy chứ? Bà nhờ cô ấy có nhiều tật xấu lắm bà ạ, như là.


Chương 39: Hạnh Phúc Không Trọn Vẹn

48 Tại nhà riêng của Hạ.

Hạ vừa mới mở choàng đôi mắt, sau một giấc ngủ dài, khẽ dụi mắt cho tỉnh, mỗi buổi sáng Hạ đều thấy rất mệt mỏi, nhưng mỗi ngày trôi qua thì ngày hết hạn cái thỏa thuận quỷ quái đó càng mau đến, Hạ không thể nào gục ngã được, sốc lại tinh thần Hạ bước xuống giường, sau khi thay đồ xong ,bước xuống nhà, Lâm đang ngồi uống cafe, hạ ngồi vào bàn, khuôn mặt xanh xao, gầy gò mệt mỏi của hạ khiến Lâm lo lắng:

Sao dạo này! Anh nhìn em ốm vậy, em mau đi khám bác sĩ đi!

Không! Không cần đâu!

Em! Sao lại cứ ngang ngạnh như vậy chứ?

Hạ không nói gì, Lâm cũng không thể quát mắng Hạ, khi nhỏ Phương bát cháo lên, Hạ mới chỉ mùi thôi mà đã phải chạy ngay vào nhà vệ sinh, nôn không ngừng, Lâm cũng chạy vào, vỗ lưng Hạ:

Không sao chứ?

Không!

Khẽ lấy giấy lau mồm, Lâm sốc người Hạ lên:

Sao em ngang quá vậy? ốm như vậy mà không chịu đi bác sĩ!

Lâm rất giận giữ, tay anh ghì chặt tay Hạ khiến Hạ đau nhói:

Buông ra! Anh làm em đau quá!

Đi! Đi theo anh, anh đưa em đi bác sĩ!

Không! Em không đi!

Em!

Lâm giận giữ lắm, nhưng Hạ vẫn cương quyết, Hạ định rời đi, nhưng Lâm kéo tay lại, Hạ vẫn cố giật ra, Lâm không kéo nữa, Hạ mất đà ngã xuống sàn, cánh tay rơm rớm máu, cố bịt lại:

Em! Em không sao chứ?

Không! Anh không cần quan tâm đâu!

Sao em ngang vậy?

Anh! Mặc em!

Hạ hét lớn, đứng dậy, đôi mắt thờ ơ nhìn Lâm:

Anh đừng quên thỏa thuận của chúng ta!

Hạ gặt phắt tay Lâm ra rời đi, lâm cúng bực tức mà hét lên:

Được! Em cứ như vậy đi! Sớm muộn gì thì em cũng chết trước khi bản thỏa thuận đó hết hạn!

Được! Vậy anh cứ chờ đi!

Hạ lao ra ngoài, không quay mặt nhìn Lâm, Lâm đầy giận giữ đôi tay nắm chặt đâm vào thành cửa.


Chương 40: Em Cố Tình Làm Lũng Anh Phải Không?

49 Lâm bị Hạ thờ ơ, trở nên rất tức giận, suốt ngày say sưa, mặc dù là anh vẫn vui vẻ cùng Doãn Băng nhưng đó cũng chỉ là sự thay thế nhất thời, cách đối xử này khiến Băng càng hận Lâm thấu xương, nhưng tình yêu của cô dành cho anh quá lớn, nó đủ lớn để che lấp đi mọi sự thù hận trong cô.


Chương 41: Em! Mãi Là Của Anh!

50 Đi vào nhà lễ phép chào bố mẹ vợ, cánh tay vẫn ôm sát eo Hạ, không thể giãy ra vì sợ bố mẹ nghi ngờ. Bố mẹ hạ rất vui khi thấy hai người như vậy, còn chị Thủy thì không thể nhịn được cười khi thấy hai người như vậy.


