1 -An Ninh ah. -Có chuyện gì vậy ba?-Con chuẩn bị đồ đi nhé. -Chuẩn bị đồ??? Làm gì hả ba?-Ta đưa con vào nhà họ Lưu. -Ba…cha bán con thật sao ?-Con ah…-Người cha rướm rướm nước mắt nhìn đứa con gái lớn…-Con không muốn đi đâu, con muốn ở nhà với ba cơ.
2 Lưu Đông: Dòng họ nổi tiếng giàu có, sở hữu nhiều mỏ vàng, nhiều trung tâmtài chính cũng như đồn điền. Là chủ của học viện quản gia Lưu Đông,không những thế họ cũng là dòng họ nổi tiếng kỳ quặc.
3 Công việc của một hầu gái…là gì? Là chăm sóc từng bữa ăn, giấc ngủ, quần áo, cuộc sống sinh hoạt, sức khỏe của chủ nhân……An Ninh đang lẩm bẩm lại quy tắc của hầu gái thì tiếng chuông điện thoại vang lên…-Vâng tôi nghe…-Cô qua đây ngay nhé An Ninh- Tiếng gọi của cậu Thiên Bảo.
4 Cuộc sống của một hầu gái trong cô tưởng tượng giống như quản gia Chu…đượctôn trọng, được tín nghiệp và có gì đó uy nghiêm. Nhưng ngay lúc nàyđây, cô đang phải làm cái trò ngu ngốc nhất hành tinh.
5 Cuộc sống luôn đem lại những đều thú vị cũng như những nỗi buồn cho conngười. Những nỗi buồn luôn đọng lại trong lòng rất lâu, nó giống như một sinh vật ký sinh ăn bám và làm mòn tâm can bạn.
6 6h30 sáng, An Ninh đã sửa soạn xong xuôi và đứng chờ cậu út ở cửa. Dù vẫnchưa biết gì nhiều về thói quen sinh hoạt của cậu. Nhưng qua những lờiHuệ Ân kể thì cậu luôn thức dậy lúc 7h.
7 Cậu hai nhẹ nhàng rửa vết thương trên tay An Ninh…cô khé rụt tay lại. -Cậu để tôi tự làm được rồi. -Ngồi yên đi, vết thương khá sâu đấy. -Tôi có thể tự làm được mà.
8 -An Ninh, bà chủ gọi cô ra phòng khách, bà chủ có điều căn dặn. An Ninh bỏ chiếc khăn trên tay xuống và vội vàng chạy ra phòng khách. Ngoài phòng khách, cả bà chủ, cậu hai và cậu út đã có mặt đông đủ.
9 Sáng sớm, AN Ninh tới phòng cậu hai sơm hơn mọi ngày toan dọn đống hỗn độnngày hôm qua trước khi cậu thức dậy. Nhưng mọi thứ đã gọn gàng khi cô mở cửa, cõ lẽ cậu hai đã dọn nó vào tối hôm qua.
10 Cậu hai không còn đưa các cô gái về nhà vào buổi tối nữa, và cậu cũng không hề gọi hầu hạ sau 8h, cậu muốn An Ninh đi ngủ sớm để có sức khỏe tốtvào sáng hôm sau.
11 Chương 11 An Ninh đóng nhẹ cánh cửa, đồng hồ đã điểm 9h, nửa tiếng nữa là đến giờhẹn của cậu hai, cô vội vàng trở về toan nghĩ rằng cậu hai sẽ rất giận.
12 Sáng hôm sau, cô vẫn tới phòng cậu hai như thường nhật, cô lần lượt lau bànghế, giá đựng rượu, là quần áo dọn dẹp mọi thứ trong phòng như hàngngày. An Ninh phát hiện ra một tấm thiệp được giấu trong vỏ gối, một tấm thiệp nhỏ đề tên An Ninh.
13 -An Ninh, quản gia Chu có việc muốn gặp cô. An Ninh nhận lệnh liền tới ngay phòng quản gia, bà đang ngồi bên mép giường, trên tay là một lá thư đã nhàu nát.
14 vAn Ninh trở về nhà, cánh cổng đơn xơ hoang tàn hiện ra trước mắt…. Chiếc đèn lồng màu trắng đang treo trước cửa…. -Mẹ…. -An Ninh khóc lớn hơn, cô sẽ chỉ đứng từ khoảng cách này mà nhìn về phía ngôi nhà nhỏ thân thuộc.
15 Đã hơn nửa tiếng vẫn chưa thấy An Ninh tới, chiếc bánh kem ngon lành trênbàn cũng càng lúc càng trở nên rệu rã. Thiên Thành vẫ cố ngồi đợi, cậulien tục nhìn đồng hồ…45phuts…1 tiếng…trôi qua, vẫn không thấy AN Ninhđâu.
16 An Ninh bật dậy, cô đang nằm trên giường cậu út, còn cậu út đang ngồi bên cạnh…-Dậy rồi ah…. An Ninh vội leo xuống giường…-Tôi…tôi…tôi…xin lỗi cậu, tôi không biết….
17 Một ngày làm việc mới ở một môi trường mới, An Ninh phải dậy sớm hơn mọilần, vì đã quen với việc thức khuya dậy sớm khi ở nhà nên cô cảm thấykhá ổn. -Chào mọi người, tôi là An Ninh, mong mọi người giúp đỡ.
18 An Ninh tỉnh dậy và thấy mọi thứ thật mơ hồ, cô đã ngủ quá lâu. Lục lạitrí nhớ của mình, những thứ cô nhớ được thật rời rạc, chỉ nhớ được cánhcửa nhà kho đột ngột đóng xầm lại rồi cảm giác lạnh cóng xâm chiếm cơthể…An Ninh từ từ ngồi dậy.
19 Thiên Bảo bước vào trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người. -Con về từ bao giờ vậy Thiên Bảo?-Bà chủ hỏi cậu hai. -Về từ lúc mẹ nói “ mẹ không muốn Thiên Thành đi theo vết xe đổ của con”-Mẹ nói gì sai sao? Các con phải biết mình là ai, mẹ không cho phép có thứ tình cảm nam nữ giữa chủ nhân và đầy tớ.
20 -Cô trở về phòng đi, không có lệnh của tôi, không được phép đi đâu cả. Thiên Thành, cậu vào phòng tôi, tôi có chuyện muốn nói với cậu. -Cậu haibuông tay An Ninh ra và ra lệnh cho cô.