Chương 42: Hãy Tin Anh, Anh Sẽ Mang Lại Hạnh Phúc Cho Em

51 Trên xe:

Hạ vẫn không nói gì, khuôn mặt buồn rầu, sắc lạnh, cô cho Lâm cảm giác khác hẳn với lúc nãy, Hạ lúc này không còn là một cô bé ngây thơ, vui vẻ nữa, khẽ thở dài, khiến Lâm khá lo lắng:

Em sao vậy? Sao lại thở dài vậy?

Không! Chẳng có gì cả?

Khẽ xoa đầu Hạ như một cô bé:

Lại nói không rồi!

Anh thôi đi!

Em sao vậy?

Em không thích!

Lâm không muốn hỏi thêm gì nữa, chiếc xe phóng thật nhanh về nhà:

Cẩn thận đó em!

Không cần! Em đâu phải là con nít chứ!

Không phải là con nít, nhưng tính cách thì y như con nít vậy?

Sao lại thế? Anh nói gì cơ?

Hạ ném cái túi vào ngực anh:

Đó! Đó mỗi khi nổi giận lên là đùng đùng như vậy không con nít thì gì chứ?

Không thèm nói chuyện, Hạ vội đi vào nhà, leo lên phòng, định mở cửa phòng mình, Lâm kéo Hạ lại:

Sao vậy? Em hơi mệt, em muốn nghỉ ngơi chút!

Không!( Vẫn nắm chặt tay Hạ, nhìn Hạ bằng một đôi mắt say sưa, Lâm không nói gì)

Anh sao vậy? Buông tay em ra đi!

Không! Anh sẽ không buông tay em đâu:

Anh muốn gì đây?

Lâm khẽ kéo sát Hạ lại, ôm nhẹ nhàng lấy Hạ, khẽ vuốt mái tóc Hạ:

Anh không muốn gì cả, anh chỉ cần em!

Câu nói có chút chân thật đầy tình cảm này, nhưng câu nói này không để Hạ thay đổi suy nghĩ của mình, vội đẩy Lâm ra:

Tào lao! Anh về phòng đi! Em về dây!

Ừm!

Lâm cười khẽ không nói gì, anh bế phốc Hạ lên, bị bất ngờ bế phốc lên, Hạ không ngừng kêu lên:

Anh buông em ra! Anh muốn làm gì đây?

Lâm vẫn nụ cười trên môi, không nói gì khẽ đạp nhẹ cái cửa, bế Hạ vào phòng, cảnh tượng giống như một chàng hoàng tử bế công chúa vậy, rất nhẹ nhàng, rất lãng mạn.


Chương 43: Không! Hai Người Sẽ Không Bao Giờ Được Hạnh Phúc!

52 Xuống đi!

Sao anh lại đưa em tới đây?

Đi nào!

Kéo tay Hạ bước vào, đây là một nghĩa trang khá lớn, mặc dù là nghĩa trang nhưng nó khá đẹp, mọi thứ đều rất sạch sẽ, sắp xếp rất sạch sẽ, đi theo Lâm đi vào sâu bên trong, bước vào trong, Lâm khựng lại, nhìn về phía đó.


Chương 44: Chỉ Là Bước Đầu

53 Vài ngày sau công ty Lâm gặp nhiều rắc rối, mọi công việc đều bị ngưng lại, vòng quay vốn cũng bị ngưng trệ lại, ngân hàng không ngừng thúc giục nợ, mọi thứ đều rất khó khăn.


Chương 45: Lỗi Là Do Cô!

54 Trong đám tang của bà nội, ai nấy đều đau đớn, khóc lóc thương tiếc cho bà lắm. Những ngày này Lâm suy sụp lắm, khuôn mặt mệt mỏi, những chòm dâu mọc xuôi ngược khiến anh trở lên già hơn rất nhiều.


Chương 46: Đe Dọa

55 Trên đường về Hạ không ngừng suy ngĩ về Lâm, mọi chuyện khá lo lắng cho Lâm, nhưng cô chẳng thể làm gì giúp Lâm cả, suy nghĩ này của Hạ khiến cô trở lên buồn rầu, không khí có chút căng thẳng, mở cửa xe ra một luồng gió mát thổi nhè nhẹ vào, đưa mắt nhìn xung quanh, trời khá đẹp, nắng vàng nhẹ không quá gắt nhưng với tâm tâm trạng này thì cô chẳng còn tâm trí nào mà ngắm cảnh nữa, đang suy nghĩ miên man đột nhiên điện thoại bao tin nhắn:

Buông tay đi, thứ không phải của mình!

Hạ khuôn mặt hốt hoảng khi đọc dòng tin nhắn, đây không phải là lần đầu cô nhận được những thứ như thế này, vài ngày nay rồi những tin nhắn lạ, với nội dung đe dọa này luôn được gửi cho Hạ, ban đầu Hạ cũng không tin nhưng những dòng tin nhắn này nó cũng khiến cô phải suy nghĩ.


Chương 47: Thứ Không Thuộc Về Mình

56 Lại một buổi sáng bình thường bước đến bên căn nhà của hai người, Hạ vẫn ngủ say sưa vì đêm qua nhiều lần chộp dạ, tỉnh dậy rồi lại ngủ, thế nên Lâm cũng không đánh thức Hạ, Lâm định cứ thế ra ngoài, nhưng anh lại tiến gần bên giường, Hạ vẫn ngủ say, khẽ kéo nhẹ cái tay vào trong chăn, kéo nhẹ cái chăn lên đắp cho Hạ, cô khẽ cựa mình nhẹ, mở nhẹ đôi mắt nhìn Lâm:

Anh! Anh đi làm sao?

Hạ định ngồi dây nhưng Lâm cản:

Em đừng dậy, cứ ngủ thêm một chút cho khỏe cả đêm em không ngủ ngon lên chắc mệt lắm, ngủ thêm đi!

Lâm khẽ hôn nhẹ lên trán Hạ, cười tươi rồi bước ra ngoài.


Chương 48: Giả Vờ Không Khóc Nhưng Em Đau!

57 Vài ngày sau, những tin nhắn đe dọa mỗi lúc một nâng cấp, không chỉ về số lượng, cả những lời lẽ cũng dần trở lên cay độc hơn, mỗi lúc Hạ càng trở lên lo sợ, muốn nói cho Lâm nghe, nhưng công ty Lâm đang gặp mọi rắc rối dù không nói ra, nhưng Hạ biết là Lâm rất mệt mỏi.


Chương 49: Cơ Hội Tốt Để Buông Tay

58 Vài ngày sau, mọi suy nghĩ trong Hạ đã trở lên thống nhất, cô thực sự không muốn vì mình mà Lâm phải mệt mỏi, hơn nữa cô cũng không muốn sống mãi trong cái sự đe dọa này, thà cứ đau một lần rồi thôi còn hơn là đau đớn như vậy.


Chương 50: Âm Mưu

59 Vài ngày sau công ty Lâm ngày càng rối, các đối tác ai lấy đều rút vốn, hủy hợp đồng, ngân hàng thì liên tục hối giục, Lâm mệt mỏi lắm, khuôn mặt trở lên già, những chòm râu không ngừng mọc, hai má hốc hác, đôi mắt đen thâm quầng vì mất ngủ.


Chương 51: Làm Người Phụ Nữ Của Anh!

60 Điều kiện? Điều kiện gì?

Hạ rất lo lắng, khuôn mặt trở nên tái nhợt không còn một giọt máu:

Làm người phụ nữ của anh!

Anh! Anh nói gì?( Hạ không tin vào tai mình nữa)

Sao vậy? Em nên suy nghĩ kĩ đi! Anh không muốn làm khó em.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Lẽ Nào Em Không Biết

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 72



Công Chúa Học Đường

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 28



Tình yêu dịu dàng

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 23



Tôi Thích Cô

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 38


Hãy Gọi Ông Xã Em Là Gay Đi

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 78


Vì Anh Thật Ngốc

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 35


Boss Lưu Manh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 24